Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dương Khanh bắt đầu có chút tin tưởng, đầu tiên chuyện bưu chính viễn thông tách ra là sự thật, tin tức này người ngoài không thể biết được, từ điểm này có thể thấy mạng lưới quan hệ của Lục Tam Phong rất lớn.
Và anh ta cũng cho rằng điều Lục Tam Phong nói là có lý, mỗi lần chia tách một doanh nghiệp nhà nước lớn thì đều là một tin tức chấn động, đặc biệt là đối với ban lãnh đạo, bọn họ có thể tìm được vị trí tốt hơn bằng cách nhờ vả các mối quan hệ.
Đừng nói tới việc năng lực kém, bọn họ nói năng lực tốt thì chính là tốt.
Mối quan hệ trong doanh nghiệp nhà nước rất quan trọng, nhân sự phức tạp, mạng lưới quan hệ chẳng chịt như mạng nhện.
Thậm chí đã xuất hiện nhiều doanh nghiệp nhà nước, có giám đốc mà lại đến phó giám đốc, như thế đã đủ thấy sự cạnh tranh khốc liệt đến mức nào.
Lục Tam Phong nhận ra anh ta đã có chút dao động, vì thế nói tiếp: "Những gì tôi đã nói với anh chẳng qua chỉ là da lông mà thôi.
Đừng nghĩ tôi đang lừa anh.
Tôi nói thẳng rằng sau khi anh từ chức bên đó thì tôi có thể giới thiệu anh đến một doanh nghiệp khác.
Làm ông chủ cho một công ty lớn".
“Công ty nào?" Dương Khanh tò mò hỏi.
"Điều này không tiện tiết lộ.
Tôi chỉ có thể nói rằng đó là một công ty đa quốc gia rất lớn.
Tôi có rất nhiều nguồn lực trong lĩnh vực này.
Tối qua tôi có nói chuyện với anh, và phát hiện ra anh cũng rất được", Lục Tam Phong nói tiếp: "Với người trẻ tuổi mà gặp phải tình hình phân tách bưu chính viễn thông như anh, thì việc rút lui là lựa chọn tốt nhất".
Không chỉ Lục Tam Phong thích lôi kéo người của các doanh nghiệp nhà nước, mà trên thực tế hầu hết các công ty tư nhân đều làm việc này.
Thậm chí có người còn tìm đến Viện khoa học Trung Quốc và cố gắng lôi kéo được chừng nào hay chừng đó.
Các ông chủ có hai sở thích lớn, kéo các giám đốc điều hành khác xuống dưới, và để giám đốc điều hành của mình lên chức.
“Tiền lương có thể đảm bảo không?", Dương Khanh có chút không rõ hỏi: “Tôi sợ sẽ bị cho nghỉ việc.
ít nhất thì ở doanh nghiệp nhà nước tôi vẫn có thể ổn định”.
"Kìa, anh không cảm thấy tự tin vào bản thân nữa hả.
Doanh nghiệp tư nhân khác với doanh nghiệp nhà nước.
Doanh nghiệp tư nhân dựa vào khả năng của họ để nuôi sống bản thân, và những người có năng lực như anh sẽ kiếm được một tháng ít nhất số tiền lương nửa năm bây giờ của anh", Lục Tam Phong nói với anh ta: "Nếu tiền lương một tháng dưới triệu thì anh có thể đi ngay lập tức".
triệu ?
Dương Khanh cảm thấy hít thở có chút khó khăn, chỉ cần làm việc hai ba tháng đã kiếm được nhiều hơn so với lương một năm của anh ta rồi.
"Tôi suy nghĩ chút đã".
“Không cần vội, điều kiêng kỵ nhất khi làm việc lớn chính là do dự”, Lục Tam Phong thấy anh ta còn hơi bối rối nên đã đánh liều nói: “Tôi cũng thành thật với anh luôn, là công ty đa quốc gia nên lương tháng bọn họ đưa ra cũng không thấp dưới triệu, ngoài ra hàng năm anh cũng có thể ra nước ngoài.
Nếu không làm được với bên đó thì anh có thể đến chỗ tôi làm, tôi sẽ trả anh triệu một tháng".
triệu một tháng?
Dương Khanh bắt đầu thở gấp, con số này đối với anh ta là một con số vô cùng lớn, anh ta ngẩng đầu nhìn chằm chằm Lục Tam Phong rồi nói: "Anh chắc
chứ?"
"Chắc chắn, chỉ là anh không biết khả năng của chính mình thôi".
Vẻ mặt của Dương Khanh trầm xuống, giống như đã hạ quyết tâm, anh ta nói: "Được rồi, tôi quay lại nói chuyện với vợ tôi đã".
"Đừng nói cho vợ anh biết, anh cũng hiểu phụ nữ mà, bọn họ nhất định sẽ bảo anh chọn cái an toàn hơn”, Lục Tam Phong vội vàng nói: “Thế này đi, trước tiên tôi sẽ trả cho anh triệu tiền lương, anh đưa nó vợ anh.
Cứ mỗi tháng anh lại gửi tiền lương cho vợ anh.
