Chương : Vị thần của thiên nhiên và "Cơn bão".
Gaooooooooo Con khỉ khổng lồ cuối cùng cũng đã gục chết sau một phát chém của tôi khiến nó đi luôn cả hai tay, chết vì mất máu trông có vẻ hơi đau đấy. Hiện tại tôi đang thử nghiệm cây kiếm mà tôi có được từ Theo, quả nhiên là tôi có thể cảm thấy nó tiêu tốn đi một nguồn linh lực trong người tôi nhưng đối với tôi nó chẳng hề hấn gì cả bởi tốc độ phục hồi của tôi là quá tốt. Tôi hiện giờ đã mạnh hơn cực kì nhiều chỉ trong thời gian ngắn, liệu rằng đây cũng chỉ là bình thường thôi nhỉ.
Ki ki kiiii Có thêm hai con khỉ đang xuất hiện trước mắt tôi. Chúng là loài khỉ tay dài có kích thước khổng lồ sống trong những vùng rừng có cây to, cao để dễ leo trèo. Tôi đã mất vài tiếng mới lết được tới đây. Đúng là nơi này toàn những cây gỗ lớn, các nhánh cây đan xen nhau. Dưới này sẽ không thể thấy ánh mặt trời do các tán lá quá rộng phủ mát toàn bộ khu rừng. Rất khó để di chuyển bên dưới các cây nhưng di chuyển trên các cành cây thì lại là một chuyện khác.
-"Lên hết đi."
Kiiiiiiiiii Con đầu tiên nhảy nhào vào tôi và chuẩn bị dùng cái cánh tay khổng lồ ấy đấm thẳng vào tôi. Đã tới lúc kiểm chứng sức mạnh của lực chiến triệu rồi. Con khỉ đưa nắm đấm lên và bắt đầu đấm thẳng tới, chỉ trong chớp nhoáng, tôi đưa một tay lên đỡ lấy, vì muốn đảm bảo mạng sống nên tay còn lại của tôi nắm chặc cán kiếm.
Huỳnh Ngay sau khi nhận ra tôi bắt được đòn tấn công của nó bằng tay không, con khỉ ấy dần trở nên tím mặt và bắt đầu lo lắng.
-"Tới lượt tao nhé."
Kiiiiiiiiiii Tôi đưa kiếm lên và bổ dọc người nó, cơ thể tách ra làm đôi. Con còn lại vì hốt hoảng quá nên bắt đầu chạy trốn khỏi tôi.
Kii kii- Phập Tôi đã dùng thanh kiếm và phóng thẳng vào nó, cây kiếm đâm xuyên qua cổ họng và ghim chặc xác con khỉ vào thân cây trước khi nó kịp gọi viện trợ.
-"Vậy đây là sức mạnh của chỉ số cao cấp à."
Dần rồi thì tôi cũng nhận ra được cảm giác của Gil sau khi hạ bọn khỉ này dễ dàng., một sức mạnh áp đảo. Tôi phải công nhận một điều là thanh kiếm này quá tốt, cắt đứt đôi tất cả chỉ trong nháy mắt, độ cứng miễn chê, với lại tôi không có cảm giác mệt mỏi khi dùng nó quá lâu. Tôi đã với được hàng xịn rồi.
----------Chuyển cảnh----------
Hắt xì
-"Hình như mình quên cái gì thì phải..."
-"Bố không sao chứ."
-"À không, ta chỉ đang cố nhớ là quên dặn dò ai đó cái gì thôi."
-"Có khi nào là về thanh kiếm làm từ sừng rồng mà bố đã kể phải không."
-"A, ta nhớ rồi, vì nó làm từ nguyên liệu của rồng nên khi đối mặt với loài rồng thì lũ rồng sẽ phát điên hơn nữa."
-"Như vậy có ổn chứ."
-"Nếu là cậu ta thì chắc ổn..."
-"Haizzz"
----------Chuyển cảnh----------
-"Để coi..."
