Lúc này Long Phong đang đi bộ tới hồ, hắn nhìn xuống chỉ là một cái hồ bình thường, lúc này tiểu Bạch xuống làm động tác nhảy xuống, bơi và lặn, rồi làm động tác nghẹt thở ý là ở dưới sâu của đáy hồ.
Long Phong hiểu ý, vận dụng võ khí bao trùm cơ thể, cho tiểu Hắc vào giới chỉ, sau đó ôm tiểu Bạch và nhảy xuống hồ. Cái lạnh của cái hồ có thể đóng băng bất kì thứ gì, nhưng nhờ Cửu Dương Thần Công nên Long Phong không bị ảnh hưởng. Long Phong cứ men theo cái ánh sáng ở dưới hồ mà bơi xuống, sâu và sâu và sâu, cuối cùng cũng đáp xuống được cái đền thờ năm sâu dưới đáy hồ. Bước vô trong cái đền thờ thì cái đầu tiên mà Long Phong thấy là một cỗ quan tài to, dài, xung quanh được khắm ngọc nạm.
Long Phong bước vô mà quan sát xung quanh, hắn nhìn thấy hai bên tường là những bức hình con người múa những động tác kì lạ, xung quanh là những ngọn đèn lửa mê mông thắp sáng căn phòng.
Lúc này Long Phong bước đến cái quan tài vì lúc này tiểu Bạch đang nằm trên nắp, chầm chạp mà bước tới cái quan tài, chạm vào cái quan tài bỗng nhiên nó phát sáng, khắp cả phòng. Khi Long Phong mở mắt ra thì thấy một thân ảnh của một người trung niên, mặc cái áo bào một đen, hắn mở mắt ra rồi nhìn Long Phong, lên tiếng:” Tiểu tử ngươi là người đánh thức ta à?”
“ Xin lỗi tiền bối nếu ta đã làm phiền “ Long Phong cuối người nói, lúc này tiểu Bạch kêu lên, người trung niên nhìn thấy liền lớn tiếng:” A là tiểu hồ ly ngươi à?”
“ Tiền bối quen nó à?” Long Phong thắc mắc hỏi
“ Nó là thú nuôi của ta…, ta thả nó trước khi chết.., cũng đã mười năm rồi..”,
“ Tiền bối đã ở đây mười năm rồi à…”
“ Cũng thế, mười năm trước vì ta muốn trả thù cho người anh em của ta, liều mạng mà đồng vu quy tận với kẻ thù, tuy giết được hắn nhưng thân thể ta bị xé nát không gian mà đưa tới đây. Ta dùng những bộ xương ngươi thấy để xây dựng, và đương nhiên là có sư đồng ý của người canh quản khu này, là lão Ái Lạt Công. “
“ À mà ngươi tên gì thế..? Khuôn mặt ngươi sao giống đại ca ta thế?” người trung niên nhìn Long Phong thắc mắc hỏi
“ Tiểu bối tên là Long Phong, mà không biết vị đại ca của tiền bối tên là gì?”
“ À đại ca ta à, hắn là một người mạnh mẽ, đẹp trai, tài giỏi, là thiên tài trong thiên tài. Hắn là người mà chúng ta luôn theo đuổi.” Người trung niên tự hào nói
“ Ta là thiên tài ma pháp sư Lý Đặc Ti, mà không bao giờ bằng đại ca mình. Đại ca ta tên là Long Khiếu Thiên, hắn là thiên tài của Long tộc, là người mà chúng ta ngưỡng mộ…” Lý Đặc Ti nói liên tục, lúc này Long Phong lên tiếng,:” Lý Đặc tiền bối, Long Khiếu Thiên là phụ thân của ta..”
“ Ngươi nói cái gì…” Lý Đặc Ti giật mình nói, sau đó hắn dùng ma lực kiểm tra thân thể của Long Phong, hắn liền cảm nhận được Long huyết trong cơ thể Long Phong, ngoài ra còn một cái mà chỉ hắn biết,
“ Ngươi đúng là con của đại ca…” Lý Đặc Ti rung rung mà nói…
“ Hahahaha ta chờ hơn mười năm, hồn của ta xém tan biến, nhưng trời không phụ lòng người, trước khi chết ta cũng có thể gặp lại con của đại ca..”
“ Nè nhóc, đưa tay ra..”, Long Phong nghe Lý Đặc Ti nói xong liền xoè ra, bỗng nhiên một cuốn sách xuất hiện trên bàn tay Long Phong, sau đó hắn nghe Lý Đặc Ti giải thích:” Đây là cuốn sách chỉ dạy ma pháp và luyện dược, mà ma pháp của ta chủ yếu là Hắc Ám triệu hồi.”
“ Ta cảm nhận được cơ thể con đã có thể bắt đầu đột phát bình cảnh sơ gia, từ tam phẩm lên tứ phẩm, chút ta sẽ giúp đột phá lên, còn Ma lực trong cơ thể con mới Pháp Tinh là buồn à..”
