[HxH Đồng Nhân] Thuần Túy Thiên Nhiên Ngố

chương 94

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nhắc tới cái tên Ging Freecss, không chỉ nối tiếng trong giới Hunter, mà còn nổi trong Lữ Đoàn, đặc biệt là trong đầu Feitan, nhớ kỹ vô cùng.

Chính tên này hại Du Quai quên cả tiếng người, Feitan vì chỉnh lại Du Quai mà phải vô cùng mất mặt chào hỏi chúc ngủ ngon bé con hàng ngày, mất mấy tháng nó mới nói lại tiếng người.

Mà mỗi lần hắn nói chào buổi sáng là một lần hắn ghi nợ lên đầu Ging. Nếu Ging khi đó xuất hiện trước mặt hắn chắc chắn đã bị cắt ra thành nghìn mảnh.

Vốn tưởng rằng không thể nào tim ra tên hunter bí ẩn này, ai dè đang trên đường tìm Chrollo thì gặp một nhóm người

Nhóm người này hình như là các nhà khảo cổ, đang tranh luận về di tích nào đó, trong đó một tên râu tóc xồm xoàm lởm chởm, khoác áo choàng xanh nói: "Di tích này đối với các anh là quá nguy hiểm, cứ để đấy tôi phụ trách cho!"

"Ging tên khốn kia!" Một cụ già tức giận nói. "Trả bản đồ lại cho tôi, tôi nhất định phải tự mình đi!"

Lúc này hai nhóm người đang đứng cách xa nhau, nhưng vì câu nói của cụ già mà bỗng khựng lại.

Xoẹt— Feitan biến mất tại chỗ, chỉ trong chớp mắt xuất hiện trước mặt Ging, nheo mắt nhìn hắn, cảm thấy giống giống Gon: "Ngươi là Ging Freecss?"

"Đúng vậy, còn cậu là?"

"Tốt lắm." Feitan rút kiếm, biến mất. "Chết đi!"

"Ủa?" Ging nghi hoặc, nhưng vẫn bình tĩnh giơ tay chặn tấn công, vừa đánh vừa hỏi: "Kỳ quặc, tôi có quen cậu đâu?"

Feitan cầm kiếm, tăng tốc. "Ngươi chỉ cần biết ta là kẻ sẽ gϊếŧ chết ngươi là đủ."

Lữ Đoàn và các đồng bạn của Ging đứng một bên hóng drama, hai bên đều không định nhúng tay vào. Ý của Lữ đoàn thì là: "Tên này mạnh thật, Feitan mà bị xử lý thì đến lượt tôi."

Còn các đồng bạn của Ging thì: "Chắc chắn là Ging vô tình đắc tội người ta, đáng đời."

"Feitan, anh đang làm gì vậy?" Kurapika định ngăn cản. "Chúng ta đang đi tìm Chrollo mà?"

"Dù sao Đoàn Trưởng cũng không dễ chết tới vậy. Còn bây giờ..."Feitan lại chém Ging: "Chuyện của nhóc con quan trọng hơn."

Ging cũng đã lâu chưa gặp đối thủ ngang hàng, bởi vậy càng đánh càng hưng phấn, nhưng vẫn bớt thời gian hỏi: "Nhóc con cậu nhắc tới là ai?"

"Du Quai?" Feitan ngừng tấn công, giơ kiếm lên, niệm lực cuồn cuộn dâng trào.

"Ngươi còn nhớ không, thằng nhóc bị ngươi nuôi tới quên cả tiếng người!"

"Eh eh eh eh ehhhh—?!"

Ging nghe nhắc Du Quai liền chột dạ, con nhà người ta đang yên đang lành, bị hắn nuôi mà không nói được cả tiêng người– dù chính hắn cũng không hiểu tại sao.

Cái tên của Du Quai khiến hơi thở của hắn loạn nhịp, Feitan nhân cơ hội tấn công mạnh thêm, trong chốc lát khiến Ging luống cuống.

