Trong căn phòng lúc này đã đầy đủ nhân vật chính, toàn là những khuôn mặt máu mũi, và ngồi ở giữa chính là Long Phong, phía sau chỉ có một người Hắc Hổ, còn mười cô nàng kia thì đang ngồi ở phía sau mà trò chuyện, mấy nàng nói rằng không chịu nổi sự nghiêm túc ở căn phòng.
Với thực lực của Long Phong không một ai phản đối cho hắn ngồi ở vị trí chủ vị, một hồi quan sát sau Long Phong lên tiếng:” Bây giờ chúng ta bắt đầu trò chuyện….”
“ Trận chiến lần này chúng ta khá là nghiêm trọng, chết hơn sáu mươi người dân thường, còn vài đệ tử của mỗi học viện và môn phái. Ngoài ra vài vị trưởng lão bị thương, khá là nghiêm trọng. Nói chung Hạ vực của chúng ta đang gặp những vấn đề khá là nghiêm trọng, trước hết chúng ta sẽ nói về tại sao Vạn Kinh triều lại chứa chấp những người đó…..”
“ Không biết Hoàng Đế Vạn Kinh có thể cho chúng ta biết được lí do không nhỉ?” Long Phong nhìn về tên Hoàng Đế Vạn Kinh mà hỏi.
“ Chuyện này...chuyện này……..” hắn bối rối không biết trả lời sau, Vạn Vân bên cạnh liền lên tiếng trả lời thay cho phụ hoàng của nàng.
“ Thật ra chuyện này mọi lỗi lầm đều là do ta làm, không liên quan gì đến phụ hoàng của ta. Mong Kim Vương gia phân minh rõ ràng…”
“ Thế à….cô có chắc những gì cô nói đều là đúng không đấy...ta có thể điều tra được những thứ đó đấy….”
“ Ta chắc chắn…” Long Phong nhìn khuôn mặt quyết tâm và can đảm của Vạn Vân thì cũng thở dài, sau đó hắn cầm ly trà lên uống một cái rồi lên tiếng:” Vậy nói ta nghe, làm sao cô quen được bọn họ và đồng ý bọn họ tham gia lần này….”
“ Chuyện là khoảng gần tháng trước, khi ta từ Kim Triều khởi hành về Vạn Kinh thì khi đi tới giữa nơi bọn ta gặp được nhóm người đó. Bọn họ hỏi ta rằng chúng ta có tham gia cuộc thi Lục Hoa gì gì không, rồi gặp ta giải thích rằng chúng ta có thì hắn đòi tham gia. Lúc đó toàn bộ thị vệ đều bị hắn dùng một tay mà đánh bại, ta thì hoảng lắm.”
“ Cuối cùng bị bọn họ ép buộc, sau đó phải đồng ý làm theo lời bọn họ, cho bọn họ tham dự cuộc thi Lục Hoa. Bọn ta cũng tính báo lại cho những phái lớn nhưng hầu như cả hoàng cung đều bị bọn hắn nắm giữ, còn có nhiều binh lính và thần tử ngã về hướng họ nên chúng ta hầu như là ở thế bị động, không hề làm được gì cho tới ngày hôm nay, chúng tôi mới biết được sự thật về thân thế kinh khủng như thế…..”
Long Phong nghe Vạn Vân kể lại từ đầu tới cuối thì hắn vẫn tập trung nhìn nàng, cảm nhận nhịp tim lúc lên lúc xuống, hắn cười mà lắc đầu, tay giơ lên ý bảo im lặng. Sau đó Long Phong búng tay một cái, một tên Thiên Huyết hội dâng lên một xấp bảng báo cáo, rồi chúng bị Long Phong ném qua cho mỗi người ngồi ở đây mà đọc. Khi Vạn Vân cầm lên mà đọc thì hai mắt run rẩy, sợ hãi vì những gì viết trên đó.
