Hy Lạp Động Kinh Thần Thoại

chương 71: chiến!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Mặt trời ẩn vào tầng mây, cả vùng đất một mảnh khói mù.

Biển Aegean thổi tới trận gió mạnh vù vù, làm mái tóc mọi người lộn xộn cả lên.

Kèn lệnh Hành quân từ phương xa truyền đến, khiến người nghe được kinh hồn bạt vía.

Quân đội Hy Lạp đông nghịt giống như từng đoàn từng đoàn mây đen từ bờ biển cuộn cuồn kéo đến, tiếng dậm chân ầm ập có tiết tấu vang dội, cùng tiếng hò hét vang lên rung trời, tựa hồ ngay cả núi đồi cũng có thể dao động.

Các chiến sĩ thủ ở cửa thành Troy tay cầm trường mâu, đối mặt địch nhân tựa như bầy sói kia, trong lòng không khỏi hốt hoảng.

Lúc này, một con hắc mã từ chiến trường nhảy ra, Hector toàn thân khôi giáp hô lớn với các chiến sĩ: “Các dũng sĩ củaTroy! Chúng ta sinh trưởng ở mảnh đất này, kính sợ thần linh, ủng hộ quốc vương, săn thú cày cấy, cưới vợ sinh con … Vì duy trì cuộc sống bình thường của chúng ta, vì để con cháu các ngươi không bị bắt làm nô lệ, giơ cao vũ khí trong tay chúng ta, vì Troy mà chiến! ! !”

Lời nói như tiếng sấm rèn làm thức tỉnh chúng tướng sĩ, trong lúc nhất thời tinh thần dâng cao, mọi người đồng loạt vung cánh tay hô to: “Vì Troy mà chiến! ! !”

Thống soái Agamemnon quân Hy Lạp ngồi trong chiến xa, xa xa nhìn con Hắc Mã xuyên qua chiến trường động viên quân đội kia, lạnh lùng hỏi: “Người nọ là ai?”

“Hồi bẩm bệ hạ, hắn chính là dũng sĩ đệ nhất củaTroy—— Hector!”

Agememnon nhìn chăm chú vào bóng dáng anh vĩ kia, nhíu mày: “Achilles còn không đáp ứng tham chiến sao?”

Đối mặt câu hỏi của Vương, người bên cạnh im lặng không lên tiếng, cúi đầu.

“Răng rắc” một tiếng, Agememnon bẻ gảy gậy chỉ huy trong tay, oán hận mắng: “Tên ngạo mạn!”

Trống trận đánh vang, đại chiến sắp tới.

Hai quân đối chọi, chủ tướng đi trước.

Trong cuộc chiến, hai quân đội đối chiến vốn sẽ phái anh hùng bọn họ vẫn lấy làm kiêu ngạo ra tiến hành quyết đấu, bên chiến thắng giúp quân đội của mình dâng cao sĩ khí.

Vì vậy phái người nào xuất chiến, sẽ ảnh hưởng đến cả thắng bại cuộc chiến.

Hector biết tầm quan trọng của trận chiến đầu tiên, quyết định tự mình ra trận; Hy Lạp phái người khổng lồ Ajax ra.

Ajax cao hơn Hector hai cái đầu, hình thể vạm vỡ cường tráng như trâu, gã dũng cảm đến mức không mặc bất kỳ khôi giáp nào, quơ gậy lớn xông về phía Hector.

Hector ném trường mâu vào gã, lại bị Ajax đập gãy thành vài đoạn cứ như đó chỉ là que gỗ nhỏ!

Ajax nổi giận gầm lên một tiếng, giơ cao gậy lớn hung hăng đánh tới đối thủ, Hector thân thủ nhanh nhẹn, tránh khỏi một kích sấm sét này—— “Ầm” một tiếng, trên mặt đất lưu lại một cái hố thật sâu!

Vương tộc Troy đứng trên cổng thành xem cuộc chiến thót tim, đặc biệt là thê tử Hector——Vương Phi Andromache, nhìn trượng phu liên tục bị tên khổng lồ công kích, nắm chặt hai tay lòng như lửa đốt.

Hermes cũng đang nhìn, trận chiến hôm nay là y và Hector cùng nhau an bài, muốn đánh bại người Hy Lạp, trận chiến này nhất định phải lấy được thắng lợi!

Ở trên cổng thành, trừ người Troy cùng một nhịp thở với cuộc chiến tranh này, còn có sức mạnh vô hình mà mắt thường không cách nào nhìn ra được —— Thái Dương thần Apollo.

