Cả nhóm người bắt đầu tập trung lại trước một trận pháp, Long Phong nhìn thấy ở giữa trận pháp đó từ từ hiện ra một cánh cửa mờ mờ ảo ảo, rồi La Thôi la lên:”Bắt đầu tiến nhập, một tuần sau cánh cửa sẽ mở ra…. tự lo thân mình, sống sót là tốt nhất…”. Sau khi hắn vừa dứt lời thì tất cả thí sinh bắt đầu vào trận, rồi là một màn đen tối, khi Long Phong mở mắt ra thì thấy hắn đang ngồi dựa vào thân cây.
Đứng dậy duỗi người, sau đó hai mắt nhắm lại, dùng tinh thần lực mà quan sát xung quanh, địa hình, đặc điểm, vị trí…., rồi mở mắt và bắt đầu xuất phát. Trong căn phòng, những người trưởng lão thấy Long Phong làm như thế thì giật mình, gật đầu. La Thế thì cười nói:”Tiểu tử này có phải là sống từ nhỏ trong rừng rồi hay không, nhạy bén và thông minh, hắn có lẽ là nhất rồi…”
“ Tỉnh lại trước những người khác chứng tỏ tinh thần lực rất cao, xem ra thực lực không chỉ là Võ Cảnh tam giai rồi,....” Lý Minh gật đầu đồng ý rồi nói tiếp, sau đó nhóm người tiếp tục quan sát Long Phong. Hắn lúc này bắt đầu đi tới một bờ suối, quả nhiên bắt gặp được một nhóm ma thú nhị giai, mở ra tờ hướng dẫn thì Long Phong biết đây là Man Đại Thố, với bốn chân, đầu dài như ngựa, chân ngựa như thân hình như một cái thù. Nhìn xung quanh một hồi rồi liền cười.
Sau khi chuẩn bị xong thì hắn cười, rút ra Thanh Long kiếm, một nhát chém về một con Man Đại Thố, chết ngay lập tức, những con khác thấy có người khác tấn công lập tức chạy tán loạn, nhưng Long Phong liền chém về những cái cây, ngã xuống từng cây, cuối cùng tạo thành một cái chuồng nhốt lại đàn Man Đại Thố, nhìn thấy đã thành công Long Phong bắt đầu nhào vô làm thịt từng con…..
“ Hảo kiếm, ra tay dứt khoát và nhanh gọn, biết lợi dụng xung quanh, tên này càng ngày càng khiến chúng ta giật mình. “ La Thế hai mắt mở to ra mà nhìn Long Phong thông qua mặt nước. Còn những người khác thì thì mê mẩn mà nhìn, đặc biệt là hai lão đại và nhị trưởng lão. Tiếp tục với Long Phong, sau khi làm thịt và dọn sạch sẽ toàn bộ tám con Man Đại Thú, hắn bỏ hết toàn bộ vào túi dự thi.
Bỗng nhiên một tiếng vang lên:” Ping,...thí sinh Giao Phong trở thành người đứng đầu bảng xếp hạng, Số điểm: ”, Long Phong nghe thấy tiếng vang lên từ trong tấm lệnh bài mà bọn họ được phát thì giật mình, hiểu rõ. Hắn cười khổ lắc đầu, sau đó liền biến mất mà tìm mục tiêu tiếp theo. Còn những thí còn lại, họ bắt đầu nhanh chóng thu thập, cứ như thế một ngày trôi qua nhanh chóng trong bí cảnh này.
Long Phong đang ngồi trên một cành cây, nhìn tấm lệnh bài để kiểm tra thành tích.
Giao Phong:
ĐÍNH TU:
KIM GIANG:
THẨM NAM:
TU NHAI:
PHONG TUYẾT:
LỤC TRANG:
NGƯỜI A:
NGƯỜI B: …
…
…
Long Phong nhìn thấy người đứng đầu vẫn là mình, thầm nghĩ hai kiếp trước của hắn thì hắn vẫn luôn là một kẻ đứng cuối cho dù cố gắng đến thế nào, kiếp này lại đứng đầu, thật ngạc nhiên. Long Phong nghĩ thầm xem ra tam giai ma thú thạch khá là đáng giá, bỗng nhiên cảm nhận được cái gì Long Phong liền ẩn mình, núp quan sát. Từ đâu chui ra một con Ám Kỳ Xà, Long Phong mừng rỡ, tứ giai ma thú, có cái để làm.
Long Phong tính ra tay những nghĩ đi nghĩ lại, nếu ra tay thì sẽ bại lộ thân phận, có lẽ lúc này có người đang nhìn hắn. Long Phong nghĩ đi nghĩ lại thì cuối cùng cũng nghĩ ra được một cách. Hắn lấy từ trong giới chỉ ra một miếng thịt, sau đó lấy ra một viên đan dược màu đen xanh huyền, đây là từ độc lấy ra người của Kim Hùng. Bóp nát nó rồi thả lên miếng thịt, sau đó Long Phong nhẹ nhàng thả xuống.