“ Những gì viết trên giấy là ta lấy được từ hai tên tù nhân, những điều này là hoàn toàn chính xác, còn những gì cô ta đang nói hoặc đã nói toàn bộ là giả dối, Vạn công chúa, cô phải cho chúng ta một lời giải thích rồi, tại sao cô lại nói dối…..” Long Phong nhìn về Vạn Vân mà nói, sát khí bắt đầu tràn ra, hai mắt phẫn nộ. Cái bàn bắt đầu run chuyển, những tiếng nứt nẻ bắt đầu kêu lên. Chuyện lần này Long Phong rất tức giận, Tần Mị Nhi và Vân Thi bị thương khá nặng, nhưng Long Phong lập tức chữa trị nhưng không sao. Còn những người khác thì chỉ có vết thương nhẹ bời vì từ đâu có thêm một nhóm người, khoảng hơn người nên đâm ra hai bên khá là cân bằng.
Sát khí bắt đầu tạo thành một con ác ma, bay và tạo thành áp lực cho Vạn Vân, nàng lập tức máu chảy ngay môi, thân thể run rẩy, khó thở và mặt tái lại. Những người khác không ai hề ngăn cản, vì bọn họ không dám, La Trúc tính lên miệng thì bị Cổ Nguyên cản lại, hắn lắc đầu. Còn Cổ Đại Na thì chỉ uống trà vì chuyện lần này một số đệ tử của Cổ m cũng bị giết trong lần này. Cuối cùng một cái cốc ngay đầu của Long Phong, sát khí lập tức biến mất, Vạn Vân lập tức thở lại bình thường.
Những người khác quay qua thì thấy người cốc đầu Long Phong là Nam Cung Lạc Nhạn, nàng lên tiếng:” Huynh tiếng làm gì mà thả ra sát khí như thế, muốn giết bọn muội à. Nghe đây, nếu huynh còn thả ra một chút thì cả tuần huynh đừng lên giường bọn muội, nghe chưa….”
“ À..à...nghe….” Long Phong gật đầu đồng ý, Lạc Nhạn gật đầu thoải mái đồng ý, rồi bước vô trong. Sau đó hắn quay đầu ho khụ khụ, lấy lại mặt mũi một chút rồi lên tiếng:” Lỗi của ta, không nên làm như thế..chỉ là chuyện lần này rất là trọng đại. Cô không biết được bọn Huyết Ngục các này nguy hiểm tới cỡ nào đâu, ta nói có đúng không Hội trưởng của Phản Thiên hội và hai vị trưởng giáo trong tam đại trưởng giáo …..”
Long Phong vừa lên tiếng, cả đám người xoay người nhìn về Xuất Thu đế quốc, người áo trắng giật mình, hai lão già đứng kế bên thì ra thế mà bắt đầu chuẩn bị đánh. Hoàng Tinh Nguyệt giơ tay lên ý bảo dừng lại, rồi lên tiếng:” Các ngươi sẽ chết lập tức khi vừa gồng võ khí mà đánh nhau…”
Hai lão giật mình, rồi sờ vào cổ của mình theo động tác của Hoàng Tinh Nguyệt thì thấy cổ đã bị thương từ lúc nào, ánh mắt nghiêm trọng nhìn về Long Phong.
“ Haha là lỗi của thuộc hạ ta...Truy Phong, ra đây đi, mau đến xin lỗi các vị trưởng giáo nào…”, Long Phong vừa dứt lời, một thân ảnh mặc áo đỏ đen, tay cầm kiếm, mặt mày khiến cho người nhìn có cảm giác ớn lạnh. Hắn xuất hiện sau lưng mà không ai phát hiện, rồi đi từ từ lại, đứng kế bên Long Phong.
“ Xin lỗi hai vị trưởng giáo…”, những người khác thì đang ngạc nhiên với tên Truy Phong này, thực lực ít nhất là Võ Vương mới có thể cho hai người Võ Vương khác tạo sát thương mà nhẹ nhàng, im lặng như thế. Đúng là vô thanh vô tức lấy mạng người….