Hiện tại thì tôi vẫn đang tìm hiểu thêm về vô thuộc tính nhằm tìm ra những thứ có ích nhưng bên trong cuốn sách này lại không có ghi chép nhiều về nó. Thiệt tình thì bây giờ chỉ có một thứ mà tôi muốn thử, đó chính là phép triệu hồi. Lí do tôi chọn nó là bởi vì tôi cảm thấy phiêu lưu một mình thì khá là trống vắng nên ít ra có một vài hai người bạn đồng hành thì càng tốt.
Thuật triệu hồi là một phép thuật cho phép tôi triệu tập bất kì một sinh vật sống nào trên thế giới này để lập lời thề sở hữu và sẽ trở thành bạn đồng hành của tôi. Có rất nhiều loại thú được triệu hồi cho nhiều mục đích khác nhau, có loài dùng để làm cảnh, thú cưng, có loài thì được dùng để trợ chiến. Các loài quái thú được triệu hồi thường phân theo cấp bậc và cách để lập lời thề với chúng thì cũng khó dễ tùy theo điều kiện của chúng. Làm theo hướng dẫn trong sách thì tôi chỉ cần tạo một vòng tròn và vài kí hiệu hình vẽ bên trong là xong, phần còn lại là lập chú.
Ngó nghiêng ngó dọc để chắc chắn không có ai ở quanh đây, tôi khá là ngại khi phải đọc những dòng chữ trong sách ghi.
-"Hãy lắng nghe tiếng gọi của ta hỡi muôn loài vạn vật..."
-"Hãy đáp lại lời kêu gọi của ta..."
-"Xương của ta là vũ khí... Máu của ta năng lượng..."
-"Ta là linh hồn... là vinh quang của ngươi..."
-"Hãy đáp lại... hỡi kẻ khao khát vinh quang..."
Bỗng chốt, xung quanh bên trong vòng tròn xuất hiện các làng khói đen bay quanh quẩn xung quanh vòng ấn chú. Một giọng nói dần phát ra trong màng khói đen bí ẩn.
-"Một con người...?"
-"Ngươi có thế nói sao, linh thú."
-"Ta còn có thể làm được nhiều hơn thế."
-"Không vòng vo nữa, hãy trả lời ta, điều kiện để lập lời thề với ngươi là gì... hỡi kẻ khao khát vinh quang..."
-"...Ta không muốn gì cả..."
-"Hể..."
-"Vì ngươi là người đã gọi được ta, nên ta không còn gì đòi hỏi hơn cả."
-"Nhanh thế, tôi cứ tưởng phải làm gì đó như khiêu chiến để kiểm tra bản thân chẳng hạn..."
-"Ngài đã đủ điều kiện rồi, thưa chủ nhân... Xin thứ lỗi, ta không thể gặp ngài trong hình dáng này được, xin ngài hãy đợi một lát..."
Một linh thú có khả năng nói chuyện, một giọng nói rất ấm và điềm tĩnh. Tôi tự hỏi liệu linh thú mà tôi vừa gọi ra thuộc bậc hàng nào.
-"Xin ngài hãy lui ra khỏi vòng tròn, chủ nhân."
Bùm Ngay khi tôi vừa rời khỏi vòng tròn, một tiếng nổ phát ra và các đám khói đen dần tan biến. Xuất hiệ đằng sau làng khó ấy chính là... một con rùa!
-"Rất hân hạnh được gặp mặt ngài, chủ nhân-sama."
-"Ngươi là linh thú sao..."
-"Vâng, là em đây ạ. Xin ngài hãy đợi một lát."
Bùm Lại một tiếng nổ phát ra, lần này con rùa trước mặt tôi lại còn biến lớn hơn nữa, bỗng chốc nó đã cao lên gần bằng tòa nhà ba tầng rồi.
-"Hình dáng thật của em còn lớn hơn thế rất nhiều."
-"To...To quá!"
-"Hay là em nên... A, có cách rồi!"
Bùm Lần này, con rùa khổng lồ ấy biến mất.
-"Em nghĩ trong hình dáng này sẽ dễ giao tiếp hơn, rất hân hạnh được gặp anh, chủ nhân-sama."
