Tác giả: Chương này hơi ngắn do tính lười bộc phát, bà con thông cảm nhá! Chương sau nhất định sẽ dài~
------------
Chương : Liên hôn.
Trong chính điện rộng lớn bầu không khí đột ngột trùng xuống trở nên lạnh lẽo dần. Ở đây, có một loại áp bức uy nghiêm đè ép lên khí quản khiến người hít thở không thông, cảm thấy căng thẳng lạ lùng.
Ngồi trên ngai vàng quyền quý Quốc vương hướng ánh mắt nhìn Izumin, mang theo hứng thú nhàn nhạt xen kẽ tia hờ hững cất tiếng hỏi y:
- Izumin, ý con thế nào? Ta thấy cuộc liên hôn này rất tốt. Hai bên có thể xóa đi hiểu lầm lúc trước, hợp tác cùng phát triển. Ta và sứ giả Trola cũng bàn bạc rất kỹ rồi. Ngày lành tháng tốt cũng chọn xong, chính là vào đầu ba tháng sau. Dịp Tết vừa qua là lúc thích hợp nhất.
Giọng Quốc vương lạnh nhạt, bình thản nhưng lọt vào tai Izumin nghe như sét đánh ngang tai, nét mặt thoáng chốc nổi lên tia kinh ngạc rồi rất nhanh bình thản như cũ. Nhưng bàn tay y dưới vạt áo siết thành quyền, mu bàn tay nổi gân xanh. Y cúi đầu, sắc mặt không nhìn rõ nhưng đoán chừng rất khó coi. Đuôi mắt phượng sắc lẹm, lạnh lẽo lóe lên một tia không cam lòng.
Đúng, chính là không cam lòng.
Lời của phụ hoàng y rõ ràng đâu phải đang hỏi ý kiến y mà chính là ép buộc y phải nghe theo lời người. Hai bên âm thầm bàn bạc kỹ lưỡng với nhau từ trước, thay y định đoạt mọi thứ rồi ép y tuân theo ý họ.
Từ lời ăn tiếng nói, cử chỉ hành động, cách cư xử đến cái mình yêu thích đều có sự can thiệp của người khác. Còn y chưa bao giờ được quyết định, chọn cái mình muốn.
Y biết mình là người hoàng thất, vạn sự không thể theo ý y. Cho nên việc mong cầu một điều gì đó mình thích là rất xa vời. Dù đó có là người kề gối hằng đêm cũng không thể chọn được. Nhưng sâu trong lòng, Izumin vẫn khát khao y có thể tự chọn cho mình một Tawananan mà mình yêu.
Izumin muốn lập Diana làm hậu, làm Tawananan của y. Duy nhất một mình nàng, không phải ai khác.
Trong lòng Izumin vừa không cam lòng vừa tức giận như dung nham mãnh liệt phun trào. Nhưng cuối cùng mọi xúc cảm đều bị dồn nén, nhốt vào một cái hộp không đáy bên ngoài bọc một lớp băng lại phủ một tầng tuyết dày. Tất cả đều bị y khóa trong đó, khóa thật kín không ai thấy được y có biểu cảm như nào cũng không biết cảm xúc, suy nghĩ y ra sao.
Nếu ông trời đã ngăn cấm y quyền định đoạt số phận cho mình thì y sẽ tự mình giành lại nó, bằng chính đôi tay này.
Izumin suy nghĩ mông lung. Khóe mắt thất thần u ám dần lấy lại tia sáng kiên định, trong lòng ngoinr ngang cảm xúc. Không ai biết được y đang cực lực nhẫn nhịn như thế nào. Trước mặt phụ hoàng và người ngoài phải tỏ vẻ bản thân thật đồng tình với ý kiến kia. Khuôn mặt y thanh lãnh ôn nhu, trầm ngâm một lâu mới cười nhẹ đáp:
- Phụ hoàng nếu đã thay hài nhi lựa chọn một Tawananan tốt như vậy thì ta cũng không có ý kiến gì nữa - Mày kiếm tuấn tú như dáng núi mùa xuân, hòa hòa nhã nhã cùng nụ cười ấm áp, tỏ vẻ hết sức hài lòng.
Quốc vương thấy Izumin nhất trí, vuốt vuốt chòm râu của mình gật gù nói:
- Tốt! Vậy quyết thế đi!! - Ông cười to vui vẻ, vỗ "bốp" một tiếng. Ngữ điệu hưng phấn đầy kiêu ngạo và tự tin nói với sứ giả Trola:
- Thật vinh hạnh khi được liên hôn với Trola! Ta chắc chắn đây là một quyết định vô cùng tốt, quý quốc sẽ không bao giờ thấy hối hận đâu.