“ Hắn tính làm gì thế?” Liễu Thi thắc mắc nhìn hành động của Long Phong mà hỏi, La Thế nhìn mà nói:” Hắn tình bỏ độc vào miếng thịt đó mà cho con Ám Kỳ Xà ăn, nhưng liệu có thành công hay không bởi vì Ám Kỳ Xà có khả năng kháng độc và tạo chất giải độc rất nhanh……”
Long Phong thả miếng thịt xuống, còn Ám Kỳ Xà quay lại mà nhìn chằm chằm vào miếng thịt, sau đó quay qua nhìn trái rồi nhìn phải, rồi bắt đầu ngậm miếng thịt vào. Một lúc sau thì Ám Kỳ Xà bắt đầu khó chịu, rồi quằn quại, Long Phong nhảy xuống cầm lấy Thanh Long kiếm, chặt đầu con Ám Kỳ Xà một cái nhanh, gọn và lẹ. Những người kia nhìn thì cũng hít sâu vào.
Long Phong bắt đầu thu thập các món đồ có giá trị trên người con Ám Kỳ Xà này, lấy được một viên ma thú tứ tinh, Long Phong ném vào trong giới chỉ. La Thế và những vị trưởng lão thấy hành động của Long Phong liền cười nhép miệng, mặt nhăn lại. Còn bên này thì Long Phong vẫn thoải mái mà lấy hết đồ mà bỏ vào túi riêng. Sau đó hắn liền chạy theo hướng của con Ám Kỳ Xà bò tới, mòn theo ven sông mà tới được một hang động, Long Phong ngồi xuống dùng tinh thần lực quan sát, quả nhiên phát hiện được một tổ của Ám Kỳ Xà, gồm có ha con lớn và ba con nhỏ. Long Phong cười rồi mặt lạnh một cái, sau đó đi sát vào trong rồi dùng thủ đoạn tương tự thế…….
“ Ping….Giao Phong: ……”
Một lúc sau thì tấm lệnh bài bắt đầu vang lên một tiếng thông báo kết quả, nhiều người còn thức chưa ngủ thì giật mình nhìn tấm lệnh bài, tức giận nắm chặt tay rồi bắt đầu đi săn. Ngày trôi qua nhanh chóng, Long Phong tỉnh dậy từ trên một cái cây, ngáp một cái thật dài rồi rửa mặt, ăn sáng. Sau đó hắn bắt đầu kiểm tra lệnh bài thì thấy mình vẫn còn đúng đầu, người tiếp theo gần đuổi gần kịp Long Phong là Đính Tu, với số điểm là .
Long Phong suy nghĩ một hồi rồi bay lên trên cành cây, thì có một nhóm người đi tới, cầm đầu là một tên trẻ tuổi, có hai nam hai nữ, tính luôn hắn là ba nam hai nữ, và có Lý Duẫn ở trong tiểu đội đó. Long Phong tập trung nghe bọn họ nói chuyện…” Lý Duẫn, ngươi nói xem cái tên Giao Phong có đồng ý gia nhập đội của chúng ta không?”
“ Không biết, mà ta nói cho ngươi nghe Kim Giang, đừng có mà có ý đồ gì, không thì không tốt đâu!”
“ Hahaha ta làm gì mà phải cướp, nhóm năm người, thì cả năm người đều có tên trên bản danh dự, hơn nữa có một người thì mạnh và an toàn một phần…”
“ Được rồi, ngươi đã nói thế thì thôi, chúng ta tiếp tục nào, đi tới nơi đó mà dò xét coi xem lần này chúng ta có thể cướp được quả đó không!”, sau đó năm người bắt đầu xuất phát, còn Long Phong phía trên thì theo dõi xem coi có gì hay không. Đi một hồi theo bọn họ thì Long Phong nhìn thấy một cái cây cao to, có những trái tròn, nhỏ nhưng màu đen, hơn nữa trên thân của những cái trái đó, còn có những đốm vàng vàng.
