Edit: Vân Anh
Beta: Ang Nguyễn
Diệp Hàn Thanh đã không phải là Diệp Hàn Thanh của trước kia nữa rồi, hắn không chỉ biết CP là gì, mà còn biết những fan CP này sẽ hoạt động ở đâu.
Sau khi tắt phần bình luận trôi nổi trên màn hình, hắn kéo thanh tiến trình để xem phần diễn của Ôn Nhuận lại đóng góp thêm vào mấy cái bình luận phía sau, hắn tắt video, đăng nhập tài khoản weibo.
Hiện hắn có hai cái tài khoản, một cái là tài khoản chính thức của chủ tịch Truyền thông Tinh Vực do trợ lý quản lý, chủ yếu được sử dụng để chuyển giao công việc liên quan đến một số công ty và nghệ sĩ.
Còn một tài khoản phụ, chính là “Tiêu Tiêu Ngô Diệp” từng được lên hot search, ngoài bản thân hắn ra, những người khác đều không biết.
Tài khoản này từ sau sinh nhật của Ôn Nhuận, hắn chưa từng đăng nhập lại, trước vì hiếu kỳ nên hắn từng tham gia vào một nhóm fanclub chính thức, kết quả mới chỉ sủi bọt có một lần đã bị kick.
Diệp tổng có chút mất hứng.
Liền tạm thời bỏ tài khoản này.
冒泡: đây là một thuật ngữ mạng, thường là chỉ những người đọc bài viết, tin nhắn nhưng không trả lời rồi đột nhiên đăng hoặc trả lời .
Kết quả hôm nay vừa đăng nhập tài khoản, điện thoại đã bị vô số thông báo báo đến dồn dập thiếu chút nữa chết máy.
Diệp Hàn Thanh nhíu mày, đợi rất lâu điện thoại cuối cùng cũng im lặng, chỉ thấy giao diện tin nhắn với thông báo bình luận đều hiện số + đỏ tươi.
Kéo xuống chút nữa, toàn là tin nhắn của người lạ.
Tuy là Diệp tổng lại gặp biến bất kinh, nhưng nhất thời có hơi mơ hồ.
Hắn tùy tiện click xem một vào tin nhắn ở đầu, vậy mà có rất nhiều tin nhắn xin lỗi hắn.
Đại ý chính là lúc trước kick hắn ra khỏi nhóm là có mắt không nhìn thấy thần hào, cầu thần hào tha thứ, nhất định phải tiếp tục yêu Ôn Sữa Bột!
Gặp biến bất kinh: dùng để chỉ một người khi đối mặt với hỗn loạn vẫn không hoảng sợ và có thể đối phó với nó một cách bình tĩnh.
Thần hào: ý chỉ người vô cùng giàu có.
Ngoài ra còn có lời mời hắn tham gia lại nhóm.
Tin nhắn bình luận còn có tag, hắn đều xem sơ qua, rốt cục hiểu được đã xảy ra chuyện gì.
Sau khi hiểu ra, hắn cũng không để tâm, dù sao những fan này đều là con gái, hắn còn chưa đến nỗi phải so đo từng tí.
Hắn vào weibo chỉ để tiện theo dõi Ôn Nhuận, còn những chuyện khác, hắn không rảnh để ý.
Nhưng mà hắn không để ý người, nhưng luôn có Sữa Bột muốn để ý hắn.
Ở trong mắt Sữa Bột, “Tiêu Tiêu Ngô Diệp” là bạch phú mỹ vì idol mà vung tiền như rác, tuy rằng bạch phú mỹ lạnh lùng nói không nhiều lắm, nhưng mà hắn sẵn lòng vung tiền nha! Nếu có thể khiến thần hào và chính mình đu cùng một CP, đó chính là một điều tuyệt vời!
Bạch phú mỹ: là người trắng trẻo, giàu có, xinh đẹp, là mẫu hình lý tưởng mà các cô gái đều muốn hướng đến.
Vì thế Diệp tổng nhận được rất nhiều đề cử.
Được thêm nhiều đề cử, hiển nhiên là có rất nhiều loại fan hướng về CP, kịch nội CP, RPS ( người thật), ngọt ngào, ngược đãi…… kiểu thể loại CP nào cần có đều có.
Diệp Hàn Thanh trong lúc vô tình xem qua một vài cái, nhìn tiêu đề, càng xem càng đen mặt.
