Người nọ khó chịu tặc lưỡi rồi lại nhảy ra ngoài, bên dưới lại truyền tới tiếng gào, âm rung cả cửa sổ rồi bỗng im bặt. Tiếng vũ khí va chạm lại vang lên, ngay sau là giọng nói tức giận của Feitan :" Du Quai, vác xác xuống đây ngay lập tức!"
Du Quai nghe thấy vậy, dụi mắt nhảy xuống giường, vắt vẻo bên cửa sổ cúi đầu kêu :" Chào buổi sáng Feitan."
"........!" Feitan nhăn nhó. " Chào cái quần què, xuống đây ngay!"
"Ah."
Du Quai nhảy qua cửa sổ, dễ dàng đáp xuống bên chân Feitan, ngẩng lên nhìn, sau đó má lại bị Feitan véo. " Ngu ngốc, có người đánh đến tận cửa rồi mà còn làm gì trên đấy!"
" Đang nhủ (ngủ)~"
Du Quai trả lời, Feitan càng bực, đưa tay véo má bên kia.
Feitam nhéo bên má Du Quai, mắng một trận rồi đẩy nó ra, tức giận nói :" Đợi đấy, ta xử lý bọn kia xong rồi sẽ đến ngươi." Du Quai xoa xoa hai má đỏ ửng, không hiểu vì sao Feitan lại cáu với mình.
Hai kẻ quấy rối cũng không quan tâm đến hai đứa nhóc như Feitan với Du Quai mà quay sang bao vây Chrollo.
"Nghe đồn Huyết Đồng có tóc đen mắt đen, hẳn là ngươi đúng không!" Gã thanh niên tóc vàng cường tráng hưng phấn nắm chặt tay :" Huyết Đồng, ta muốn khiêu chiến với ngươi."
"Ê ê Uvogin, rõ rành oẳn tù tì tao thắng rồi mà." Người còn lại nói, ngữ điệu vẫn lười biếng như vậy, nhưng tay thì đã rút đao ra.
"Nói nhiều, hắn của tao! Mày đi mà đánh với thằng nhãi cầm dao ấy!"
"Đùa bố à! Thích thì mày đi mà đánh!"
"Nói chung là Huyết Đồng của tao, còn lại cho mày!"
" Đậu xanh, mày muốn ăn đòn hả!?"
"Ừ đấy, mày nghĩ tao ngán mày?!"
Chenggggg—–
Hai người vội vàng tách ra, Feitan, kẻ mà họ vẫn coi là đứa nhóc tì tức giận gắt lên:" Được lắm, phản xạ không tệ!"
Vội vàng chặn lại công kích, thanh niên tóc đen nhe răng cười, nhìn vết thương trên cổ tay mình, ánh mắt sắc nhọn :" Woa, nhóc cũng không kém."
Còn tên đồng bọn không những không tức giận mà còn suиɠ sướиɠ cười to :" Ha ha ha ha ha! Này, Nobunaga, nếu thằng nhãi đó đã chọn mày làm đối thủ rồi thì tao hộ mày Huyết Đồng nhá!"
Vừa nói, hắn vừa giơ nắm đấm lao về phía Chrollo. Anh nhảy lên né đòn tấn công, vị trí trước đó đã thành một hố sâu.
"Chrollo!!" Pakunoda biết hai người kia lợi hại tới mức nào, lo lắng kêu lên.
"Chà, có vẻ rất mạnh đó."
Chrollo nói bằng giọng bình thản, hoàn toàn không quan tâm rằng người anh vừa khen đang muốn gϊếŧ mình. Lại né một đòn công kích, Chrollo vuốt cằm suy nghĩ một lát, nói:" Nếu tôi nhớ không nhầm, hai vị là Nobunaga và Uvogin của khu ?"
"Có muốn thấy người sang bắt quàng làm họ cũng không có tác dụng đâu."
Phía bên cạnh, Nobunaga và Feitan cũng đang chiến quyết liệt. Hắn né đòn tấn công của Feitan, hừ lạnh:" Uvogin, đánh không lại thì giao cho tao luôn đi nhá."