“ Bây giờ ta sẽ cho con một món quà, coi như quà ra mắt…” Lý Đặc Ti nói xong liền đưa tay ra, lúc này Long Phong cảm nhận được cơ thể mình, có một luồng khí đang truyền vô người, khiến Long Phong Ma khí đang đột phá dần dần, hắn liền ngồi xuống hấp thu. Một hồi sau một ánh hào quang phát sáng, lúc này Long Phong đã đột phá từ Pháp Tinh lên Pháp Linh lục giai, Tinh Mạch và Khí Mạch được trao dồi thêm.
“ Hahaha cháu ta tư chất tốt ghê, một phát vậy đột phá lên hơn mười giai.”
“ Tiền bối vừa làm gì thế?”
“ Cứ gọi ta là thúc thúc, vừa rồi ta truyền hết toàn bộ Ma khí và kí ức võ kĩ ta còn lại vào cơ thể con, giúp con đột phá bình cảnh của Ma pháp sư và sơ giai luyện dược, từ tam phẩm lên tứ phẩm.”
“ Luyện dược sư từ nhất lên tam phẩm rất là dễ, một tên mù còn có thể làm luyện dược sư tam phẩm. Nhưng khi muốn lên tứ là khó à nha. Con phải có cảm ngộ, thời cơ và xúc tác, còn ta thì kệ bà cái luật, cưỡng ép phá bình cảnh cho con đột phá, nhưng không có tác dụng phụ đâu mà lo.”
“ Thế à..” Long Phong suy nghĩ rồi kiểm tra cơ thể một chút rồi nói,
“ Ngoài ra cháu là một Hắc Ám ma pháp sư không được cho ai biết không thì rắc rối lắm đó …, ta cũng đưa cháu cách tu luyện Ma pháp và dược, nên cứ theo hướng dẫn chỉ dẫn thì cháu đột phá nhanh lắm..”
“ Mà thúc truyền cho cháu thế có sao không..?”
“ Sao gì mà sao, ta cũng sắp ngủm rồi, điều ta vui nhất là thấy con của đại ca trước khi tan biến. Giúp ích được châu coi như ta không phụ lòng phụ thân cháu…” Lý Đặc Ti buồn rã mà nói, vừa nói vừa xoa đầu tiểu Bạch, khiến nó vừa buồn vừa vui.
“ Sau khi ta biến mất thì cháu chính là chủ nhân của Khu lăng mộ này, nó tên là Hắc Ma Mộ, những bộ xương ngoài kia toàn bộ là thực lực Võ Vương. Hên là cháu có con tiểu cáo này đi theo, không là cháu ngủm rồi đó. “
“ Hai mươi bộ xương ngoài kia sẽ thuộc về cháu, nhưng thực lực sẽ giảm, vì cháu còn yếu quá, nên cháu càng mạnh thì nó càng mạnh. Ngoài ra bọn chúng có thể tiến hoá, nên mấy cái đó tự khám phá nha. Còn những phép triệu hồi ta đưa thì cứ mà thí nghiệm thoải mai, nhưng nhớ kĩ là không được cho ai biết.. vì Hắc Ám pháp sư là bị kì thị, cấm đoán.”, Lý Đặc Ti vừa dứt lời thì thân ảnh bắt đầu mờ dần, lúc này hắn quay qua Long Phong nói:” Còn một điều cuối cùng là cái quan trọng cho luyện dược sư..”
“ Cháu đã nghe bao giờ tới một từ là Thiên Hoả chưa?”
“ Thiên Hoả?” Long Phong thắc mắc hỏi lại
“ Thiên hoả là một loại hoả kì dị, không bao giờ tắt trừ khi người dùng cho phép. Nó có một nhiệt độ cực cao, cực mãnh liệt, ngoài ra nó là lửa tốt nhất cho luyện dược, tăng toàn bộ thuộc tính cho viên đan dược.”
“ Có tổng cộng ngọn lửa, bọn chúng còn có một tên khá là hay, được gọi là Hoàng Đạo Thiên Hoả..”
“ Hoàng Đạo Thiên Hoả …” Long Phong lẩm bẩm mấy lần để nhớ đến cái từ này, lúc này Lý Đặc Ti quăng cho Long Phong một cái bản đồ và nói:” Đây là bản đồ của một trong ngọn thiên hoả, nó gọi là Bạch Dương Thiên Hoả. Ta chưa bao giờ tới được nên nhường cơ bộ lại cho cháu…”, khi vừa dứt lời, thì thân ảnh liền mờ dần đi
“ Thôi thời gian sắp hết rồi, toàn bộ đồ trong này thuộc về cháu, nên cứ xài thoải mái. Ngoài ra, mối thù của phụ thân cháu, ta đã nói hết cho cháu những gì ta biết nên phải báo…. phải cho cha cháu một sự công bằng..”
“Lý thúc thúc cứ yên tâm, cháu sẽ đòi lại công bằng cho phụ thân cháu, cháu sẽ lôi ra và giết hết tất cả những người tha gia..”
“ Hahaha phụ thân cháu trên trời sẽ rất vui mừng đây..mà ta đi đây ta sẽ quan sát cháu trên kia bầu trời..” nói xong thân ảnh của Lý Đặc Ti liền biến mất, để lại căn phòng này một sự im lặng đáng sợ, và ở giữa nó là Long Phong.