Ngày sinh nhật của Từ Triết Ấp, y thật có lòng phòng bị sáng sớm đã dẫn quả banh lông ra ngoài.
Quả banh lông có lẽ còn chưa nhận biết nhiều về thế giới này, cái gì cũng rất mới lạ, cái gì cũng muốn xông lên trước dùng thân thể cọ cọ, so với nó hoạt bát, Từ Triết Ấp cảm thấy mình quả thực chính là một vũng nước đọng.
Y tìm quán cà phê có thể mang theo thú cưng vào ngồi, mở tờ báo mua ven đường, trước tiên tìm đến trang giải trí.
Thói quen nhiều năm vẫn sửa không được, mà trên đầu báo cũng như dự đoán không hề xuất hiện tên y.
Muốn nói Từ Triết Ấp không cô đơn là chuyện không thể nào, hơn nữa sinh nhật mấy năm trước của y cũng vẫn được làm tưng bừng náo nhiệt, ban ngày có fan làm bạn, buổi tối có bạn bè giúp chuẩn bị mở party sinh nhật mở một trận lại một trận, gần như hơn phân nửa thời gian đều có phóng viên ở bên chụp ảnh gửi bản thảo tin tức.
Mãi đến sau đó y bắt đầu nhận đóng phim cấp , công ty đã hủy bỏ hoạt động liên hoan sinh nhật của fan, tiếp theo mấy người bạn hình như cũng phân rõ giới tuyến khoảng cách cùng y, mà sau khi y đóng phim G, cũng chỉ còn lại một số ít bạn tốt còn có thể gửi tin chúc mừng sinh nhật.Y nhìn nhìn mấy tin nhắn này, tốn một ít thời gian, hết lòng biểu đạt lòng cảm ơn của mình đồng thời đề xuất lời mời ăn tối, rồi mới đợi một buổi chiều, mới lần lượt nhận được hồi âm từ chối khéo.
Thật sự là tự đòi mất mặt.
Y vừa nghĩ thầm như vậy, vừa thu dọn đồ vật này nọ, chuẩn bị trở về nhà.
Kết quả ngay cả tên nhóc Ruka kia cũng không gọi tới. Nhưng đây cũng là chuyện trong dự liệu, dù sao y đến cuối cũng không nói cho tên nhóc kia thời gian xác thực.
Từ Triết Ấp một mặt buông thả đầu óc không nghĩ, một mặt dẫn quả banh lông đi từ từ, trên đường thậm chí còn mua bánh cho thú cưng, quả banh lông mừng rỡ ghé vào trên bàn chân y không chịu buông.
“thằng nhóc đáng ghét, hôm nay mày cần phải hết lòng phục vụ mừng sinh nhật cho bố mày.”
Từ Triết Ấp ẵm quả banh lông lên kẹp ở dưới nách, sau khi đi phía trước vài bước, bỗng nhiên ngừng lại.
Chàng trai vừa mới rồi còn bị y oán trách trong lòng giờ phút này đã đứng ở trước cổng nhà y, bên chân đặt một thùng bia cùng một cái bánh ngọt, vừa nhìn thấy y thì không kiên nhẫn nhăn mày nói:
“Anh tản bộ cũng không khỏi quá lâu rồi đi?”
※
t
※
※
Nếu đặt cảnh này vào trong phim thần tượng, có lẽ chính là nhân vật chính trong nháy mắt rơi vào võng tình.
Từ Triết Ấp cười cợt nghĩ, trong lòng lại đấu tranh gay gắt, một thanh âm rống to vào lỗ tai y: “Chạy mau a, Ruka đuổi tới!” Một thanh âm khác lại an tâm nói: “May là cậu ấy đến rồi.”Y cảm giác mình nhìn thấy một đường ranh giới.
Ranh giới kia thì vắt ngang giữa y cùng Ruka, nếu y bước tới, đi vào lãnh thổ của Ruka, ranh giới kia cũng trở thành con sông, sau đó càng cách càng xa rồi dần dần lan rộng, sinh ra một eo biển, nhấn chìm toàn bộ cuộc sống trước kia của y.
Mình không muốn trở thành đồng tính luyến ái. Y âm thầm lẩm nhẩm dưới đáy lòng, mở to mắt, vượt qua một mảnh ánh sáng, lại nhìn thấy Ruka. Bạn đang �
Gương mặt cơ thể cậu cứng ngắc dường như không cách nào thuyết minh tốt cho hai chữ hòa nhã này, thế nhưng khi cậu nhìn y, Từ Triết Ấp quả thật cảm thấy cậu dịu dàng, điều đó làm cho y không thể không nhanh thổi tắt ngọn nến, dùng bóng tối che đậy tất cả.
“Anh cầu nguyện gì thế?”
Ánh đèn lại sáng lên, Ruka giả vờ như không thèm để ý thuận miệng hỏi, đôi mắt lại chặt chẽ theo dõi y, nhìn chăm chú đến lưng y phát lạnh.
“Ách, thế giới hòa bình?”
Sắc mặt Ruka rõ ràng có phần sụp đổ, cau mày hỏi tiếp: “Sau đó?”
Lần này Từ Triết Ấp lại ngay cả qua quít cũng không có biện pháp.
… Tên nhóc này làm không được thật sự rất yêu thích mình.
Y chỉ cần nhìn Ruka, thì đầy trong đầu đều là những lời này.
Sau khi tầm mắt của hai người giao nhau vài giây, Ruka liền nghiêng người qua, không có biện pháp phàn nàn nói: “Muốn tôi hôn anh cứ việc nói thẳng a.” Nhưng giọng điệu cũng rất hớn hở.
Từ Triết Ấp dĩ nhiên muốn phản bác, chẳng qua giải thích của y lại hóa thành hai tiếng uhm uhm, bị phủ kín ở hai bên môi.
Sau này khi Từ Triết Ấp nhớ lại lúc ấy, vẫn không rõ lắm mọi chuyện cuối cùng phát sinh như thế nào, cũng không nhớ rõ bản thân mình lúc ấy là ôm ấp yêu thương hay giả bộ chối từ hay là cái gì khác.Y chỉ nhớ rõ y cũng chỉ đứng yên tại chỗ, vừa không tiến tới cũng không lui về sau, mặt đất dưới chân trong nháy mắt lại nứt ra, y đột nhiên ngã xuống, ngã vào trong biển sâu không thấy đáy, mê man không biết bị sóng to đẩy cuốn bao lâu, trong lúc mơ hồ còn loáng thoáng nghe được mấy tiếng gâu gâu mỏng manh.
“Uy, Từ Triết Ấp.”
Khi mọi thứ đều an tĩnh lại, y nghe thấy Ruka từ phía sau ôm y áp vào tai y khe khẽ nói: “Anh thích em.”
Từ Triết Ấp mở mắt.
Tay y ươn ướt dinh dính, còn sót lại chứng cớ cao trào của Ruka, nhưng giờ phút này liếc nhìn qua, lại giống như một vùng lớn cây bồ công anh nở rộ ở bên trong lòng bàn tay y.
Y từ từ khép bàn tay, sau đó mặc cho Ruka ôm y càng chặt chẽ hơn.