Những fan này, trong kịch mà họ ghép CP, vậy mà đem Ôn Nhuận ghép với Trần Uẩn, Thẩm Mục Tuân, Tạ Ngọc Phàn, Sở Dư…… một nhóm người lộn xộn ghép thành một đôi!
Ôn Nhuận là của hắn, liên quan quái gì với những người này??
Nhưng fan lại chế ra rất nhiều.
Thậm chí còn có mấy cái hot, ngay cả siêu thoại CP cũng có, fan bên trong cũng rất sôi nổi!
Siêu thoại: Tại Weibo, siêu thoại (Super topic) tương tự như một group dành riêng cho fan hâm mộ đăng bài viết, tương tác cùng với thần tượng.
Mấy phần bình luận trôi nổi lúc trước hắn còn có thể tắt mà nhắm mắt làm ngơ, nhưng đối mặt với lượng fan đông đảo YY với siêu thoại, Diệp tổng cuối cùng cũng không nén được cơn tức.
Xóa lại không thể xóa, Diệp Hàn Thanh nén giận, thoát khỏi Weibo, gửi tin nhắn cho Trịnh Tuyên.
Trịnh Tuyên đang bận, thì điện thoại reo lên, hắn vẫn cầm lên xem trong khi rất bận, nhức óc thật, tin nhắn hiện trên màn hình, toàn bộ đều là do Diệp Hàn Thanh gửi tới.
[ Anh rể: Link/Link/Link…… đem mấy cái này xóa hết đi.
]
[ Anh rể: Đã nói bao nhiêu lần là không được xào scandal.
]
[……]
[ Anh rể: Tại sao nhiều CP như vậy lại không có tôi? ]
[ Anh rể: Bắt tôi phải giữ khoảng cách với bạn trai chân chính, lại để cho cậu ấy tạo thành CP với người khác?? ]
[ Anh rể: Đêm nay xử lý cho tốt rồi phản hồi lại cho tôi.
]
Trịnh Tuyên: ……
Trịnh Tuyên bấm vào mấy cái link xem thử, chủ yếu đều là siêu thoại CP của Ôn Nhuận với những người khác, hắn cảm thấy đại não đau nhức, nên gọi điện lại, định cùng hắn lý luận: “Đây không phải do công ty lăng xê, chúng ta không thể ngăn chặn được việc fans tự lăng xê, cậu dù sao cũng không thể ngăn được những người này đăng weibo mà?” dù cho hắn có là tổng tài bá đạo có thể thiên hán vương phá đi chăng nữa.
Nhưng hắn quản trời quản đất còn có thể quản được người ta ghép CP gì sao?
Thiên Hán Vương Phá (天凉王破): một ngôn ngữ mạng, câu đầy đủ “天凉了,让王氏集团破产吧”: “trời lạnh rồi, hãy để cho Vương thị phá sản đi”, ý chỉ có thể tùy hứng làm một cái gì đó không cần lý do.
Có thể nói chút đạo lý hay không? Weibo không phải do chúng tôi tạo nên, nhiều siêu thoại như vậy còn có Weibo bảo tôi phải xóa như nào đây?
Trịnh Tuyên nói đến độ miệng lưỡi khô khốc, cố gắng khiến cho hắn hiểu rõ, một ngôi sao đang nổi còn độc thân, hắn ta không có khả năng ngăn chặn việc fan ghép CP, scandal có thể không xào, nhựa cũng có thể sử dụng để kinh doanh.
Nhưng mà fan muốn ghép CP ngọt đó là điều hắn ta có thể ngăn cản sao?
Không thể, dù cho hắn có là tổng tài đi nữa cũng không thể nào.
Diệp Hàn Thanh cười nhạt, “Không xóa được, vậy dựng lên một cái siêu thoại của tôi và Ôn Nhuận đi.
Chẳng lẽ bạn trai chân chính còn không thể đánh lại được mấy cái không chính đáng này sao?”
Trịnh Tuyên cạn lời: “Cậu còn biết không chính đáng?” Cậu đây không phải còn lén trà trộn vào nhóm fan sao?
Nói xong lại nhanh chóng phản ứng lại trọng điểm, lập tức nói: “Không được! Cậu bây giờ muốn công khai sẽ khiến cho Ôn Nhuận thấy bối rối, rồi cậu phải rời đi!”
Diệp Hàn Thanh nghẹn họng, trầm mặc một lúc lâu, tức giận mà dập điện thoại.
