Du Quai hoàn toàn không nhận ra mình đã mất sức mạnh, trong lần đi chơi với Feitan, nó còn không nhảy qua được giữa nóc hai tòa nhà, rơi xuống. May mà Feitan phát hiện kịp, vội vàng tóm lấy nó, bằng không đã tan xương nát thịt dưới đất rồi.
"Ngu ngốc, đang đi thì đừng có ngẩn ngơ nữa!"
Feitan mắng xong, lại dẫn thằng nhóc chạy tiếp, ai dè nó lại rơi lần nữa. Feitan rốt cuộc cũng nhận ra sự khác thường, cho thằng nhóc thử nghiệm cả một buổi, kết luận là thằng nhóc lại gặp vấn đề. Từ độ bật nhảy đến tốc độ đều vô cùng chậm, hệt như một người bình thường vậy.
Khi bị tấn công, thằng nhóc xoay cổ tay, định lấy kiếm chặn, nhưng đã không còn thanh kiếm nữa.
Feitan lập tức gọi cho Chrollo và Shalnark. Hai anh đều bực bội, lâu lắm không được tự do chơi bời rồi, vừa thả lỏng mấy hôm đã thấy Feitan gọi báo là Du Quai lại bị làm sao, mà Feitan thì nào có bao nhiêu kiến thức đời thường, đến đau răng còn phải gọi cho họ, họ đâu phải là bảo mẫu đâu trời.
Vì vậy hai người cứ chậm rãi làm xong việc của mình, rồi mới chậm rãi đến gặp Feitan. Mười ngày đã trôi qua, Feitan nóng giận thả Du Quai trong nhà rồi khóa cửa lại, bực bội đi gϊếŧ người, sau đó trở về, người đầy máu tươi, phiền não đi qua đi lại, rồi lại mắng Du Quai :" Cái đồ ngu ngốc này, rốt cuộc lại bị làm sao vậy hả ? !"
Du Quai nằm trên giường, má phồng lên ngậm kẹo.
Khi đến nơi, Chrollo và Shalnark mới nhận ra sự việc nghiêm trọng đến mức nào. Du Quai trở thành một đứa trẻ bình thường, dù cơ thể có tư chất tốt, nhưng vẫn chỉ là một đứa bé không hơn không kém.
Chrollo lại đi cướp cả một cái bệnh viện để kiểm tra cho Du Quai, nhận được kết quả xong liền dùng Niệm kíƈɦ ŧɦíƈɦ nó. Theo suy đoán của anh, trước kia Du Quai không học được Niệm là do sức mạnh đặc thù của mình, nay sức mạnh đó mất đi, hẳn là nó có thể dùng Niệm rồi.
Tuy nhiên, Niệm của anh tiến vào người Du Quai rồi biến mất, không thấy nó có phản ứng gì. Nhưng theo số liệu trên máy đo, Niệm của anh đã bị Du Quai hấp thụ.
"Tôi nghĩ rằng cơ thể Du Quai đang trong giai đoạn chữa trị, các số liệu liên tục thay đổi, có lẽ chỉ khi cơ thể em lớn thêm, hoàn toàn ổn định mới học Niệm được."
"Vậy phải mất bao lâu?" Feitan hỏi.
Shalnark nhún vai :" Tôi cũng không chắc."
Rất nhanh, các thành viên còn lại của Lữ Đoàn cũng nhận được tin này, dù nghe về giả thiết của Shalnark cũng không làm họ vui thêm chút nào. Giờ nó có học được Niệm cũng đã quá muộn. Lữ Đoàn Bóng Ma đã trở thành nhóm cướp khét tiếng bị truy nã hạng A, có vô số kẻ địch nguy hiểm, một Du Quai mới học Niệm hoàn toàn không là đối thủ của chúng, huống chi giờ đây nó chỉ là một đứa trẻ bình thường. Họ không thể bảo vệ nó mọi thời khắc, có lẽ chỉ một công kích tùy ý thôi cũng đủ gϊếŧ nó rồi.
Rốt cuộc thì vật vã hai năm, thằng nhóc vẫn phải chết—– đây là suy nghĩ chung của Lữ Đoàn.
Dù ngoài miệng bảo mạng ai người nấy lo, cũng lạnh lùng nói rằng có lẽ thằng nhóc sẽ chết trong lần chiến đấu nào đó, nhưng bất giác, mọi người đều cùng nhau cướp cho Du Quai thật nhiều bánh kẹo.