Kurapika thấy không cản nổi liền bỏ cuộc đi tìm Chrollo. Chờ khi ba người tới nơi, cả khu vực đồi núi đã bị Ging và Feitan san bằng.

Chrollo không được tiếp xúc với Lữ Đoàn, vừa cảm thấy Kurapika lại gần, Lữ Đoàn liền tránh đi, chỉ còn mỗi Feitan vẫn đang đánh nhau với Ging.

"Này, Feitan!" Kurapika nhảy lên trước. "Chrollo tới rồi, anh không mau đi đi."

Feitan không ngoảnh lại, một phần là muốn gϊếŧ Ging, một phần là hắn cũng đang tận hưởng cuộc chiến được bộc phát hết sức như thế này. "Chrollo chưa chết đúng không? Còn nhóc con?"

"Cả hai đều ổn."

"Vậy kệ đi." Hắn không thèm né trách vì Chrollo.

"Biết ngay mà."Chrollo chờ ở hòn đá đằng xa, tự nhủ. "Ging Freecss ư? Dù thế nào cũng phải gặp vị Hunter sao bí ẩn này, Tiểu Quai......"Chrollo nhìn xuông dưới chân nơi Du Quai đang đứng, thấy đứa nhỏ đi đâu mất rồi. "Tiểu Quai?"

Du Quai ngậm kẹo, vui vẻ nhảy lên phía trước, nó cảm nhận được Feitan đang ở gần.

"Feitan!"

Chạy tới gần, thấy Feitan đang đánh nhau với người khác, Du Quai ngẩn người, lóe cái nhào ra chiến trường.

Làm cống sự tốt, nó muốn giúp Feitan!

"Tiểu Quai?"

Ging bỗng thấy có người khác công kích mình, tiện tay ném đạn Niệm, liếc sang thì giật nảy, tái nhợt mặt mày, tay vội lệch sang, đạn Niệm sát qua người Du Quai, nổ thành hố sâu. Du Quai không hề cảm kích, cứ thế chém thẳng. Đôi cộng sự này tốc độ siêu phàm, lại còn rất ăn ý, hai người cùng tấn công thì trong Lữ Đoàn không ai dám làm đối thủ, hơn nữa Ging cũng không dám thực sự nặng tay với Du Quai, hắn lập tức bị đánh cho vô cùng chật vật.

"Ê, Tiểu Quai, chết người mất!" Dù kêu vậy nhưng hắn vẫn có thể đối phó công kích của hai người.

Ging ăn mặc đầu tóc quá lôi thôi, ban đầu Du Quai còn không nhận ra, nghe thấy giọng mới ngẩn ngơ, dừng lại, nghiêng đầu sang một bên nhìn Ging hồi lâu mới nói: "Ba, chào buổi tối"

"Chào buổi tối..... Bây giờ không phải là lúc để chào hỏi!" Ging gào lên, tránh né đòn tấn công của Feitan: "Mau bảo tên này ngưng lại đi!"

"Ah." Dù Du Quai đáp vậy, nhưng trước giờ nó chưa ngăn cản Feitan gϊếŧ người bao giờ, cho nên chỉ đứng đó xem. Hơn nữa nó đang vướng mắc với suy tư khác- có cứu ba hay không?

Anh Gon rất thương yêu nó, tình cảm hai anh em thân thiết, Feitan mà muốn gϊếŧ Gon thì Du Quai sẽ không chút do dự bảo vệ anh ngay. Nhưng còn ba thì.....Tuy nó cũng yêu ba, nhưng để so sánh với Feitan thì Feitan vẫn quan trọng hơn. Vậy nên, đầu nhỏ ngốc nghếch chưa từng phải suy xét gì của Du Quai đang trầm tư, nên bảo vệ ba, hay giúp Feitan gϊếŧ ba mới đúng?

Tự mình không nghĩ ra, Du Quai quay sang hỏi Kurapika: "Kurapika, em giúp ba hay giúp Feitan là đúng?"

"Ông ta là ba của Gon đúng không?" Kurapika nói: "Ổng mà chết Gon sẽ buồn lắm."