Hắn cũng không quan tâm cuộc quyết đấu dưới thành, mà rút ra từ bao đựng tên một mũi tên vàng, thong dong xoa xoa đầu nhọn mũi tên lóe ra duệ quang (ánh sáng sắc bén) kia…

Cuộc quyết đấu dưới cổng thành kịch liệt dị thường, tình thế tương đối bất lợi đối với Hector!

Ajax hăng hái như trâu đực điên cuồng mà phát động tiến công, thể lực dư thừa tung ra nhiều chiêu trí mạng, Hector hơi không tập trung, đã bị gã quật ngã xuống đất!

Ajaxgiơ cao gậy lớn đập xuống, Hector lấy lá chắn ngăn chặn, lại bị nện lõm, cánh tay cũng bị chấn động đến đau nhói!

Ajax đắc ý cho là nắm chắc phần thắng, lần này đem gậy lớn giơ cao hơn, toan một lần làm đối thủ mất mạng —— ở giờ khắc ngàn cân treo sợi tóc, Hector đột nhiên ném tấm chắn xuống nhảy dựng lên, đem bảo kiếm giấu sau tấm chắn thoáng cái đâm vào lồng ngực để lộ ra ngoài của Ajax!

“A ——! ! !”

Tru lên một tiếng,Ajax đau đến mức đánh rơi gậy lớn trong tay.

Song gã không hổ là dũng sĩ thân kinh bách chiến, nhịn đau nhức xuống dùng hai cánh tay tráng kiện vòng qua Hector, giống như mãng xà khổng lồ muốn siết địch nhân đến chết!

Xương của Hector bị gã siết đến kêu lên khanh khách, gia tăng lực tay đâm thủng thân thể địch nhân, nhưng người nọ kiên cố cứ như tảng đá rắn chắc!

Dưới nguy cấp Hector dùng mũ sắt trên đầu hung hăng đập vào trán Ajax, một cái, hai cái, ba cái…Ajax đầu váng mắt hoa, rốt cục buông lỏng tay.

Hector một cước đá văng ra, rút ra —— đâm tiếp!

Lần này, tinh chuẩn cắm vào trái tim Ajax, người khổng lồ rốt cục như ngọn núi đỗ nhào xuống!

Hector chặt đầu địch nhân xuống, nhấc nó lên ném vào vị trí quân địch: “Người xâm lược chỉ có kết cục này!”

Phía sau, tiếng rống của chiến sĩ Troy rung trời: “Troy tất thắng! ! ! Người Hy Lạp tất bại! ! !”

Người Hy Lạp bị áp đảo, Agememnon giận đến cả người phát run, đứng lên vung bảo kiếm trong tay lên: “Tiến công ——! ! !”

Ra lệnh một tiếng, thiên quân vạn mã như hồng thủy vỡ đê, mãnh liệt ào tới phíaTroy!

Người Troy rút lại thành tường đồng vách sắt, một tay cầm lá chắn kiến cố chống đỡ, một tay cầm trường mâu nhất trí vươn ra, chờ người Hy Lạp đánh sâu vào!

“Ùng ùng! ! !”

Chiến xa cùng khôi giáp đụng vào nhau, kim giáp cùng hắc giáp đánh nhau cận kề, chiến mã cùng đao kiếm cùng nhau hí vang, máu tươi vẩy ra nhuộm đỏ cả vùng đất!

Người Hy Lạp giống như sóng biển một lớp tiếp một lớp đánh tới, khác với sự hỗn loạn của bọn họ, ngườiTroyvẫn chỉnh tề đứng vững.

Thấy thời cơ chín muồi, đội trưởng đội cung tên bắt đầu hạ lệnh: “Chuẩn bị —— ”

Còn chưa chờ phát lệnh, không biết từ nơi nào bắn ra một mũi tên lông vàng, giống như một đạo ánh sáng chói mắt phá tan khói mù, vọt tới quân địch——

Một mũi tên thôi, liền đâm trúng một gã lĩnh quân Hy Lạp xông lên trước nhất trong quân, trận doanh Troy nhất thời vui mừng khôn xiết!

Ngàn vạn cung thủ nhất tề kéo dây cung, mũi tên nhọn như mưa to phóng tới địch nhân, cơ hồ là bách phát bách trúng, binh lính Hy Lạp tác chiến phía trước ngã xuống từng dãy.

Troy đem cung thủ chia làm ba hàng, một loạt cung thủ mỗi lần bắn xong một mủi tên liền thối lui về phía sau chuẩn bị, cung thủ hàng hai lập tức bổ sung vào vị trí, vì vậy mưa tên chẳng bao giờ gián đoạn, người Hy Lạp tổn thất thảm trọng, thi thể ngã xuống xếp thành một đống.