Nhưng sự khó chịu trong lòng kia hắn nuốt không trôi, rõ ràng là người của hắn, nhưng hắn vẫn phải che dấu, không thể tuyên bố quyền sở hữu, điều này đối với Diệp Hàn Thanh chính là một loại dày vò bản thân.
Hắn có tính chiếm hữu rất lớn đối với đồ của mình, nếu không Trịnh Tuyên cũng không phải lúc nào cũng bên cạnh nhắc nhở hắn về tiền đồ của Ôn Nhuận, nếu không phải ánh mặt Ôn Nhuận luôn sáng rực lạ thường khi cậu nói đến diễn xuất, điều hắn muốn làm nhất là đem người giam giữ bên cạnh mình, theo hắn cùng tiến, cùng lùi, cùng thức dậy, cùng đi ngủ, muốn để cho tất cả mọi người đều biết.
Đây là người của hắn, cũng chỉ có thể là của hắn.
Diệp Hàn Thanh mặt tối sầm lại, sắc mặt giống như trời sắp nổi cơn giông.
Hắn ngồi ở bàn làm việc một lúc, lại lấy điện thoại ra, đăng nhập vào tài khoản phụ, nhanh chóng đăng weibo.
[Tiêu Tiêu Ngô Diệp: Ôn Nhuận không phải một CP với bất kì kẻ nào.]
Đăng xong vẫn còn thấy chưa đủ, lại đăng thêm một cái, [Ôn Nhuận là của tôi.]
Hotsearch của thần hào còn chưa hết, đột nhiên một lúc hai bài weibo được đăng lên, những cư dân mạng theo dõi hắn đã bùng nổ ngay lập tức.
[Hắc! Xem bài weibo đầu tôi còn tưởng thần hào là fan only cơ, xem đến bài đăng thứ hai mới biết hóa ra là fan vợ/doge]
[Tuy rằng ngươi có tiền, nhưng Ôn Sữa Bột là chồng ta! Rõ ràng là ta tới trước! ]
[Nhóc Ôn là chồng ta +, nhưng thấy sự giàu có của ngươi, ta không ngại cùng hưởng với ngươi đâu/doge]
[Có chút tiền ta thực sự sẽ nghiêm túc với bản thân, khinh bỉ những người không theo Nhóc Ôn .]
Diệp Hàn Thanh nhìn những bình luận liên tục gia tăng, ánh mắt lạnh lùng, trầm ngâm một lúc, rồi gọi cho trợ lý nội bộ: “Để bộ phận quan hệ công chúng điều một người biết điều hành Weibo qua đây.”
Trợ lý mặc dù có chút ngỡ ngàng, nhưng vẫn liên hệ với trưởng bộ phận quan hệ công chúng.
Mà bên kia, Trịnh Tuyên cho rằng mình đã phí sức chín trâu hai hổ cuối cùng cũng thuyết phụ được Diệp Hàn Thanh rồi, nên cũng không bận tâm đến chuyện này nữa.
Hắn đang cùng Ôn Nhuận đến studio để quay chụp một bộ ảnh chủ đề không hút thuốc vì lợi ích cộng đồng.
Lệnh cấm hút thuốc nơi công cộng đã được ban hành từ những năm đầu ở Trung Quốc, sau những năm được ban hành, mặc dù kết quả của lệnh cấm rất đáng kể, nhưng cơ sở dân cư nơi đây, việc hút thuốc nơi công cộng liên tục phải ra lệnh cấm.
Để làm gương, cũng như tạo ảnh hưởng dẫn đầu, Sở Y tế đã bắt đầu chọn một số ngôi sao trẻ nổi tiếng để quay quảng cáo dịch vụ công ích không hút thuốc trong những năm gần đây, nhằm tạo tác động tích cực.
Năm nay cũng như vậy.
Gần đến ngày Ngày thế giới không hút thuốc, việc quay quảng cáo công ích cũng được lên lịch.
Mà Ôn Nhuận từ sau khi trỗi dậy từ ngọn lửa, cậu vẫn luôn giữ hình tượng tích cực, cuối cùng cậu cũng được ăn thêm hoa hồng.
Trỗi dậy từ ngọn lửa: giống như kiểu vượt qua hỏa hoạn, sau cơn mưa trời lại sáng.