Anh Gon + Ba > Feitan, Du Quai gật đầu, giúp ba!

Vốn Feitan đã chẳng gϊếŧ nổi Ging, bây giờ còn có thêm Du Quai cản trở, càng không có cơ hội, Feitan thu kiếm, hỏi nó: "Ngươi muốn cản ta?"

"Nếu ba chết, anh Gon sẽ buồn."

"Tiểu Quai, chẳng nhẽ con không buồn sao?" Ging ngáo ngơ hỏi.

Du Quai nghiêng đầu nghĩ, Feitan > Ba: "Feitan gϊếŧ ba, không buồn." Nếu người khác gϊếŧ thì nó sẽ báo thù.

"Ha ha ha, vậy à, không buồn là tốt." Ging lại nghĩ rất thoáng, thậm chí còn vui vẻ, có lẽ hắn không muốn con phải đau buồn nếu ngày nào đó mình chết, nghe Du Quai nói vậy thì gãi đầu cười ha hả. Cười xong thì quay qua Feitan: "Vậy vị này là bạn của Tiểu Quai à?"

"Là Feitan." Du Quai trả lời.

"Feitan, cảm ơn đã chiếu cố nhóc tì nhà tôi." Quần áo của Ging bị chém tơi tả như xơ mướp, hắn lại cư xử như ban nãy người bị tấn công không phải là mình vậy, tươi cười xán lạn cảm ơn Feitan. Thần kinh thô giống y đúc Gon.

"Chậc!" Feitan thu kiếm, buồn bực nói: "Không cần cảm ơn, vốn dĩ là người của ta."

Cách đó không xa, có người cố tình bước chân năng trịch lại gần, biết là Chrollo không kiên nhẫn chờ nữa, đang lại gần. Feitan bực mình, lại gần bế Du Quai lên: "Nhóc con, lại đây."

"Khoan đã." Ging còn định nói chuyện với con út thêm, vừa giơ tay hai người đã chạy mất hút, hắn gãi đầu: "Nhanh thật."

"Ging Freecss." Cách đó không xa, một thanh niên tuấn mỹ mặc âu phục đang lại gần. "Rất vui được gặp anh."

"A." Ging cũng tò mò nhìn chàng thanh niên. "Hình như họ đều né tránh cậu? Cậu là ai?"

Feitan bế Du Quai ra sau hòn núi đá cách xa mọi người, đặt nó ngồi trên đùi, cúi xuống hôn ngay. Không thể che dấu, chỉ mới rời xa mấy ngày hắn đã rất nhớ nhóc con.

"A...ưʍ..." Ngoan ngoãn để Feitan hôn đủ, Du Quai dựa vào lồng ngực Feitan, lễ phép nói: "Feitan, chào buổi tối."

"Ngu ngốc." Feitan nhéo má nó, hỏi: "Sao lại mất liên lạc..... Thôi, hỏi ngươi cũng vô ích. Mấy ngày nay Chrollo không làm gì ngươi chứ?"

"Làm gì?" Du Quai hỏi.

Feitan hôn lên đôi môi mềm mọng của nó, nói: "Làm những thứ như thế này."

"Không." Du Quai lắc đầu. Shalnark còn phải cho kẹo nó mới cho thơm, Chrollo không cho kẹo, nó không cho thơm.

"Vậy là tốt." Feitan thả lỏng. Lần trước ở Đấu Trường, hắn phát hiện cảm xúc Chrollo dành cho Du Quai sai sai, nhưng sau đó Chrollo không làm gì cả, xem ra anh ta đã từ bỏ. Tóm lại thì, tự dưng có thêm tình địch khiến Feitan không vui, đặc biệt là Chrollo thủ đoạn rất cao siêu, Du Quai thì quá dễ lừa.

"Thật là." Nhịn không đươc lại nhéo má Du Quai, rồi hôn môi nó. "Thật muốn biến người thành của ta ngay..... Mua lớn lên đi!"

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio