Bởi vì hành động của Ron, cho nên Draco gần đây từ bỏ "tương ái tương sát" với Harry, tuỳ tiện tìm lý do mà đi cà khịa Ron. Có một lời đồn cực kỳ phổ biến với nhóm tiểu động vật gần đây: Bởi vì Weasley lén lút đoạt Cứu Thế Chủ, cho nên Malfoy và Weasley mới quyết định kế thừa truyền thống thách thức nhau của hai gia tộc.
Thái độ của Harry với lời đồn này là: Này liên quan gì đến y! Quản bọn họ tìm chết làm gì!
"Sách!" Draco âm trầm nhìn đầu ưng canh cửa của Ravenclaw "Cho ta đi vào!"
"Đương nhiên có thể, chỉ cần ngươi trả lời được câu hỏi." Đầu ưng gần như hét toáng lên "Cho nên buông đũa phép của mi xuống!"
"Ta nếu biết Ron Weasley ở chỗ nào, ta còn tới nơi này tìm sao?!" Draco hung tợn chọc chọc miệng đầu ưng.
"Nhưng nếu ngươi không trả lời được câu hỏi của ta thì ta không thể cho ngươi vào, đây là quy định cũng như quy tắc!" Đầu ưng cũng thề chết không phục.
"Ngươi không thể đổi câu hỏi sao!"
"............... Là hậu nhân Weasley đủ điều kiện, Ron Weasley ở Ravenclaw có chút đặc quyền."
"Ví dụ?"
"Chăm chăm hỏi một người một câu duy nhất." Đầu ưng cũng bất chấp tất cả khai ra hết.
"Ron Weasley!" Mặt Draco đã tối đến mức sắp đóng băng luôn xung quanh rồi ( kiểu âm trầm xong tỏa ra khí lạnh ý) "Ta không thể tưởng được cậu ta lại có thể có đầu óc đến như thế."
Lại tàn nhẫn nhìn chằm chằm trong chốc lát, xác nhận cửa hoàn toàn không có khả năng mở ra, hừ lạnh một tiếng rồi xoay người rời đi.
Draco chân trước bước khỏi tòa tháp, cửa lớn Ravenclaw sau lưng liền mở ra, Ron đi ra từ bên trong, vỗ vỗ đầu ưng, "Cảm tạ, huynh đệ."
"Nếu không phải ngươi đã chỉ định cậu ta phải trả lời duy nhất một câu hỏi, thì khi cậu ta rút đũa phép ra ta đã mở cửa." Đầu ưng há mồm cắn tay Ron, đáng tiếng không cắn được. "Ta chỉ là một người canh cửa, thậm chí còn không giống mấy lính canh cửa bình thường, cho nên các ngươi vì cái gì vẫn cứ luôn khó xử ta!"
"Khụ khụ, xin lỗi huynh đệ." Ron xấu hổ khụ hai tiếng.
"A, tớ cảm thấy người cậu nên nói xin lỗi là tớ mới phải." Một giọng nói truyền tới từ bên kia đầu ưng.
"Cái gì?" Ron còn chưa phản ứng kịp, một bàn tay đột nhiên vươn ra từ phía sau túm cổ áo cậu "Wo, xem tớ bắt được gì ~"
"Weasley, cậu có bản lĩnh thì trực tiếp xuyên cửa đi vào, nếu không chúng ta có vài chuyện cần bàn đấy!" Ron máy móc xoay đầu, đập vào mắt chính là nụ cười trời sập đất nứt của Draco.
Vừa cố gắng kéo tay Draco xuống, vừa dùng sức đẩy cửa "Mau mở cửa!"
"Xin hỏi Malfoy tiên sinh vừa nãy đã đi bao nhiêu bước sau khi rời đi mà lại vòng trở lại~" Đầu ưng dùng cái giọng giống nón phân loại mà ngân câu hỏi.
"Không không không không cần ngao ngao a ngô --"
Draco thần thanh khí sảng đi trên bãi cỏ, tùy tay ném một cái bình nhỏ trống không xuống đất, trên bình nhỏ còn có dán logo của tiệm độc dược thằn lằn lửa.
