"Malfoy!" Lý trí vốn không còn bao nhiêu sau khi nghe Draco châm chọc xong liền đứt đoạn.
"Ron, bình tĩnh chút!" Buông dây xích của Fang, tuỳ tiện nó chạy đi, gắt gao ôm eo Ron lại, miễn cho hai con người cảm xúc không ổn định này diễn một hồi tinh linh và hải yêu đánh nhau.
"Hừ, làm sao vậy, không có nước, cho nên móng vuốt của cậu thành đồ bài trí luôn sao!" Đáng tiếc, Draco không hề hiểu được sự vất vả của Harry, vẫn chọc vào chỗ đau của Ron như cũ "A, nhìn xem cậu hiện tại, ngay cả đuôi còn không có, nhà nghèo quá cho nên ăn luôn cái đuôi của mình rồi hả?"
"Draco, câm miệng!" Harry tức giận cảnh cáo Draco, tay sơ ý lỏng ra một chút làm cho Ron lập tức giương móng vuốt có độc lên nhào đến cái tinh linh miệng tiện kia.
"Stupeft!" Một giọng nói không thuộc về bất luận kẻ nào ở đây vang lên làm cho Harry muốn ngất xỉu.
"Giáo sư Snape......." Thanh âm không còn chút sức lực nào của Harry vang lên.
"Ai có thể nói cho ta biết đây là chuyện gì!" Cho dù không ngừng quăng thần chú ngăn cản, vẫn không thể ngăn được hai nửa nhân loại kia đánh nhau.
"............. Giáo sư, thầy đến hồi nào vậy?" Harry kỳ quái nói: "Hai người bọn họ cùng lắn là cần một bình dược mọc xương hay là dược bổ máu thôi, không có gì đáng ngại."
"Vừa mới." Snape bỗng nhiên cảm thấy Potter hiện tại rất nguy hiểm.
"Giáo sư ~" Âm cuối kỳ quái làm sau lưng Snape toát ra một tầng mồ hôi lạnh.
"Chuyện gì?"
"Độc dược bọn họ cần có thể cho con nấu được không?" Trên mặt sư tử Gryffindor bỗng nhiên lộ ra một nụ cười tiêu chuẩn của Slytherin "Con đảm bảo có thể chữa khỏi cho bọn họ."
"........" Hắn cảm thấy chuyện quan trọng bây giờ chính là tách hai còn người đang đánh nhau đến mức không biết là đỏ hay là trắng kia ra.
"Incarcifors! Stupeft!........." Liên tiếp mười mấy thần chú khác được quăng ra nhưng vẫn không thể ngăn cản hai nửa nhân loại kia ngừng lại, Snape muốn Arvada lắm rồi.
"Ha hả, giáo sư muốn bọn họ ngừng lại sao? Con có thể làm nga!"
"Gryffindor trừ năm điểm, bởi vì không ngăn cản bạn học đánh nhau."
"............." Harry còn cười tươi hơn.
Dù sao cũng bị thấy một lần rồi, thêm lần nữa cũng vậy thôi, cùng lắm thì bị một đám học sinh nhiều chuyện thôi mà, nhiều lắm thì bị Dumbledore ba ngày mời lên văn phòng uống cái thứ nước đường chết tiệt kia hai lần thôi mà, cùng lắm là bị Snape lấy danh cấm túc mà bắt xử lý một thùng sên trần thôi mà, cùng lắm là bị Rita Skeeter cầm đầu cái đám người chết tiệt kia hỏi đông hỏi tây thôi mà, cùng lắm thì cái con bò sát không chân chiến đấu với y bao nhiêu năm cũng biết là y đã trở lại thôi mà, hơn nữa nó có thể dùng một đầu ngón tay mà ấn chết thôi mà........ Bà mẹ nó chứ thôi mà!
"Rống!!" Gầm một tiếng, lớp nguỵ trang dần biến mất, móng tay bén nhọn tuỳ ý cắm đại vào một cái cây nào đó, dùng sức nhổ lên quẳng về phía hải yêu tinh linh đánh nhau.
"!" Hải yêu hét một tiếng chói tai, ngay cả mắt thường cũng có thể nhìn thấy tầm ảnh hưởng của nó, tiếng hét đó đã thành công làm gãy cái cây đại thụ đáng thương bị quẳng tới.
