Huyết Thống Chiến Tranh

chương 80

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

EDITOR: PARK HOONWOO

BETA: ELLEN

- oo-

Thứ Harry yêu cầu là một căn phòng giống với Bệnh thất, cho nên ấn tượng đầu tiên của Snape là hắn nghĩ mình mới bước vô Bệnh thất, nhưng mà ngoại trừ cái tường màu trắng ra thì nội thất bên trong khác hoàn toàn. Toàn bộ căn phòng chỉ có một cái giường bệnh duy nhất, ngoài ra còn có một cái tủ nhỏ, sofa và vài loại độc dược chuyên dùng để chữa trị vết thương.

"Harry chỗ này...." Là chỗ nào? Snape rất muốn biết nơi này có phải ai cũng có thể vào hay không, hay cần có Harry dẫn vào. Ở Slytherin luôn có vài người nhằm vào chuyện hắn là máu lai, nếu nơi này hắn có tuỳ tiện tới lui, thì hắn sẽ có được một chỗ yên bình.

"Nơi này là phòng yêu cầu, đi qua đi lại trước bức tranh ngoài cửa kia ba lần, trong lẩm nhẩm căn phòng mình muốn đến là được," Harry để Snape ngồi lên sofa, trong khi y đi lại tủ lựa lựa vài bình độc dược "Tuy rằng mấy thứ trong phòng yêu cầu không thể mang ra ngoài, nhưng đồ vật trong phòng vẫn có thể sử dụng trong phòng được."

Harry bưng khay, bảo Snape cởi áo trên, mấy thứ độc dược phòng yêu cầu cung cấp đa số là thoa ngoài da.

"Để tôi tự....." Cho dù quan hệ với Harry có tốt đến thế nào đi chăng nữa, nhưng vẫn không thể xem nhau là bạn được, cho nên mấy chuyện thế này vẫn là tự làm tốt hơn.

"Cậu với tới sau lưng mình sao?" Tuy rằng Lupin không tấn công Snape, nhưng lấy trình độ hiện tại của Snape mà đánh nhau với hai phù thuỷ đã tiếp nhận giáo dục gia tộc từ nhỏ tuyệt đối không thể không bị thương.

"..." Hắn với không tới. Snape xấu hổ quay lưng cởi áo trên, quần áo nhìn qua hoàn toàn không có gì, nhưng trên lưng đã bầm một mảng lớn, hơn nữa hai phù thủy nhỏ vẫn chưa phát triển hết ma lực bản thân, nên lúc đánh nhau thể nào cũng dùng đến nắm đấm, trên người Snape có khá nhiều vết bầm xanh xanh tím tím từ đây mà ra.

Harry trực tiếp đổ độc dược lên lưng Snape, nhiệt độ lạnh lẽo làm Sane run lên "Độc dược cần phải xoa, cho nên hơi đau." Snape rất gầy, tuy rằng rất cao, nhưng cởi đồ ra cũng chỉ còn toàn xương... Xương sống trên lưng như muốn xé rách da lòi ra ngoài, xoa lên còn có chút cộm tay "Severus. cậu nên ăn nhiều một chút, xương trên lưng sờ cộm tay quá đi."

"Tất cả đồ ăn tôi ăn đều bổ vào chiều cao." Bình thường hắn ăn không ít, nhưng cao thì có chứ nhất quyết không lên kí.

"..." Mấy người không cao lên nổi mét bảy như Harry bỗng nhiên cảm thấy ác ý của thế giới phép thuật. Cả y và Snape đều đang năm hai, ngay cả bộ dạng thiếu dinh dưỡng cũng giống nhau, vì sao Snape lại cao hơn y tận nửa cái đầu!

"A!" Đột nhiên cảm thấy lực đạo của Harry tăng lên, là ảo giác sao? Snape quay đầu nghi hoặc nhìn Harry đang rất nghiêm túc thoa thuốc.

"Được rồi..." Harry vỗ vỗ lưng Snape, hình như là đụng phải nơi bị bầm rồi "Mấy nơi còn lại cậu tự làm hay tớ giúp cậu?"

"Tôi tự làm!" Snape nhe răng nhếch miệng nói, cái tát vừa rồi của Harry mém nữa làm hắn hôn đất mẹ rồi.

Xương sườn phía trước của Snape đã bầm một mảng lớn, là khi đánh nhau với Black bị cậu ta dùng đầu húc, bởi thế nên hắn mất rất nhiều thời gian mới có thể kìm lại đau đớn, nếu không trên lưng hắn tuyệt đối không có khả năng xuất hiện cục bầm to tướng ka. Nhưng Black cũng không ổn lắm, hắn dọng một cú lên mũi cậu ta, nếu không phải lúc đó xương sườn đau như gãy đến nơi, thì cái mũi kia của Black đảm bảo phải uống dược mọc xương rồi.

Nhưng mà vừa mới đổ độc dược lên vết thương Snape đã run rẩy, không dám dùng tay thoa. Harry nhíu mày nhìn vị trí cục bầm kia, sau đó quăng một thần chú kiểm tra và "Cậu ngu hả! Đau không biết nói là sao!"

Kết quả kiểm tra nói xương sườn Snape nứt rồi, hắn thế còn có thể đi theo y tận tám tầng mà không rên tiếng nào, Harry không thể không nói Snape kiên cường đến thế là cùng!

Vội vã tìm độc dược trên giá, cẩn thận đổ lên cục bầm. Xương cốt Snape chưa gãy, không thể dùng độc dược mọc xương, chỉ có thể dùng loại độc dược nối xương bình thường.

"Cũng không phải là đau lắm...." Tobias Snape cũng chính là người mang danh ba hắn xuống tay còn ác hơn, còn đau hơn cái này nhiều. Nhưng mà không thể nói cái này với Harry, cho nên hắn chỉ có thể đen mặt để Harry bôi thuốc cho mình.

"Nếu cậu muốn đau hơn thì tớ hoàn toàn có thể đánh gãy hết sau đó rút ra, cho cậu uống thêm lọ dược mọc xương cho bớt việc, cậu cảm thấy thế nào?" Harry là bộ muốn đấm cho một cú.

"Không cần!" Snae vội vàng từ chối, biểu cảm của Harry cho ta thấy cậu ta hoàn toàn có thể làm.

Bên này Snape được cẩn thận bôi dược, mấy người James bên kia bị Ron tẩn đến kêu cha gọi mẹ.

"Á!" Sirius lại lần nữa bị Ron một chân đạp ra ngoài, cậu cảm thấy trên bụng mình nhất định xuất hiện một dấu chân rồi.

"Sirius!" Lupin bị Ron ném qua một bên xoa xoa eo, treo trên nhánh cây lung lay sắp gãy.

Vừa rồi sau khi cả bọn vào rừng cấm, Oakley đột nhiên túm tay cậu treo lên cây, sau đó nói với hai người bọn Sirius "Khi nào hai người có thể đánh tôi ngã, thì lúc đó tôi sẽ thả cậu ta xuống, nhưng nhanh lên, cành cây thế thôi chứ nó mỏng manh lắm đấy."

HẾT CHƯƠNG

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio