Lúc này, Phan Minh Tuấn mới ngộ ra là mình bị chơi. Làm gì có cá cược hay đánh lừa gì ở đây, rõ ràng là Mặc Phong muốn tìm chút sĩ diện mà.
Mặc kệ là lý do gì, Mặc Phong hôn Triệu Vy Vy còn làm Phan Minh Tuấn hắn bẻ mặt là kết thù rồi.
- Mày tính làm sao? - Trần Khải hỏi - Tao có quen biết, hay tao kêu người xử nó một trận?
- Đừng! - Phan Minh Tuấn lắc đầu - Tao còn muốn cua Triệu Vy Vy mà, thằng bê đê đó không đáng để tao với mày làm lớn.
- Vậy?
- Tao sẽ làm cho Vy Vy ghét nó, ghê tởm nó!!!
_________________________
Tan học, Mặc Phong cùng với Triệu Vy Vy một lúc rồi rẽ về nhà. Trời nắng như đổ lửa, đường vắng ngắt hắn không nhanh không chậm bước đi.
- Đứng lại! - một giọng nói khàn đục của nam vang lên từ phía sau kèm theo tiếng bước chân của người - tao gọi mày đó thằng đàn bà, đứng lại!!!!
Biết là không có việc gì tốt, Mặc Phong nhanh chân..... Chạy. Cmn, từ hôm gặp cô gái trộm vặt kia, hắn đã yếu lại càng yếu thêm, tập thể lực mới ngày chưa bù lại được gì.
Chân hắn rất nhanh nhưng dường như biết trước hắn sẽ chạy nên bọn côn đồ đã chặn đường sẵn.
- Ái chà, mày dám chạy à!