Con rùa khổng lồ trong nháy mắt đã biến mất, chỉ còn lại một cô bé, em ấy có mái tóc ngắn màu xanh lá, đôi mắt cũng một màu xanh tươi nốt. Một điều chú ý là em ấy có mang một cái túi sau lưng có các đường vẽ như mai rùa vậy.
-"Chủ nhân tên là gì thế ạ."
-"Ito...cứ gọi Ito là được rồi."
-"Vậy Ito-sama, em cần một cái tên."
-"Phải, một cái tên."
Linh thú sau khi được triệu hồi cần do chính chủ nhân của nó đặt tên để thể hiện lời thề đã giao ước.
-"Vậy thì...Komio... được chứ..."
-"Komio... Komio từ nay sẽ là tên gọi của em, một cái tên rất đẹp, cảm ơn anh rất nhiều, Ito-sama!."
-"Thế... thực chất em là như thế nào vậy..."
-"A, em quên tự giới thiệu. Em luôn được mọi người biết đến như là cội nguồn của sự sống vĩnh hằng, đại diện cho muôn loài vạn vật. Em là nữa hoàng... Nữ hoàng của muôn loài, vị thần của thiên nhiên."
-"Như thế...chẳng phải em là thánh thú sao!"
-"Vâng, một trong bốn thánh thú cai trị vòng sinh mệnh của thế giới, em tượng trưng cho [Bền bỉ]. Em có họ hàng với rùa vũ trụ, đầy tớ của đấng toàn năng."
Gia phả khủng thế, tôi lụm được hàng cực hiếm có một không hai chỉ trong lần thử đầu tiên. Như vậy rất giống với gian lận vậy, sao cảm thấy day dứt lòng thế.
-"Khi nãy em có nó... là không cần điều kiện gì sao..."
-"Triệu hồi được em là đã đủ điều kiện rồi.. Anh hãy nhìn lên cánh tay xem."
Bên trên cánh tay tôi hiện ra một hình xăm trông khá giống với hình của chiếc mai rùa nhưng không có cách đường kẻ, bên trong lại có một vòng như thế và một hình ovan đỏ nằm ngay trung tâm.
-"Khoảnh khắc mà anh trao cho em một cái tên cũng chính là lúc lời thề giữ hai ta được lập. Xin hãy trân trọng em nhé, Ito-sama!"
Kết thúc buổi trưa cùng với một bé rùa loli, thật tình thì tôi cũng đang hoang mang không biết chuyện gì vừa xảy ra, có phải đó chỉ là một giấc mơ. Tôi tự ta nhéo mặt mình... Rõ đau, vậy là mọi chuyện không phải là mơ, tôi vừa "lụm" được thần thú!
-"Nè, Komio, em có khả năng gì không."
-"Để em coi... ngoài khả năng tạo giáp chắn ra thì cũng còn một vài kĩ năng khác."
-"Ví dụ như..."
-"Em có thể biến thành dạng rùa, làm phương tiện di chuyển, anh thậm chí có thể xây một tòa lâu đài nguy nga tráng lệ ở trên mai rùa của em nữa đấy."
-"Anh có thể sống ở trên đó luôn à!"
-"Đừng nói với em là anh không có nhà nhé."
-"Hiện giờ anh vẫn chưa, nhưng có thể sao này sẽ có..."
-"Vậy thì cứ việc dùng em thoải mái, em lúc nào cũng bên cạnh chủ nhân mà."
-"Đừng có nói lớn như thế, anh không muốn vào tù đâu."
-"???"
Thiệt tình, thần thú gì mà nói chuyện dễ gây đau đầu thế. Mà nghĩ đến việc có một căn nhà di động thì rất tốt, tôi cũng có kha khá tiền nên có thể xây một căn nhà ở tạm thì đỡ... nhưng mà còn Bell thì sao... Có lẽ đã tới lúc tôi nên nói chuyện với em ấy về vấn đề quá trọ của em ấy đang gặp phải rồi.
----------Chuyển cảnh----------
-"Em đang định xây một căn nhà sao!"
-"Vâng, chị có biết có ai là thợ xây trong thị trấn không."
-"Để chị xem..."