Hôm nay Ravenclaw vẫn an tĩnh giống bình thường, trừ bỏ cái đống vẫn luôn nôn mửa cái gì đó trước cửa............. "Nôn......... đáng chết........... nôn............. cái cỏ này, chết tiệt......... Nôn.............. Malfoy! Nôn!"
- --- sinh ý thịnh vượng ----
Ngày mai là nghỉ rồi, tiệc cuối năm hôm nay ai cũng phấn khởi bàn luận mình sẽ làm gì vào kỳ nghỉ hè.
Sau một lát, Dumbledore cuối cùng cũng đã đến, đại sảnh đường ồn ào nhanh chóng an tĩnh. "Lại một năm trôi qua!" Dumbledore cao hứng phấn chấn nói, "Trước khi chúng ta vùi đầu vào mỹ thực, chúng ta cần phải tiến hành nghi thức trao cúp nhà, số điểm của bốn nhà như sau: Hạng bốn, Gryffindor, điểm; hạng ba, Hufflepuff, điểm; Ravenclaw điểm và Slytherin điểm."
Cho dù Slytherin vẫn luôn rụt rè cũng bạo phát, vỗ tay chúc mừng nhà mình đoạt cúp, Harry nhìn thấy có mấy người thậm chí kích động đến mức vỗ bàn "Nhưng mà....."
Slytherin ngừng hoan hô, Draco cầm ly thủy tinh trước mặt nhấp một ngụm nước. Cho dù đã sớm biết nhưng vẫn không tránh được thất vọng.
"Chúng ta có vài điểm cần được cộng! Đầu tiên là trò Moni Cruise........." Moni bụm mặt, cảm nhận được ánh mắt giết người xuất phát từ Draco "Làm một Gryffindor anh dũng không bỏ rơi bạn bè trong lúc hoạn nạn, lại ở thời khắc mấu chốt mà quên mình (vì để giải thích mình và Harry cùng với Draco bị uy hiếp làm sao thoát khỏi bàn cờ, Moni đã tuyên bố mình đồng quy vu tận với nó, vì để gia tăng mức độ đáng tin, cậu thậm chí còn đi khiêu khích quân Hậu), cho nên Gryffindor cộng điểm.
Học sinh Gryffindor bắt đầu hoan hô nhảy nhót "Còn có trò Harry Potter, cũng anh dũng không sợ, thân thủ mạnh mẽ (nhảy lên chụp chìa khóa), Gryffindor cộng một trăm điểm."
điểm, họ không phải hạng bét là được rồi. Học sinh trên bàn dài Gryffindor đã đứng dậy vỗ bàn rồi "Còn có..............."
Gryffindor yên tĩnh lại, trên mặt mọi người đều ngạc nhiên "Vì sự dũng cảm của trò Harry Potter, cùng với bảo vệ tài sản nhà trường, Gryffindor thêm điểm!"
"Úc!!" Tiếng hoan hô của nhóm Gryffidor mém dỡ luôn nóc nhà, mấy vách tường của đại sảnh đường cũng run nhè nhẹ.
Harry gục đầu, thiếu nữa đập mạnh vào bàn. Y sắp bị ánh mắt của Snape trên bàn giáo viên chọc thủng một lỗ rồi!
"Cho nên, chúng ta cần phải sửa lại trang trí một chút!" Dumbledore vỗ vỗ tay, lá cờ tượng trưng cho nhà thắng cup nhà liền thay đổi từ màu bạc và xanh lá cây của Slytherin thành màu vàng và đỏ của Gryffindor, trên lá cờ còn có một con sư tử uy phong đang gầm.
Gian nan ăn xong bữa tối dưới ánh mắt giết người của Draco và Snape, Harry và Moni nâng nhau về ký túc xá.
Hôm sau, thư thông báo chuyển đến tay của từng học sinh, cảnh cáo bọn họ không được phép sử dụng phép thuật trong kỳ nghỉ hè, Harry chỉ tùy ý nhìn một chút rồi cũng ném vào thùng rác.
Sao Thiên Lang nhỏ còn đang chịu tội ở Azkaban, y làm sao có thể không xài phép thuật! Ngồi trên xe của dượng Vernon, Harry ngẩng đầu nhìn phương xa, mỉm cười thản nhiên.
HẾT CHƯƠNG