Tinh linh tuỳ ý bẻ ngãy một nháy cây ném vào không trung, nhánh cây ở không trung như một mũi tên, lao thẳng vào dã thú Harry.
"........." Snape cảm thấy quyết định sai lầm nhất hôm nay của hắn chính là cho rằng ba cái tên cự quái này sẽ gặp nguy hiểm ở rừng cấm cho nên mới rời khỏi căn hầm yêu quý của mình mà đi theo bọn chúng.
"Rống!" Làm lơ mũi tên bay tới, né mớ vụn gỗ bay tứ tung nhào đến tinh linh, nắm đầu tinh linh ấn xuống đất, nhìn tinh linh đã bất tỉnh, sau đó xoay người đá bay hải yêu tập kích từ sau lưng. Sau khi tông ngã một cái cây đại thụ ba người ôm không hết, hải yêu cuộn người nằm trên mặt đất.
"..............." Snape đực mặt nhìn Harry thở hồng hộc trở về như cũ, hai người trên mặt đất kia cũng chậm rãi khôi phục, sau đó lại nhìn nhìn cây gãy cùng cái mũi tên hồi nãy, vụn gỗ đầy đất cùng với cái hố do Malfoy tạo ra....... "Gryffindor trừ mười điểm, bởi vì phá hư tài sản chung. Gryffindor trừ mười điểm vì ẩu đả với đồng học."
"..........." Harry yên lặng rút đũa phép của mình ra, nhe răng cuồi vô cùng Gryffindor "Gryffindor trừ mười điểm, bởi vì công kích giáo sư."
"Prot......"
"Oblivate!" Nhanh chóng phóng bùa chú ra, lần thứ hai sửa đổi ký ức của Snape, sau đó âm trầm quay đầu lại nhìn hai tên ngu xuẩn cuối cùng cũng tỉnh táo lại.
"Ha, thật sự là quá tốt, tớ nên cảm thấy may mắn người đến là Snape chứ không phải Quirrel hay Dumbledore sao!"
"Khụ khụ..... Harry, cậu xuống tay quá độc ác, xương sườn tớ gãy rồi, lưng cũng rất đau." Ron ho mấy cái, hy vọng Harry sẽ vì thảm trạng của mình mà không tính sổ.
"Phi, khụ khụ...... Harry, đừng kích động." Draco phun mớ đất trong miệng ra "A, mũi của tớ."
".......... Không kích động, tớ đương nhiên không kích động. Cùng lắm là cho cái con bò sát không chân kia dùng một ngón tay đè chết chúng ta, sau đó dễ dàng đi chiếm thế giới phép thuật mà thôi, tớ con mẹ nó đương nhiên không kích động!" Harry tức giận, ngay cả mắt cũng biến thành mắt của Griffin "Ron Weasley! Draco Malfoy!"
"Vâng!" Hai người đồng thanh hô, căn cứ vào kinh nghiệm ở chung nhiều năm, lúc này không nên phản kháng Harry, nếu không y sẽ cho đối phương biết Griffin thiệt tình yêu thương các loài sinh vật khác như thế nào.
"Đi lại đánh thức giáo sư Snape, phải làm sao cho thầy ấy không hoài nghi, nếu xảy ra một chút ngoài ý muốn.............." Nụ cười âm trầm có thể nói là y chang như lúc Snape nhìn thấy Longbottom làm nổ vạc vậy. "Tớ sẽ đem mấy cậu đóng gói giao cho Snape, làm "nguồn cung tài liệu độc dược không hoa giờ hết", hiểu không?"
"...............Vâng?" Sẽ không có người ngu xuẩn đến mức hỏi Harry nếu lỡ thần chú xảy ra vấn đề gì thì sao, Potter tuyệt đối sẽ lột một tầng da của cái mr. ngu xuẩn sau đó đem bán lấy tiền, Moni cực kỳ có kinh nghiệm với khoảng này.
"Hắt xì!" Ở bên kia rừng cấm, Moni hắt xì một cái, bỗng nhiên nhớ lại thời kỳ ngày nào cũng bị Harry cho ăn hành của mình.
HẾT CHƯƠNG