Hiện tại tôi đang ở Guild sau khi trả nhiệm vụ và làm bước thăng cấp bậc Guild. Tôi đã lên [Tím] chỉ trong một lần thăng cấp khiến cho mọi người trong Guild lẫn Lora phải tròn mắt kinh ngạc. Tôi đã nghĩ đến việc xây nhà nên tôi đang nhờ chị Lora tư vấn về vấn đề này.
-"Thị trấn này vốn không có thợ xây, thợ mộc,.. Thường thì mọi người sẽ thuê thợ từ thị trấn khác..."
-"Vậy không còn cách nào à..."
-"Nhưng mà... vẫn có một người đấy!"
-"Oho, tôi tự hỏi đấy là ai nhỉ.."
-"Tori-channnnnn!"
-"Có emmmmmm!"
Tori từ một xó nào đó bất thình lình xuất hiện khiến tôi muốn giật bắn cả tim.
-"Tori cũng là một thợ xây chính hiệu đấy!"
-"Không ngờ có ngày cậu sẽ nhờ vả tôi đấy, Ito."
-"............."
Con nhỏ này mà là thợ xây nhà á.
-"Thế cậu muốn xây loại gì nào, nhà gỗ, nhà đá, cung điện,.. tôi chơi tất."
-"Thiệt tình ngoài nhỏ này ra còn ai không chị..."
-"Hết rùi...."
Thiệt tình bây giờ chỉ có nhỏ này thôi sau. Tôi chả muốn chi thêm một khoảng thêm nữa chỉ để mướn người từ thị trấn khác đâu, chỉ còn nước là nhờ vả nhỏ này thôi à.
-"Tôi nghĩ chỉ cần thế này... thế này..."
Tôi và Tori trao đổi bản về bản thảo của ngôi nhà. Một căn nhà làm bằng đá và gỗ kết hợp. Một cái sảnh lớn, một tầng trên và với hai phòng, một phòng sẽ dùng làm kho, một phòng ngủ. bên dưới sảnh sẽ là nơi tôi sẽ dùng để kinh doanh, tôi sẽ nghỉ đến đó sau, trước mắt thì cứ thế là được.
-"Nhiêu đây thì tầm khoảng bao nhiêu..."
-"Nói trước nhé, đầu tiên... cảm ơn vì vụ hôm trước nên... tôi chỉ lấy một phần ba thôi... chịu chứ."
-"Bao nhiêu mới được chứ."
-"Tầm khoảng, đồng bạc."
Tôi như muốn đứng hình ngay sau khi nghe giá cả, nó muốn nuốt lấy hơn nửa túi tiền của tôi.
-"Được...thanh toán... ngay đây luôn đi."
Tôi trả tiền cho Tori mà trong lòng rưng rưng nước mắt. Phải chấp nhận thôi, chi lớn nhưng cũng có cái giá của nó.
-"Để cảm ơn vì vụ giảm giá nên tôi sẽ lo phần vật liệu cho."
-"Vậy là thống nhất rồi nhé, mai tôi sẽ đến chỗ của cậu."
-"Ừ... mai đến..."
Hiện giờ trong lòng vẫn đang cảm thấy đứt tiếc ruột vì tiền đang dần bay xa quá.
-"Nãy giờ chị hơi thắc mắc... cô bé đi bên cạnh em là ai thế?"
-"Hân hạnh được gặp chị, em là Komio, Ito-sama là chủ nhân của em."
-"Hể... không ngờ khẩu vị của cậu là thế..."
-"Hiểu lầm rồi, linh thú đấy... linh thú..."
-"Linh thú?"
-"Mà thôi, mai hãy đến chỗ tôi đấy Tori."
-"Nhớ rồi."
Tạm biệt Lora và Tori, tôi cùng với Komio về lại quán trọ để nghỉ ngơi, tôi còn phải bàn với Bell vấn đề của quán trọ nữa.
----------Chuyển cảnh----------
-"Tôi xin các anh đấy, tôi đã trả hết số tiền nợ của cha tôi cho chính quyền rồi mà!"
(Giọng nói quen thuộc này... là của Bell.)
Tôi lập tức chạy về phía quá trọ, có biến rồi.
Arc (End).
ingWG