Ánh mắt Quốc vương hơi nheo lại, u ám và thâm trầm như thất hải. Mâu quang lóe sáng chờ mong vào tương lai mà ông vạch sẵn, phút chốc lộ vẻ tham lam của biển sâu vô tận.
Mà lúc nghe được câu nói này, Izumin đứng một bên rũ mi mắt dài che giấu nội tâm dậy sóng mãnh liệt, phong ba bão táp ầm ầm. Bên môi âm thầm treo lên một nụ cười cực kỳ lạnh lẽo, không có chút hơi ấm nào.
Không bao giờ thấy hối hận?
Chưa chắc...
Hiện tại, y chưa rõ ý đồ của phụ hoàng nên tạm thời không suy tính nhiều. Y còn phải lo đến một thứ quan trọng hơn. Đợi việc đó tiến triển một chút mới quay qua làm việc này, không thì giải quyết cả hai cùng lúc. Dù chuyện liên hôn này đến quá đột ngột nhưng chắc chắn y sẽ không để nó diễn ra như ý phụ hoàng muốn đâu.
Chắc chắn sẽ không. Chuyện lập ai làm Tawananan phải để Izumin y quyết định!
Sứ giả Trola cũng đáp lại:
- Không dám, đây mới là vinh hạnh của Trola. Đa tạ quý quốc đã đồng ý mối liên hôn này!
Izumin yên lặng không nói câu nào. Sau đó lặng lẽ dời đi trước, tiếp tục việc của mình. Còn hai người kia, ngồi bàn bạc đến trưa vẫn chưa xong.
Trưa cùng ngày, Izumin gọi Kuro đến chỗ y rồi kêu hắn làm vài việc. Kuro cung kính nhận lệnh, tác phong nhanh nhẹn đi ngay.
Còn Izumin đến chiều y buộc phải đến tham dự tiệc chiêu đãi các sứ giả lân cận, chư hầu các nước. Mặc dù lòng rất không tình nguyện nhưng hết cách, không đi thì là không cho họ chút mặt mũi nào. Như vậy không tốt cho sau này.
Do đó Izumin cắn răng tạm gác chuyện Diana qua một bên, thay y phục đến sảnh tiệc. Mới vừa nãy y nhận được tin nàng ấy xuất hiện ở cảng Babylon, lẫn trong biển người đông đúc. Tuy vậy nhờ vào mái tóc bạc kia gián điệp rất nhanh đã tìm thấy nàng ấy. Người này còn báo hắn theo nàng từ Ai Cập đến đây, đi suốt mấy ngày đoán nàng lặn lội đường xa tới hẳn là để gặp ai đó quan trọng. Nhưng Izumin nhận tin lại không nghĩ thế, y đoán nàng ấy muốn trốn.
Nữ tử kia nhân lúc y bận rộn chiến trường bội ước bỏ trốn rồi. Thật đáng chết!
Hiệp ước giữa y và nàng hiệu lực vẫn còn mà nàng lại dám bỏ trốn?
Izumin tức giận, thề rằng phải bắt Diana về bằng được. Nếu không tên y sẽ viết ngược lại, bỏ người làm chó!
(T/g: Nhớ nhá -_-)
Vì thế, y hạ lệnh kêu gián điệp theo sát hành động của Diana không được để mất dấu nàng. Đợi y giải quyết xong chuyện ở đây sẽ bắt nàng ấy về, lập tức thành hôn!
(T/g: Ôi mịa ơi, con trai hỏi ý độc giả chưa thía??)
Tiệc khai màn đã lâu nhưng Izumin hoàn toàn không để tâm chút nào tới nó. Đầu óc y lúc này chỉ nghĩ đến Diana, quẩn quanh một bóng hình. Mắt phượng sắc lạnh khi nghĩ đến nàng nhu hòa đi rất nhiều, đáy mắt lóe lên tia sủng nịnh yêu thương tiếc rằng chủ nhân lại không ở đây nên yêu thương ấy xuất hiện nhanh phai tàn cũng nhanh. Y liếc mắt nhìn ly rượu nạm ngọc trong tay, thứ chất lỏng sóng sánh phản chiếu gương mặt tàn lãnh đang thất thần. Nhìn một hồi mới dần dần bình tĩnh lại. Lúc đó y mới thấy bên mình bỗng xuất hiện thêm một người khác không biết từ lúc nào.
Phút chốc kinh hãi, Izumin chầm chậm quay đầu qua thấy đó là Ragashu hoàng đế Babylon thì bình tĩnh lại. Đồng thời trên khuôn mặt tuấn tú nở một nụ cười ôn hòa, nói:
- Hoàng đế Babylon vĩ đại, lâu rồi không gặp ngài.