:>
Lần quay quảng cáo công ích này, mời đến tổng cộng ba người nghệ sĩ, hai nam một nữ, mà Ôn Nhuận cũng nằm trong số này.
Hai người cùng quay chụp với cậu, một người là Trần Hề vừa debut nhóm nhạc nữ, một người đã ra mắt với tư cách là một ngôi sao nhí Hoắc Quang Hình.
Trần Hề lớn hơn Ôn Nhuận hai tuổi, giống với Ôn Nhuận đều xuất thân là “Rễ Cỏ”, cô chỉ có bằng cấp , nhưng có tính kiên trì có thể chịu khổ, bởi vì vô cùng yêu thích nhảy múa, cho dù lúc làm công ở nhà máy cũng kiên trì tự học, sau đó cô tham gia vào một buổi thử giọng của một chương trình nào đó và được các hướng đạo sinh nhìn trúng, sau khi ký hợp đồng với một công ty quản lý, cô đã thành lập một nhóm nhạc và cho ra mắt.
Sau đó nhóm nhạc nữ tan rã, cô liền chơi solo.
Trần Hề hát và nhảy rất giỏi, hình tượng bên ngoài cũng rất ít tài liệu đen, tuy không phải đỉnh cao, nhưng rất nổi tiếng trong giới ngôi sao nữ cùng loại.
Rễ cỏ: chỉ tầng lớp thấp, không có chống lưng mà tự đi lên.
Lần quay chụp này, Trần Hề là người hợp tác của Ôn Nhuận, hai người phải hợp tác cùng nhau quay một bộ phim ngắn.
Mà Hoắc Quang Hình lại phải một mình quay một bộ phim ngắn khác.
Anh ta nhỏ hơn Ôn Nhuận hai tuổi, còn chưa đủ mười tám tuổi.
Nhưng anh ta đã ra mắt với tư cách là một ngôi sao nhí, gia nhập giới giải trí cũng gần năm rồi, vì ngoại hình ưa nhìn tính tình ôn hòa, hơn nữa còn là minh tinh hạng hai, được fan đặt cho cái tên “Hoàng Tử Bé”.
Sau khi Ôn Nhuận đến trường quay, cậu đến chào hỏi họ trước.
Trần Hề tính cách hướng ngoại, hơn nữa để kéo gần mối quan hệ hợp tác của hai người, thái độ càng nhiệt tình hơn, chủ động mời Ôn Nhuận đối lời thoại với cô.
Hoắc Quang Hình lại cong môi cười vô cùng ưu nhã, nói: “Ngưỡng mộ đại danh anh Ôn đã lâu, hôm nay rốt cuộc cũng có cơ hội gặp mặt.”
Ôn Nhuận đáp lại một cách lịch sự, ba người liền đi hóa trang trước.
Chỉ có một phòng hóa trang, ba người ngồi song song cạnh nhau, chuyên viên trang điểm thì đang bận rộn trang điểm và tạo kiểu tóc.
Trần Hề ngồi ở giữa hai người, nhàn đến mức nhàm chán, liền thuận miệng tìm chủ đề nói chuyện, “Quang Hình, em không phải thi đại học à? Em đã ôn tập chưa?”
“Đã ôn xong từ sớm rồi ạ, thật ra cũng chẳng có gì phải đặc biệt chuẩn bị cả.” Hoắc Quang Hình ngiêng mắt nhìn về phía Ôn Nhuận, có chút buồn rầu nói: “Nhưng người đại diện vẫn lo em không thi đậu đại học Q, nói đợi bộ phim ngắn này quay xong, sẽ tạm dừng mọi công việc, an tâm chuẩn bị cho kỳ thi.”
Trần Hề cười nói: “Em chuẩn bị thi đại học Q à? Chị được biết rằng các fan của em đều đoán em sẽ thi trường nào, họ muốn được làm bạn học với em đấy.”
“Vâng, ngoại trừ đại học Q ra mấy trường khác em đều không muốn thi vào.” Hoắc Quang Hình nói.
Nói xong thấy Ôn Nhuận cũng không có tham gia vào chủ đề này, Hoắc Quang Hình lại nói: “Anh Ôn hình như cũng học ở đại học Q phải không ạ?” Anh ta nói đùa: “Tiền bối có kinh nghiệm gì để vượt qua kỳ thi vào đại học Q muốn truyền giáo không?”
Ôn Nhuận nghe vậy còn thật sự suy nghĩ, nói: “Cũng không có kinh nghiệm gì, chỉ là ôn tập cho tốt.