“ Không biết vương gia muốn làm gì nào…” Nam Cung Tiết nghe người áo trắng nói như thế thì hai mắt nhíu lại, vì Phản Thiên hội là người của triều đình cũ, nhưng hắn cũng không nói gì, đều để cho Long Phong giải quyết.
“ Dễ lắm, ta muốn ngươi giải tán toàn bộ Phản Thiên hội, Xuất Thu đầu nhập vào Kim Triều đế quốc chúng ta. Ngoài ra Bàn La và La Triều cũng thế, đây là lời ta muốn nói ngày hôm nay, ta muốn thống nhất các tiểu quốc và đế quốc, chân chính tạo nên một liên minh Đế Quốc vì lợi ích của toàn bộ Hạ Vực….”
“ Đương nhiên Kim Triều cũng sẽ tham gia, Nam thái tử đã đồng ý gia nhập liên minh này, chỉ còn lại ba đế quốc còn lại thôi. Đương nhiên nếu bọn họ từ chối ta cũng không ngại xuất binh, dù sao Huyết Long vệ cũng lâu rồi không ra trận….”
Lúc này La Hận vì đã được Long Phong thông báo, dù sao La Triều bây giờ cũng chỉ có trên danh nghĩa, hoàng đế La Triều đã trở thành một bù nhìn, vì Long Phong cần một đế quốc nữa vào trướng nên lấy La Triều ra tay.
Trong một tháng Long Phong cho người bắt đầu thẩm thấu cơ quan của La Triều, người hắn huấn luyện bắt đầu trở thanh quan, và rồi hai năm trước toàn bộ cơ quan quan chính của La Triều đều là người của Long Phong. Sau đó cho người khống chế thái thượng hoàng La Hận và thái tử La Hán, và cho một vua bù nhìn lên. Bây giờ La Triều đã là một nước nằm trong lòng bàn tay của Long Phong.
“ Ta đồng ý gia nhập liên minh của vương gia, La Triều từ nay sẽ là một bộ phận của liên minh, vì Hạ Vực mà sống, vì Hạ Vực mà chết…” La Hận đứng lên đồng ý, ngay cả La Hán cũng gật đầu. Đối với hai người này, La Hận thì Long Phong chỉ cần nói đi theo hắn thì lão sẽ như đám Hắc Hổ nên La Hận lập tức đồng ý. Còn La Hán thì là thái tử La Triều, Long Phong dùng tinh thần lực và ma pháp, bẻ gãy ý chí và khống chế hắn.
“ Còn Bàn La và Xuất Thu thì sao…..”
“ Ta phản đối, ta không đồng ý với ý kiến đó….”Xuất Mạnh lên tiếng phản đối, còn Bàn La thái tử Bàn Nhược nghĩ ra cái gì liền cười nói:” vương gia, hay là thế này, ta đứng thế trung lập, chỉ cần Xuất Thu đồng ý thì Bàn La chúng ta sẽ lập tức gia nhập, thế nào….”
“ Được..còn các học viện và môn phái khác thì sao….” Long Phong nhìn qua bên các trưởng lão của các môn phái và học viện mà nói, dù sao khống chế là phải khống chế hết, không chừa một ai.
“ Cổ m pháp chúng ta đồng ý..” Cổ Đại Na đã bàn với tông chủ của Cổ m phái, và để bà ta ngạc nhiên là tông chủ Cổ m phái lập tức đồng ý, hơn nữa còn mừng.
“ Nhật, Nguyệt, Nhân học viện chúng ta đều đồng ý gia nhập liên minh…”
“ Học viện Hoàng Gia cũng đồng ý gia nhập liên minh…”
“ Kim Tinh Phái/La Sinh phái đồng ý gia nhập liên minh..”
“ À nói cho một tin luôn vì chắc không ai biết, Hắc Bạch sơn trang là của ta nên bọn họ đã gia nhập từ lâu rồi…” Long Phong một tin để Huyết Kiếm sơn trang và Huyết Sát phải lập tức giật mình, những người khác cũng thế, nhưng bọn họ làm sao mà sợ Long Phong, lập tức nói..