"Ngậm họng đê, Huyết Đồng là đối thủ của tao."
"Tôi hoàn toàn không có ý kiến về ai là đối thủ đâu."
Chrollo duỗi tay, bàn tay không rộng lại chặn nắm đấm khổng lồ uy mãnh của Uvogin một cách dễ dàng. Anh còn dùng lực đè ngược tay Uvogin, nghiêng đầu nhìn Feitan nói :" Feitan, giao cả hai cho tôi đi."
Feitan nhảy lên, lui ra khỏi cuộc đấu, nheo mắt lạnh lùng nhìn Chrollo, " Ý ngươi là gì?"
"À, tôi chỉ muốn thể hiện chút thôi."
Chrollo giơ tay, đỡ một cú đấm khác của Uvogin:" Dù gì cũng là đồng bạn trong tương lai lâu dài, cần thiết biểu hiện thực lực một chút, đúng không?"
"Ah, tự tin đấy."
Feitan lùi ra vài bước, thu đao. Dù hắn thấy năng lực của Chrollo không kém, nhưng cũng chỉ là không kém mà thôi, dù sao Feitan luôn ở bên Du Quai, con mắt tinh đời hơn nhiều nên cũng không cảm thấy Chrollo có gì đặc biệt ấn tượng. Điều duy nhất đủ khiến Feitan để ý là trí tuệ của anh, nhưng chỉ vậy mà muốn được sự công nhận của Feitan thì còn chưa đủ.
Chrollo đương nhiên biết rõ điều này, nhưng do họ bận đối phó Khu trưởng khu , không thể khiêu khích những đội mạnh khác trong khu vực, khó khăn lắm mói có hai đối thủ mạnh như hai người này, Chrollo chắc chắn phải tranh thủ thể hiện chút.
"Khốn kiếp, dám coi thường ta!" Uvogin giận dữ lao nắm đấm, như lôi đình vạn quân về phía Chrollo. Nobunaga cũng khó chịu giơ đao :" Nhãi con tự đại."
Du Quai dụi dụi mắt, ngáp một cái. Nó không hiểu vì sao Feitan lại kêu mình xuống, chẳng ăn cơm mà cũng không chơi game, lại đứng một góc xem Chrollo đánh người. Du Quai tự gϊếŧ người không sao, chứ nó chẳng hứng thú gì nhìn người khác đánh nhau, nhưng vì Feitan chưa bảo được đi nên nó đành ngồi xuống bên cạnh Feitan.
Đang chăm chú quan sát trận chiến, bỗng nghe tiêng động lạ bên cạnh mình, Feitan cúi đầu thấy Du Quai ngồi dụi mắt, gật gù sắp ngủ, máu lại sôi sùng sục, véo má nó.
"Ngu ngốc, người ta đánh tới cửa rồi còn ngủ, nghiêm túc ngồi xem ngay!!!!"
"Ah." Du Quai nghe lời ngẩng đầu nhìn ba người đang chiến đấu, nói :" Chrollo sẽ thắng." Xong lại không thèm chú ý nữa.
"Hừ, sao ngươi biết Chrollo sẽ thắng? Hai người kia cũng rất mạnh!"
Du Quai có thể nhìn ra được thực lực của người khác, nhưng nguyên lý là gì thì nó cũng chẳng biết, nên lại lặp lại câu nói:" Chrollo sẽ thắng."
"Tch!" Thấy Du Quai tin tưởng vào Chrollo như vậy khiến Feitan cảm thấy khó chịu, quay sang định châm chọc mấy câu thì Nobunaga đã bị Chrollo đánh gục, vài phút sau Uvogin cũng đo đất, khóe miệng trào máu.
Chrollo lặng lẽ đứng trước hai người, tay nhỏ máu, nhếch môi, uy khí bức người.
"Này, Feitan, tôi đã đủ tư cách làm đồng bạn của các cậu chưa?"