Cậu cũng chuẩn bị cho tốt, hẳn sẽ không có vấn đề gì đâu.”
Hoắc Quang Hình nghẹn họng, thấy cậu không tiếp chiêu, lại cười nói: “Nghe nói anh Ôn là từ vùng quê lên đây thi, chất lượng giáo dục ở nông thôn kém như vậy, anh Ôn còn có thể đậu đại học Q khi mới chỉ có tuổi, chắc hẳn có rất nhiều kinh nghiệm học tập lắm đây?”
Vấn đề này làm sao mà nghe như thế nào cũng thấy quái dị, Ôn Nhuận nhíu mày, nâng cao cảnh giác, không mặn không nhạt nói: “Cũng không có kinh nghiệm gì, chỉ là đi học nghe giảng, làm nhiều đề.”
Trần Hề ngồi ở giữa mắt cứ liếc trái liếc phải, phát hiện bầu không khí có vẻ không ổn lắm, không muốn làm bè cho ai, thành thật ngậm miệng không nói.
Hoắc Quang Hình thấy hai người bọn họ đều trầm tĩnh lại, tuy rằng có chút không cam lòng, nhưng cũng không tiếp tục nữa, chỉ nói một câu, “Thật ra, nếu em không quá bận vì công việc, cũng muốn đi học mỗi ngày.
Bằng không cũng không đến nỗi chỉ tham gia kỳ thi vào đại học Q.”
Sau khi trang điểm xong, Hoắc Quang Hình chụp ảnh trước, Ôn Nhuận với Trần Hề ở một bên nghỉ ngơi đối lời thoại với nhau.
Ôn Nhuận nhân lúc Trần Hề đi WC, nhỏ giọng cáo trạng với Trịnh Tuyên: “Hoắc Quang Hình kia hình như muốn nhắm vào tôi, chúng ta trước kia từng đắc tội hắn à?”
Tuy rằng biểu hiện cũng không rõ ràng, nhưng Ôn Nhuận rất nhạy cảm với cảm xúc, lúc Hoắc Quang Hình hỏi về đề thi, quái dị không nói làm gì, còn cứ nhấn mạnh đến vùng quê.
Tựa như muốn chứng minh cái gì đó.
Trịnh Tuyên thấy cậu dựng thẳng tai lên, vẻ mặt cảnh giác, lại không rõ muốn làm cái gì, nhịn không được cười nói: “Cậu không có một chút ấn tượng nào với hắn sao?”
Ôn Nhuận mờ mịt, “Không có?” Lại chần chừ nói: “Chúng ta chưa từng hợp tác phải không?”
Không có hợp tác sẽ không có xung đột, vì điều gì lại cứ nhắm vào cậu?
Trịnh Tuyên bất đắc dĩ, nhỏ giọng nói: “Hoắc Quang Hình là cựu phát ngôn của thương hiệu PHIS.
Sau đó, thương hiệu này lại nhìn trúng cậu, cảm thấy cậu phù hợp với hình ảnh thương hiệu hơn hắn, sau khi hết hạn hợp đồng họ không ký tiếp hợp động với hắn nữa, lại tìm đến tôi.”
PHIS là một thương hiệu cao cấp.
Đứng tuyến đầu quốc tế.
Không ít nghệ sĩ vì để nâng cao giá trị của họ, thà giảm phí phát ngôn cũng muốn trở thành người phát ngôn cho những thương hiệu cao cấp này.
Nghe nói sau khi phía thương hiệu có ý định thay đổi người phát ngôn, người đại diện của Hoắc Quang Hình còn từng có ý giảm phí phát ngôn, nhưng mà phía thương hiệu không coi trọng khoản phí phát ngôn này mà càng coi trọng hình ảnh thương hiệu hơn.
Cũng bởi vì việc này mà fan hai bên còn từng đấu đá nhau một lần trong một phạm vi nhỏ.
Trịnh Tuyên còn tưởng rằng Ôn Nhuận sẽ có ấn tượng.
Ôn Nhuận biết được, đây là đoạt lấy bát cơm của người ta.
Khó trách Hoắc Quang Hình không muốn thấy cậu.
Cậu gãi gãi đầu tự nhủ: “Quên cái kia đi, nhắm vào thì cứ nhắm vào.
Dù sao cũng chỉ hợp tác có một lần này thôi.”