Shalnark dùng sức hít vào, thở ra, hít vào, thở ra......... tự nói với bản thân: "Mình đánh không lại chúng nó, mình đánh không lại chúng nó, mình đánh không lại chúng nó..........!" Rốt cuộc kìm xuống máu liều, không đồng quy vu tẫn (chết chung)—— được rồi, có đồng quy thì cũng chỉ mình cậu làm tẫn. Hai tên này chắc chắn sẽ không nương tay.
Nhắm mắt hít sâu, bình tĩnh lại. Shalnark mở mắt ra, thấy đôi mắt ngây thơ tò mò của Du Quai. Ném máy của cậu xong, Du Quai chẳng thấy ăn năn hối cải gì, chỉ ngơ ngác mở đôi mắt to tròn, vẻ không hiểu vì sao Shalnark lại giận.
"Tiểu Quai, em học cái hư rồi."
Shalnark buồn bực nói. Trước kia trừ khi đói bụng, Du Quai hầu như chỉ ngồi một chỗ bất động, chứ đâu như giờ, chủ động chạy ra bắt chuyện, chủ động......bẻ máy tính. Trước giờ hiếm khi Shalnark bị Du Quai cầm kiếm doạ gϊếŧ, vì cậu có thể khá dễ dàng đoán được lối suy nghĩ của nó. Vậy mà xem đây, mới tìm về được bao lâu mà thằng nhóc đã học được làm việc xấu như vậy?
Chắc chắn là do tên thợ săn tên Ging kia!
Feitan hoàn toàn không có tí áy náy hay đồng cảm nào trước bi kịch của Shalnark, hắn chỉ liếc sang nhìn cậu, nói: "Ngu ngốc."
Shalnark đang nhặt máy lên, tay cạch một cái, vỏ ngoài máy lại nát thêm. Cậu gỡ đĩa cứng ra, mua một chiếc máy tính mới và lắp nó vào. May mà đĩa cứng không hỏng, dữ liệu bên trong vẫn còn nguyên.
Nhưng không tổn thất không có nghĩa là bỏ qua cho hai đứa này. Shalnark tự biết nếu so về vũ lực thi mình không có phần thắng. Feitan trông dễ nóng giận như vậy, nhưng lúc làm việc lại vô cung lý trí, muốn trả thù hắn ta rất khó. Nhược điểm duy nhất của hắn là Du Quai.
Mà thằng nhóc này cũng khó xử lý, vũ lực mạnh, trí lực kém, hoàn toàn không hiểu nổi nó nghĩ gì, đến Chrollo mà không cẩn thẩn cũng bị chém.
Nhưng Shalnark nhất quyết không thể cứ nhịn nhục như vậy được, nhất định phải cho hai người này một bài học, báo thù cho máy tính!
Kế hoạch trả thù Du Quai rất đơn giản, Shalnark chuẩn bị mười phút là xong..
Nghe nói ở thành phố gần đây có phòng khám nọ rất đặc biệt, pha chế thuốc cho khách đều làm từ thảo dược nấu lên thành nước, nhưng công dụng cao, khi xử lý một số căn bệnh còn dung kim đâm lên người bệnh nhân.
Shalnark và Chrollo vì Du Quai mà nghiên cứu y học, khi nghe về phòng khám này Shalnark rất hứng thú, nhưng vì đi thi thợ săn mà quên mất.
Nghĩ kế trả thù Du Quai liền nghĩ đến phòng khám này, nghe bảo thuốc ở đây rất ĐẮNG?
Shalnark nghĩ đến khuôn mặt nhăn vào của bé con do đắng, liền nở nụ cười rực rỡ, cộng thêm khuôn mặt tuấn tú, làm cho cô gái đứng sau quầy tiếp tân sững sờ rồi đỏ bừng mặt.
" Xin chào, tiểu thư xinh đẹp, cho hỏi bác sĩ có ở đây không ?"
" Xin, xin chào...... tôi, tôi là bác sĩ đây ạ."
Trông cô khá căng thẳng, lúc cô đứng dậy rót trà, Shalnark nháy mắt. "Tiểu thư đang lo lắng điều gì sao?"
"Không, không, tại, tại tôi........" Cô gái quay lưng lại, Shalnark có thể nghe thấy nhịp tim vội vàng của cô.
Cậu nhảy đến trước mắt cô gái, quan sát nét mặt của cô. Cô có mái tóc tím dài, đôi mắt xanh ngọc trong veo, làn da tuyết trắng, môi căng mọng, trông như con búp bê tinh xảo vậy. Nếu không vì nhìn quen vẻ đẹp của Du Quai thì có lẽ Shalanrk sẽ suy nghĩ về việc chiếm cô làm vật riêng.
Cô gái dù trông căng thẳng lo lắng, nhưng ánh mắt cô nhìn cậu không hề đề phòng hay sợ hãi, mà giống như mấy cô gái giàu có ngu ngốc mà cậu hay tán tỉnh. Shalnark kiềm hãm sát ý, mỉm cười hỏi: "Tiểu thư quen tôi à?"
Cô gái do dự chốc lát rồi nói mơ hồ là đã gặp ở Yorknew. Shalnark đến Yorknew không phải chỉ một lần, nên bị bắt gặp cũng không lấy làm ngạc nhiên. Bỏ qua nghi kị, Shalnark nói trong nhà có trẻ nhỏ bị sốt, cần mua thuốc giảm sốt.
Cô gái nhìn cầu bằng ánh mắt quái lạ, Shalnark chau mày: "Có vấn đề gì sao?"
"Anh.... anh có con rồi ư?"
Shalnark cười híp mắt: "Con nhà bạn." Biểu hiện của cô ta, chỉ vì thích cậu hay là....?
Nếm thử nước thuốc cô gái nấu, Shalnark rất hài lòng với độ đắng này. Bảo cô làm thành hình kẹo que, và cô làm được thật, có điều cả cây kẹo màu đen.
Chuẩn bị xong đã đến giờ đêm, Shalnark hào hứng đi trả thù, cầm gói kẹo thuốc, hào hứng tìm Du Quai.
Lấy đà nhảy từ tầng một lên tận tầng năm, căn phong bên trong tối đen, cậu còn tưởng rằng Feitan sẽ thức cày game thâu đêm, ai dè đã tắt hết máy rồi. Thật chẳng giống hắn ta chút nào, kì lạ.
Shalnark khó hiểu, bước vào phòng khách, bỗng loáng thoáng nghe thấy âm thanh, cậu khựng lại.
"Ưʍ......ah.....Feitan......."
Giọng nói ngọt ngào trong trẻo của Du Quai vọng ra từ sau cánh cửa, giường như bị cái gì đó bịt lại, chỉ thoát ra âm thanh thở dốc. Theo sau là giọng nói khàn khàn của Du Quai: "Nghe lời......."
" Ah......không thích......"
"Ngoan nào........."
Tiếng thở dốc đầy du͙ƈ vọиɠ kèm theo tiếng nỉ non của Du Quai rõ rang truyền ra từ sau cánh cửa. Bịch, gói kẹo trong tay Shalnark rơi xuống đất.
Đó.......đó là........ Feitan và Du Quai ?!!!!!