Chỉ thấy Ragashu cười cười, gật đầu không đáp tay lại nâng ly rượu lên ý bảo cùng kính một ly. Izumin nhìn vậy, cười nhạt làm theo. Hai người uống một ly rượu xã giao, uống một hơi rượu cạn tận đáy. Tâm tình trong lòng theo rượu lắng xuống, lòng bình ổn lại.
- Giờ rượu cũng uống rồi, hoàng đế có chuyện gì muốn hàn huyên với Izumin này sao? - Izumin nhìn ly rượu đã cạn trong tay, khẽ lắc lắc. Trên mặt vẫn là nụ cười ôn hòa, nhẹ nhàng nhưng lời nói ra lại vô cùng sắc bén, đầy cảnh giác. Lần nữa ngẩng mắt lên, tia giá lạnh đã bao trùm mắt phượng lan ra mi mắt, đuôi lông mày đến khuôn mặt nhu hòa. Trong giây lát như hóa băng, tản ra hàn khí rét run người.
Thế nhưng trái ngược với thái độ cảnh giác, trầm lãnh của Izumin dáng vẻ Ragashu rất thong dong và bình thản. Hắn chỉ cười cười, nhàn nhạt mở miệng:
- Hoàng tử nói gì lạ thế? Chả lẽ ta muốn nói chuyện với ngươi một chút cũng cần lí do sao? Hay là hoàng đế Ragashu thấp kém này không xứng để nói chuyện cùng hoàng tử Izumin cao quý?
Ragashu nhìn Izumin, ánh mắt thâm trầm sâu không thấy đáy lại u ám như đêm tối không trăng. Nhìn qua khiến cho người ta có một loại áp bức nói không nên lời, cảm giác sợ hãi đến từ màn đêm thăm thẳm khiến con mồi lỡ lạc vào bóng tối phải hốt hoảng, run rẩy rồi gục ngã. Ánh mắt ấy cứ nhìn chằm chằm y như muốn vây hãm y trong đó rồi điên cuồng quấn lấy, uống máu ăn thịt.
Izumin biết bản thân đã lỡ lời, cảnh giác nhìn Ragashu tăng thêm mấy phần. Vị hoàng đế này nổi danh thâm sâu quỷ kế khó lường, y không đề phòng thì sẽ bị hắn bắt được thóp.
Trong lòng lo sẵn vậy nhưng Izumin biết rõ Ragashu bây giờ sẽ không dám làm gì y, bởi lẽ hai chiến tích huy hoàng kia đã đủ khiến cho các nước lân bang, trong đó có Babylon sợ xanh mặt. Hơn nữa có thể có khuynh hướng cúi đầu, thần phục Hittitle hoặc là nịnh nót cầu đồng minh với nước y. Đối với Babylon, y cảm thấy việc này chắc chắn mấy phần. Nếu đoán không nhầm thì Ragashu đang có ý định muốn liên minh với Hittitle. Nhưng bằng cách nào thì y chưa biết, vì thế khá tò mò muốn tra ra bằng được.
Với suy nghĩ như thế, Izumin rất bình thản mà bàn chuyện cùng Ragashu, lời ra khỏi miệng uyển chuyển khéo léo:
- Không phải. Ý ta là hoàng đế bận nhiều chuyện như vậy, bỗng dưng nhớ đến ta muốn trò chuyện cùng, lấy làm lạ nên hỏi thử. Ai ngờ lại gây ra hiểu lầm lớn thế này, là lỗi của ta.
Ragashu nghe thế, vẫn cười cười. Hắn ngoắc tay kêu thị nữ gần đó rót đầy hai ly rượu mới nói tiếp, giọng điệu bình thản ung dung bỗng đầy thành khẩn:
- Không, là do ta sai một phần, chỉ vì muốn hàn huyên cùng hoàng tử một chút thấy ngươi thì không kiềm chế được, thất lễ thất lễ mong ngươi bỏ qua - Nói xong tự phạt mình một ly.
Izumin nghe thế cũng không thèm quan tâm, vẫn giữ nụ cười ôn hòa nhìn hắn. Cái nên bỏ thì bỏ không sẽ hỏng nghiệp lớn. Bây giờ cả hai người đều đoán được đối phương đang nghĩ gì, mục đích như thế nào nên hết sức nhường nhịn nhau. Một cái nữa là do Ragashu có phần thất thế hơn Izumin, thua khí chất uy quyền của y mấy phần. Nói gì thì nói, Babylon cũng nhờ lần hợp tác này thành danh ngày càng lớn hơn, không hạ mình xuống thì không phải đạo.