Nhóc con chẳng hề hay biết mình được người ta cúng cho ngay từ khi còn sống, ôm lấy bao nhiêu là bánh kẹo, mỗi ngày trôi qua chỉ có ăn rồi ngủ, ngủ rồi ăn. Cứ thế qua một tháng, một hôm nọ sau khi ăn tối, Du Quai ngửi thấy một mùi hương ngọt ngào ngoài cửa sổ, nó bị dụ chạy lon ton ra bệ cửa, nhún chân thò đầu ra nhìn, bỗng có gì đó dính lấy cánh tay kéo mạnh nó ra.
Feitan đuổi theo sau thì bỗng bị chặn lại, sau mấy đòn giao chiến thì dừng, hung dữ nhìn chằm chằm vào Illumi. Illumi thấy hắn đã không còn có thể đuổi kịp, các thành viên khác của Lữ Đoàn cũng đang chạy tới thì lùi ra sau, ẩn vào bóng tối.
Đến đây, hẳn mọi người đã biết Du Quai bị ai bắt. Hisoka đưa nó trốn vào một chiếc xe hơi bình thường chạy giữa đô thị, Lữ Đoàn không thể bắt kịp. Du Quai chẳng hề nhận ra sự nguy hiểm, nó ngồi trên chiếc ghế bên cạnh, lễ phép nói với tài xế :" Chào buổi tối, Hisoka."
Hisoka bỗng đỗ xe lại bên đường, giọng nói tối tăm :" Anh nghe bảo ~~ em thành trái táo hỏng rồi ~~?"
Du Quai không hiểu Hisoka nói gì, nhưng táo thì nó biết, liền gật đầu :" Muốn ăn táo."
Hisoka nheo mắt, véo má nó, xuống xe, xách cổ áo nó, nhún nhảy một lát đi được một đoạn xa. Lúc nhảy lên cây, hắn bỗng ném Du Quai lên không trung thật mạnh, thường thì điều này chẳng ảnh hưởng gì tới nó, nhưng giờ phản xạ của Du Quai đã rất kém, bị ném lên xoay một vòng rồi bị trọng lực kéo xuống ngã ra đất. Hisoka nheo mắt, con ngươi ngập tràn sát ý lạnh lẽo. Một loạt quân bào Poker bay về phía Du Quai.
Theo bản năng, Du Quai tránh ra, nhưng cơ thể quá chạm chạp, không thể sánh bằng tốc độ của những quân bài kia, má và tay chân nó xuất hiện đầy vết xước.
May mà dây thần kinh cảm nhận về đau đớn của nó vẫn kém như trước, nó không thấy gì, đứng dậy phủi bùn đất trên quần áo, thấy dính máu, liền nói :" Quần áo bẩn rồi."
Bỗng có bàn tay bóp lấy cổ nó, Du Quai ngẩng đầu, thấy đôi mắt đầy sát ý của Hisoka. Theo bản năng, nó rút kiếm chém Hisoka, nhưng thanh kiếm không xuất hiện, chỉ có nắm tay nho nhỏ của nó đánh vào người Hisoka, không làm gì được hắn. Nó duỗi chân đá Hisoka, vẫn vô dụng.
Không thở được, tay chân mềm nhũn, Du Quai không chút nào sợ hãi khi đối diện với cái chết, nó cứ nhìn chằm chằm vào Hisoka cho tới khi ngất đi.
Khi tỉnh lại, nó thấy mình đang ngồi trên một chiếc giường, trên người có các loại máy móc dụng cụ, mấy người mặc áo bác sĩ kiểm tra cơ thể nó xong thì quay sang thanh niên tóc đỏ đang mặc com lê.
"Xin lỗi, Hisoka-san, số liệu cơ thể của đứa trẻ này thay đổi liên tục, chúng tôi không phát hiện được vấn đề gì. Tôi thấy đây giống như là khả năng tự chữa trị của động vật vậy. Nhưng tiềm năng của đứa trẻ này rất mạnh, nếu đến khi trưởng thành, cơ thể ổn định lại, chắc chắn sẽ học được Niệm."
"Ah ~ Nhưng giờ đang là một trái táo hỏng mất rồi ~!"
Hisoka lại gần Du Quai, mép quân bài ghì lên cổ họng nó. Du Quai không thấy có gì nguy hiểm, nó đã yếu tới mức không còn cảm nhận được sát khí nữa. Vì vậy bé con như bình thường dụi mắt, quân bài cứa qua cổ nó ứa máu do động tác này.
"Chào buổi sâng, Hisoka."
Hisoka nheo mắt lại :" Em suýt chết rồi đó ~ nhóc con ~!"