Dưới sự che chở của cung tên, chiến sĩ Troy dưới thành vốn co rút lại triển khai phản kích, dứt khoát lao về phía trận doanh Hy Lạp, mọi người giống như dã thú khát máu vô cùng anh dũng!

Người Hy Lạp liên tục lui về phía sau, cuối cùng quân lính tan rã, bị đánh tơi bời bỏ chạy về phía bờ biển.

Achilles đứng ở sườn núi nhìn cảnh tượng xa xa, trong lòng căm giận bất bình: “Agememnon chỉ có chút bản lĩnh thế này, cũng muốn chinh phục Troy sao!”

Tuy hắn từng quyết định không tham gia cuộc chiến tranh bất nghĩa này, nhưng nhìn đồng bào bị tàn sát phơi thây khắp đồng, trong lòng sao có thể không thương tiếc!

Hai tay nắm thành quả đấm rung lên khanh khách, nhiệt huyết tràn ngập trong người bừng cháy hừng hực, phảng phất có một con thú giết chóc chộn rộn trong lòng ngực.

Phía sau hắn, là hơn vạn binh lính đến từ Argo.

Hoàn toàn khác với đám người Hy Lạp kia, bọn họ đều là những nhân vật tinh anh thiện chiến, mỗi người một khi ra chiến trường, cũng có thể trở thành anh hùng nổi tiếng!

Mặc dù Achilles không muốn đồng bào cuốn vào cuộc chiến tranh này, nhưng biểu đệ của hắn lại mang họ đến nơi này, lúc này họ đã tay cầm lưỡi dao sắc bén toàn thân võ trang, chỉ chờ chủ nhân ra lệnh một tiếng.

“Chiến đi, Achilles!”

“Câm miệng!” Achilles hung hăng trừng mắt nhìn Patroclus một cái.

Cứ như vậy, quân đội Argo giống như lợi kiếm bị giấu trong vỏ, bị Achilles đè nén.

“Achilles.”

Đang lúc này, Achilles nghe thấy một thanh âm uy nghiêm gọi tên hắn, bởi vì thể chất bán thần của hắn, mơ hồ nhìn thấy một vị thần cầm trường mâu cùng lá chắn vàng trong tay.

Đó là thần chiến tranh và trí tuệ—— Athena.

“Achilles, vì đồng bào của ngươi mà chiến đi! Nếu ngươi không ra tay nữa, bọn họ sẽ táng thân tha hương dị quốc, mà ngươi có một thân bản lãnh, lại trơ mắt nhìn bọn họ chịu chết!”

Lời nói của vị thần, làm hắn do dự, Achilles nắm chặt thanh kiếm bên hông.

“Đi đi, dũng sĩ! Vinh quang đồng hành cùng dũng khí, ta luôn đứng sau lưng thôi động ngươi!”

Athena nói xong liền biến mất, dưới sự khích lệ của nàng, Achilles rốt cục quyết định.

Hắn xoay người, hướng về phía các chiến sĩ hạ lệnh: “Các huynh đệ Argo, lập trận thế, chuẩn bị tác chiến!”

Patroclus hưng phấn kêu to: “Thật tốt quá!”

Achilles nhìn nó một cái: “Đệ ở lại trong lều cho ta!”

“Tại sao? !”

“Lúc mẹ đệ phó thác đệ cho ta, ta từng thề không để cho đệ thụ chút tổn thương nào! Hiện giờ ra chiến trường là chân ướt chân ráo, ta không có thời gian rỗi chiếu cố đệ!”

“Không được! Đệ cũng muốn!”

Achilles điều ra hai tên lính: “Hai người các ngươi, mang nó trở về trướng bồng (lều)! Nếu để nó chạy, áp dụng quân pháp!”

“Tuân lệnh!” binh sĩ Kỷ luật nghiêm minh mang Patroclus còn đang gào khóc lui về phía sau.

Achilles mới an tâm để ứng phó toàn lực: “Nghe chỉ thị của ta—— đi tới! ! !”

Achilles đi lên chiến trường, thế cục liền xảy ra thay đổi bất ngờ.

Binh lính Troy vốn đã đánh giết đến bờ biển, gặp được một nhóm quân đội Hy Lạp hùng mạnh đánh úp!

Xông lên trước nhất là một chiến tướng dũng mãnh, đầu hắn đính dây dài màu đỏ, đang mặc khôi giáp màu vàng, tác chiến dũng mãnh võ nghệ tinh xảo, giống như là một lá cờ lệnh chỉ dẫn người Hy Lạp đi tới!

Người Hy Lạp Đi theo sau hắn cũng là đám cuồng đồ thị huyết, bọn họ giống như yêu thú thoát ra từ Địa ngục, trong nháy mắt đã xé trận doanh Troy thành mảnh nhỏ.