“ Ta không đồng ý…”
“ Ta cũng thế….”
“ Vậy tức là Huyết Sát phái và Huyết Kiếm sơn trang không đồng ý đúng không..vậy thì tốt, Hắc Hổ kêu bọn họ ra tay đi. Giải quyết nhanh, gọn và lẹ để cho mấy vị trưởng lão ở đây biết tin sớm một chút….”
“ Vâng thiếu gia…..” Hắc Hổ lập tức nhắm mắt mà truyền tin, còn lúc này trang chủ của Huyết Kiếm sơn trang giận dữ mà la lên:” Ngươi tính làm gì hả…”
“ Tốt nhất là ngươi đừng có động vọng….” tam trưởng lão Tăng Hoàng cũng hùa theo. Nhưng đáp lại là một tiếng búng tay. Lập tức Hắc Hổ và Truy Phong hai người đồng loạt ra tay, bên ngoài thì lập tức có những tiếng hét lên, cầu cứu. Trong căn phòng này lập tức có hai người bên Huyết Kiếm sơn trang và hai người bên bên Huyết Sát phải bị khống chế, đánh gãy nát hai tay hai chân. Những tên trưởng lão của tam viện thì hít vào một cái rồi thở ra, và mừng cho hành động sáng suốt của mình.
“ Thiếu gia, bên ngoài đã xử lý toàn bộ người của Huyết Kiếm sơn trang và Huyết Sát phái….”
“ Tốt, à mau đi truyền tin..Kim Triều sẽ khai chiến toàn diện với Xuất Thu dùm ta….” một câu vừa nói ra thì để Bàn Là người và Hoàng Tinh Nguyệt giật mình. Những người khác thì chỉ cảm thấy Long Phong ra tay thật là đủ ác độc.
“ Ngươi muốn gây chiến thì gây chiến….ta sợ gì chứ….” Xuất Mạnh tức cười mà giận dữ đập bàn, Long Phong thì cười một tiếng thật to lên, ai ai cũng thắc mắc.
“ Ngươi thật là ngây thơ quá đi, ta kêu người thông báo là cho có lệ thôi...chứ bây giờ toàn bộ biên giới của Xuất Thu các ngươi đã bị phá nát rồi, ngoài ra hai thành Dương Châu và Định Nam của Xuất Thu chắc cũng đổi chủ rồi….” Một câu vừa nói ra lập tức phán số mệnh của Xuất Thu đế quốc, Hoàng Tinh Nguyệt tức giận mà la lên:” Ngươi tại sao lại làm thế, chiến tranh chỉ mang thêm nỗi đau khổ và chết chóc thôi….”
“ tỷ nhầm rồi, chết chóc và chiến tranh là do các ngươi gây nên, đâu phải là ta...à mà ta quên nói, tổng đà Phản Thiên Hội lúc này đây cũng đang bị người nào đó đánh đấy….”
“ không xong rồi thái tử….có chuyện lớn…….” Xuất Mạnh nghe tiếng người la lên mà giật mình hốt hoảng, “ Có chuyện..gì hả….”
“ Toàn bộ biên giới của đã bị công phá, hai thành Dương Châu và Định Nam thìhai vị chủ thành đột nhiên mở cửa đầu hàng, nên bây giờ toàn bộ phía Đông của Xuất Thu đã bị Kim Triều chiếm đóng rồi. Ngoài ra thì La Triều đánh từ phía Nam vào chúng ta…..”
Lúc này một tên chạy vô nói nhỏ vào tai hai vị trưởng giáo kế bên Hoàng Tinh Nguyệt, hắn giật mình mà la lên:” Cái gì….”
“ Có chuyện gì…” Hoàng Tinh Nguyệt lo lắng mà hỏi
“ Các tổng đà...đang..đang…..bị công phái bởi người của các phái và học viện khác……” Hoàng Tinh Nguyệt nghe xong lập tức quay đầu mà nhìn Long Phong…...