“ Bách Liên Hắc Quả à….” Long Phong thầm nói, sau đó hắn nhìn qua bên kia thì thấy đó là một con báo đang nằm trước cái cây đó, thân hình của nó màu đen huyền như quả cây, thân có cánh, hai tay nhọn như dơi, mặt hung dữ với bốn cái răng nanh dài nhọn. Long Phong thở dài lắc đầu…
“ Đùa à, Hắc Dực Báo sau lại nằm đây, một con ngũ giai ma thú..” Long Phong giật mình sau đó lấy ra một tấm Ẩn Thân phù, dán vào người mình. Sau đó lấy ra một cục đá ném thật nhanh và mạnh về con Hắc Dực Báo, cả nhóm năm người lập tức giật mình, thấy nó nhìn về hướng đây với ánh mắt hung dữ, Long Phong thấy thế liền nhảy qua cành cây khác rồi ném một cục đá nhỏ về nó, do là nhỏ nên nhóm năm người không thấy rõ, thành ra con Hắc Dực Báo mặt tức giận tột cùng nhìn về phía nhóm người Lý Duẫn.
“ Rút thôi….” Lý Duẫn lập tức mà hô to lên rồi vọt đi lập tức, còn Long Phong thì nhảy xuống đi lại cái cây mà nhanh chóng hái được bao nhiêu thì hái, khi thấy Hắc Dực Báo quay trở lại, Long Phong liền vọt đi, coi như không có gì xảy ra. Hắc Dực Báo khi về thấy cái cây mất đi hết tất cả quả Bách Liên Hắc Quả liền tức giận gầm lên thật to, sau đó bắt đầu chạy lại hướng của nhóm người Lý Duẫn. Long Phong thì đang ôm bụng cười trên cành cây, sau đó cũng hướng theo con báo mà chạy tới, quả nhiên nhóm người Lý Duẫn bị Hắc Dực Báo cầm chân,...
“ Nè bọn ta có làm gì ngươi đâu, sau mà lại đuổi theo bọn ta?”
“ Phong Tuyết cô nương, chắc là nó hiểu lầm cái gì đó nên mới nhìn chúng ta với cặp mắt muốn giết người như thế….”
“ Vậy thì tính sao đây, năm người của chúng ta chỉ có thể làm mồi cho Hắc Dực Báo, làm sao mà đánh lại nó chứ,...” Phong Tuyết lo lắng nhìn Hắc Dực Báo nói, sau đó nàng cầm kiếm nâng cao, chuẩn bị bất cứ lúc nào chiến đấu.
“ Ta sẽ cùng với Kim Giang đánh lạc hướng con Hắc Dực Báo, Thẩm Nam ngươi tu vi thấp nhất dẫn hai cô nàng này chạy đi, tìm tên Giao Phong hoặc là một nhóm đông đúc mà chạy…”
“ Tại sao ta phải chạy, nếu chạy thì Lục gia sẽ mất mặt, Lục Trang ta đây tuy là nữ nhân nhưng không sợ chết…” một cô gái với mái tóc xanh lá nhạt, xinh đẹp nói.
“ Được, nếu thế thì chúng ta cùng sống cùng chết nào….” Lý Duẫn vui mừng mà nói, nếu chết cùng với những người đẹp như thế thì hắn chết cũng mừng. Hắc Dực Báo liền bắt đầu xông tới, một bợp tai mỗi người, mỗi người nằm một góc. Long Phong trên cây thì nói thầm:”Thật ngu ngốc, Hắc Dực Báo ngũ giai, tương đương với một Võ Vương tứ giai, ta còn phải đau đầu, đừng nói là các ngươi….”
Hắc Dực Báo nhìn chằm chằm về Lục Trang, nàng không sợ hãi, đứng dậy mà chuẩn bị chiến đấu. Long Phong nhớ tới cô nàng Hoàng Tinh Nguyệt cũng cứng rắn như thế, vì phục quốc mà chấp nhận chiến đấu. Sau đó hắn nắm chặt tay lại, rồi nhảy xuống. Nhìn thấy có người tới thì Hắc Dực Báo quay lại nhìn Long Phong với ánh mắt bất thiện. Long Phong cười cười lấy ra một quả Bách Liên Hắc Quả mà vừa ăn vừa chọc nó, khiến cho Hắc Dực Báo biết hung thủ là ai, liền tức giận gầm về Long Phong. Những người khác cũng biết Long Phong đang cầm gì trong tay, tức là họ bị Long Phong chơi.
Hắc Dực Báo chạy thật nhanh về Long Phong, đây là chiêu nó vừa dùng, Lục Trang tính la lên thì cảnh tượng trước mắt khiến bọn họ giật mình, Long Phong một tay nắm đầu, một tay đè mình, đè con Hắc Dực Báo xuống một cái…” Ầm….”.
Sau đó Long Phong lấy chân đạp một cái thật mạnh vào bụng nó rồi ném nó vào một cái cây..” Đùng…”, con Hổ Dực Báo đứng dậy thấy Long Phong trừng mắt mình cộng thêm sát khí đè lên khiến nó lập tức bỏ chạy, không quay đầu lại. Long Phong quay đầu nhìn về Lục Trang và nói:” Dũng cảm lắm đó, ta rất thích loại con gái như thế…”