Binh Hy Lạp chạy tán loạn nhặt vũ khí lên, bọn họ dưới sự hướng dẫn của mãnh tướng kim giáp, đánh giết một lần nữa.

“Achilles! Achilles! !”

Từng người Hy Lạp hô hoán tên của hắn, giống như hắn chính là Chiến thần Zeus phái tới, phù hộ họ đi tới thắng lợi!

Achilles bị đè nén hồi lâu tinh thần chiến đấu liền bừng cháy, chất lỏng màu đỏ vọt ra từ huyết quản người Troy làm hắn vô cùng phấn khởi, hắn giết đỏ cả mắt đã quên hết tất cả, dẫn theo quân đội từng bước chuyển dời!

Lúc này đến phiên người Troy rút lui về phía sau, một Achilles cũng đủ để đánh chìm chiến tích bọn họ giành được lúc trước!

Hermes nhìn thấy bóng dáng quen thuộc kia, đau lòng đến không thể hô hấp, đồ đệ y thương yêu nhất, đang phá hủy chiến cuộc y khổ tâm bố trí hôm nay…

Lúc này, một mũi tên vàng bên cạnh hắn “Sưu” bay ra, vọt tới hướng Achilles!

“Đang” một tiếng, mũi tên cũng không như dự trù bắn trúng mục tiêu, mà bị một lá chắn vàng cản lại rơi xuống!

Hermes nhìn thấy rõ ràng, đứng bên cạnh Achilles là Athena!

“Khốn kiếp!” mũi tên bắn không trúng, Apollo oán hận mắng, “Khó trách hỗn tiểu tử này to gan như vậy, hóa ra là có nàng làm chỗ dựa!”

“Ngươi muốn làm gì?”

Apollon chậm rãi rút bội kiếm ra: “Giết hắn!”

“Không!” Hermes túm tay của hắn, “Ta không cho ngươi làm như vậy!”

“Tại sao?”

“Tóm lại là không cho!”

Nhìn thần sắc Hermes khẩn trương, Apollo nghiến răng nghiến lợi: “Ngươi rốt cuộc có bao nhiêu tình nhân?”

“Ba !” một tiếng, một cái tát mạnh vỗ vào mặt Apollo!

Hermes hầm hầm nhìn hắn, bàn tay vẫn nóng bừng như trước.

“Hừ!” Apollon cũng hết sức tức giận, nhưng không nổi giận với Hermes, mà phẫn hận trừng mắt nhìn Achilles còn đang anh dũng tác chiến, căm giận bất bình thối lui khỏi chiến trường.

Bên này, Achilles càng đánh càng hăng, dần dần tiến tới gần thànhTroy.

Đang lúc này, một thanh bảo kiếm cản trở cước bộ đi tới của hắn!

“Keng ——!” Hai cây kiếm va chạm phát ra tiếng vang sắc bén!

Hai người nhìn nhau, đao quang kiếm ảnh ngươi tới ta đi!

Achilles thân thủ cường tráng lực đạo mạnh mẻ, như Mãnh Hổ gào thét nơi sơn dã; mà kẻ đến cũng không thua gì, thân hình thoăn thoắt tốc độ cực nhanh, giống như Chiến Long tung hoành tại biển mây.

Hai người đều gặp được cường địch, trong khoảng thời gian ngắn khó phân thắng bại!

Achilles cảm thán có đối thủ như vậy, sau mấy chiêu liền ngừng lại: “Nói vậy ngươi chính là Hector!”

Hector cũng thu hồi kiếm: “Đích thị là ta, xin hỏi các hạ là…”

“Achilles.”

Hector cẩn thận quan sát đối thủ, mặc dù trẻ hơn mình hai ba tuổi, nhưng cũng một thân bản lĩnh, trong lòng cũng không khỏi bội phục mấy phần.

“Như vậy đi, hôm nay tất cả mọi người mệt mỏi, chúng ta tìm cái thời gian tái chiến!”

“Cũng tốt! Lưu chút thời gian sửa sang lại song phương tử trận tướng sĩ di thể!”

Hai vị lĩnh quân nhân vật, cứ như vậy ở trong chiến trường đạt thành liễu quân tử hiệp nghị, ai cũng không có động thủ lần nữa.

Achilles quay đầu lại hô: “Rút lui!”

Hector cũng hạ lệnh: “Thu binh!”

Sau khi quân đội hai phương nhận được mệnh lệnh, lập tức thối lui như thủy triều.

Achilles cùng Hector gật đầu chào hỏi lẫn nhau, trở lại trận doanh của mình.

Có lẽ bọn họ đều không nghĩ tới, cuộc chiến tranh này, hai người đã định sẽ trở thành truyền kỳ bất hủ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio