Vòng thi cuối là đấu tay đôi, các thí sinh đánh theo cặp được xếp, thắng thì trở thành hunter, người thua sẽ có thêm một cơ hội nữa, nếu vẫn thua thì bị loại.
Vì khi hội trưởng Netero hỏi gì Du Quai cũng chỉ Feitan, Feitan, nên đối thủ của nó đương nhiên cũng là Feitan.
Du Quai không hiểu trận đấu này là như nào, hôm qua vừa được cho thùng kẹo, nó đang ăn rất vui vẻ. Nó nhét đầy kẹo trong túi quần, trong miệng cũng ngậm mấy viên, lúc thi đấu thì được Feitan dắt lên sàn. Sau đó thì đứng yên, phồng má ngậm kẹo, nghếch cái đầu nhỏ nhìn Feitan.
Feitan day trán, nói: "Tôi nhận thua."
"..........." Cả hội trường im phăng phắc, một lúc sau, trọng tài mới lau mồ hôi tuyên bố: "Thí sinh số , Du Quai thắng !"
Sau đó Du Quai vẫn ngậm kẹo được Feitan dắt xuống.
Những trận sau Du Quai vẫn chẳng hiểu gì. Hanzo vì Gon không chịu thua mà quá kích động mà đánh Gon trọng thương, anh bỗng tái nhợt, sợ hãi quay sang nhìn Du Quai. Vì Hanzo không có sát khí nên Du Quai vẫn đứng yên. Nhưng nhìn vào đôi mắt đen láy không cảm xúc của nó, Hanzo đành run rẩy nói: "Tôi.....Tôi nhận thua............"
Không biết nhận thua vì khâm phục sự kiên cường của Gon hay vì sợ Du Quai quá.
Lúc sau, đối thủ của Killua, thí sinh số rút đinh trên mặt, biến trở về Illumi. Killua rời khỏi hội trường, trước khi đi gϊếŧ chết đối thủ của Leorio, khiến chính cậu bị mất tư cách dự thi.
Sau khi lấy được bằng Hunter, mọi người từ biệt nhau. Gon rất muốn dẫn em cùng đi, nhưng cậu còn cần đi tìm Killua, không biết gia tộc sát thủ nhà Killua nguy hiểm tới đâu, nên cậu khônh dám mang em theo mạo hiểm. Dù biết Tiểu Quai rất lợi hại, nhưng làm anh, Gon vẫn luôn tự nhủ phải bảo vệ em.
Suy nghĩ một đêm, Gon trịnh trọng nói với Feitan: "Bao giờ tìm về Killua, em sẽ đón Tiểu Quai, trong thời gian này nhờ anh chăm sóc cho em ấy. Sắp tới anh sẽ đi đâu, làm thế nào để có thể liên lạc?"
"Hừ." Feitan không buồn trả lời, Du Quai là cộng sự của hắn, nào đến lượt Gon "đón về".
"Em lấy số điện thoại của anh đây này." Chrollo có hứng thú về cha của Gon, Ging Freecss, nên rất thân thiện đưa số cho Gon. "Chúc em sớm tìm được cha, bao giờ gặp được cha nhớ báo nhé."
"Ưm, được thôi !" Gon thoải mái đồng ý.
Du Quai nắm vạt áo Feitan, sáng nay dậy sớm quá, nó buồn ngủ dụi dụi mắt. Gon ôm nó, nói: "Em phải ngoan ngoãn nghe lời Feitan, biết chưa. Đừng đi lung tung, bao giờ xong việc anh sẽ đến đón em !"
"Ưʍ." Du Quai gật đầu, nhìn Gon đi xa mà vẫn tiếc nuối ngoái đầu lại mãi, nó tròn mắt, quay sang Feitan: "Feitan, kẹo."
Các thành viên lữ đoàn cũng không quen ở cạnh nhau lâu, Chrollo và Shalnark vứt Du Quai cho Feitan trông nom rồi bỏ đi. Vẫn chưa tìm được kẻ có thể gϊếŧ Uvogin, còn phải chuẩn bị cho phi vụ Yorknew vào tháng tới nữa. Hai người làm không hết việc, nào còn thời gian trông chừng đứa nhóc phá hoại này.
Khi Feitan bế Du Quai ngồi trên tàu bay, họ gặp một cô gái vô cùng nhiệt tình.
Lúc này Feitan đang mặc vét xám, dáng người cao gầy cùng khuôn mặt tuấn tú, tay bế Du Quai, lười biếng tựa bên cửa sổ ngắm cảnh. Bé con trong lòng hắn mặc bộ áo liền quần hình thỏ do Shalnark chuẩn bị, miệng ngậm kẹo, im lặng ngoan ngoãn trông yêu vô cùng.
Bên chân Feitan là vali du lịch màu đen, bên trong chỉ đựng thùng kẹo của Du Quai. Lâu lâu bé con lại cất giọng nói mềm mại đáng yêu: "Feitan, kẹo." Feitan liền đút cho nó một viên. Hắn đã chẳng còn hơi sức đâu lo vấn đề sâu răng cho thằng nhóc, có chuyện gì cứ ném cho Shalnark là được.
Nói tóm lại là, trong mắt người ngoài đây là một người đàn ông dịu dàng cẩn thận chăm sóc con trẻ. Dù ở thời đại nào, những người đàn ông chịu trông trẻ cũng rất hiếm, hơn nữa anh chàng kia lại còn khôi ngô tuấn tú như vậy, ăn mặc cũng toàn đồ đắt tiền.
Có liên quan