Du Quai vẫn nhớ rõ Hisoka suýt gϊếŧ nó, nhưng nó chỉ phản kích khi có sát khí, giờ không thấy gì, nên nó chẳng quan tâm. Báo thù ấy à, Du Quai không hiểu.
Cũng do từ trước tới giờ, những kẻ định gϊếŧ nó mà còn sống sót chỉ có mình Hisoka, mà đó là do nó bị mất đi sức mạnh.
Nghe Hisoka nhắc vậy xong, Du Quai ồ một cái, sau đó cúi đầu, bộ đồ dính máu đã được thay thế bằng chiếc áo bào trắng rộng thùng thình. Du Quai hài lòng, lại nằm xuống.
Quân bài đặt sát cổ nó lại cứa ra một vết thương. Bé con giờ đã nhìn thấy vết máu trên cổ áo.
Du Quai kêu :"Hisoka, thay quần áo."
Hisoka liếm vết máu trên quân bài, lại nắm lấy cổ Du Quai, nhấc nó lên:" Anh sẽ gϊếŧ em đó nha ~ Du Quai ~!"
Du Quai cuối cùng cũng nhận ra sát khí, nó cố phản kháng, nhưng vô dụng. Nó không có cảm xúc gì, chỉ nhìn chằm chằm vào mặt kẻ sắp gϊếŧ mình.
Số từng dặn, nếu bị gϊếŧ, nhớ chắc chắn phải nhìn thẳng vào khuôn mặt người kia. Số sẽ tìm được hắn qua hình ảnh thu về trên võng mạc của nó.
Du Quai không hiểu vì sao Số lại muốn tìm kẻ gϊếŧ nó làm gì, nhưng vẫn nghe lời, nhìn Hisoka.
Hisoka thấy Du Quai lại lần nữa đối mặt cái chết, nhưng đôi măt đó vẫn nhàn nhạt, không chút sợ hãi, rốt cuộc hài lòng cười.
"Ah ~ Dù không còn là trái táo chín nữa ~ Nhưng vẫn là một hạt giống tốt ~!"
Buông bàn tay đang bóp cổ nó, Hisoka bế Du Quai, tung nó lên rồi lại ôm lấy :" Quyết định rồi ~ Anh sẽ trồng em lần nữa ~!"
Trồng ở đây tức là đặt Du Quai vào các tình huống nguy hiểm để nó lại trở thành một trái táo chín. Nếu vậy thì không thể để nó sống với Lữ Đoàn được. Một là nó sẽ được bảo vệ quá kĩ lưỡng, hai là sẽ bị một kẻ địch nào đó gϊếŧ mất. Hắn muốn trái táo của hắn lớn lên một cách khỏe mạnh.
Khỏe mạnh trọng mắt Hisoka đương nhiên là cũng khác với quan niệm của người bình thường. Trước khi Lữ Đoàn tới, Hisoka bế Du Quai rời đi. Khi Feitan – người đầu tiên chạy đến nơi này, chỉ còn thấy tấm áo dính máu của thằng nhóc.
Sau khi cắt đuôi Lữ Đoàn, Hisoka thả nó lên một con thuyền của một tổ chức xã hội đen. Đây là một tập đoàn sát thủ khá lớn, họ chuyên tìm kiếm những đứa trẻ có tiềm năng, bắt về đưa lên một hòn đảo biệt lập để huấn luyện, rồi đến khi kết thúc, để lũ trẻ chém gϊếŧ lẫn nhau cho đến khi chỉ còn một đứa. Thật ra thì những trái táo trồng kiểu đó phần lớn là táo thối, nhưng hắn chỉ định cho nó huấn luyện cơ bản ở đó, đợi khi nó học tàm tạm rồi thì đón nó đi nơi khác. Hắn muốn thằng nhóc một lần nữa trở thành trái táo hoàn mỹ nhất của hắn.
Nhìn con thuyền khuất dần trong màn đêm, Hisoka vui vẻ quay về. Đang đi thì bỗng khựng lại, Hisoka nhìn những bóng người đang dần tến tới gần mình, lật quân bài trên tay, cười nói :" Ku ku ~ Thật nhiều trái táo ngon miệng ~!"
"Lâu rồi không gặp, Hisoka!"
Giọng nói hỏi thăm thân thiết xuất hiện từ phía trên, Hisoka ngẩng đầu, thấy Chrollo cười dịu dàng :" Nghe bảo dạo gần đây an ninh không được tốt lắm, đi đêm thế này rất nguy hiểm đó, Hisoka."