Tôi cũng chỉ cố gắng được đến đây thôi, anh xem thế nào".
“Được!”, Dương Khanh lập tức gật đầu.
Lúc này đã gần trưa, Quách Giang Chu đã có một cuộc họp vào buổi sáng nay, ông ta cũng mắng giá.
Đốc Hùng một trận.
Hệ thống bưu chính viễn thông của thành phố sẽ bắt đầu một đợt chấn chỉnh mới
Buổi trưa, Trương Phượng Tiên liên lạc với người của Quách Giang Chu, hợp đồng hợp tác đã được chốt xong, vì thời gian eo hẹp nên buổi chiều Lục Tam Phong đã đi ký hợp đồng.
Trong phòng họp, hai bên ngồi xuống và thảo luận về sự hỗ trợ mạnh mẽ cho các doanh nghiệp tư nhân.
Bọn họ hy vọng rằng Điện tử Thủy Hoàn sẽ mang lại lợi ích cho xã hội trong lĩnh vực logistic.
Lục Tam Phong nghe xong gật đầu lia lịa, nhưng ánh mắt anh vẫn luôn quét về phía Dương Khanh đang do dự đẳng xa.
Sau khi ký hợp đồng thì hai bên trao đổi văn bản hợp đồng, sau đó bắt tay và chụp ảnh, Quách Giang Chu bắt tay Lục Tam Phong độ nói: “Cũng đã coi như hoàn thành xong nhiệm vụ, sau này chúng ta có thể thông báo với các giới bên ngoài.
“Không sao, đúng là phải có một thông báo đặc biệt”, Lục Tam Phong cười rồi nói: “Phải nhờ doanh nghiệp nhà nước thông báo về việc hỗ trợ giúp đỡ logistics tư nhân, và cũng phản ánh quyết tâm điều tiết các doanh nghiệp logistics tư nhân khác.
Logistics Ong Vàng của chúng tôi nhất định sẽ đi đầu để làm gương cho ngành Logistics trên toàn quốc".
Quách Giang Chu vô cùng vui vẻ, việc hợp tác như vậy không chỉ có lợi cho bản thân ông mà mấu chốt là có thể khiến cấp trên nhìn thấy được, những việc này đều là công lao của ông ta.
Trong thời gian này thì Điện tử Thủy Hoàn rất được bên Logistics thành phố chú ý đến, chỉ trong vòng chưa đầy hai tiếng đồng hồ thì tin tức về việc hợp tác giữa Logistics Ong Vàng trực thuộc điện tử Thủy Hoàn và bưu chính viễn thông đã được lan truyền đi nhanh chóng.
Sự việc này giống như hòn đá rơi xuống mặt nước, gây chống động khắp nơi.
Một nền tảng mua sắm nhỏ mới thành lập đã thiết lập được quan hệ đối tác chiến lược với doanh nghiệp nhà nước.
Điều này khiến nhiều người vô cùng bất ngờ.
Giới doanh nghiệp địa phương bỗng chốc trở lên ồn ào, điện thoại gọi đến liên tục.
Mọi người không biết nệ điện tử Thủy Hoàn mà chiến đấu với ba công ty tư nhân khổng lồ trong ngành logistics thì ai sẽ là người chiến thắng.
"Mới ổn định chưa được bao lâu, nay lại sắp bắt đầu lại rồi".
"Đúng thế, tôi cảm thấy Điện tử Thủy Hoàn muốn làm tất cả mọi thứ vậy.
Mấy ngày trước tôi đọc báo phỏng vấn Trương Phượng Tiên, cô ta có nói là đang hoàn thiện hệ thống của Điện tử Thủy Hoàn".
"Tôi nghĩ lần này điện tử Thủy Hoàn chơi một cú đỉnh thậy.
Ba công ty logistic sẽ không đứng yên đầu.
Nếu như để anh ta muốn làm gì cũng được thì các doanh nghiệp khác còn làm ăn gì nữa".
"Hợp tác chiến lược với bưu chính viễn thông, không biết hình thức hợp tác như thế nào nhỉ".
Cộng đồng doanh nghiệp của thành phố đã bàn tán rất nhiều, đối mặt với một doanh nghiệp như vậy thì nhiều người cảm thấy hoảng sợ.
Điện tử Thủy Hoàn phát triển quá nhanh, hơn nữa còn liên quan đến quá nhiều ngành nghề, khiến nhiều người không hài lòng.
Chỉ trong nửa đầu năm nay, đã có hơn công ty đệ đơn kiện điện tử Thủy Hoàn, và bọn họ đều thua kiện.
Trong thành phố có gần năm mươi sáu mươi công ty logistic lớn nhỏ, hầu các công ty đó đều rất nhỏ, bọn họ chỉ có hai hoặc ba xe container, số người tổng lại cũng chỉ có hai mươi ba mươi người.
Logistics Ong Vàng đã ký hơn hợp đồng với các công ty nhỏ như thế, hơn nữa cũng bắt đầu phân phối hàng hóa dần dần.
Các sản phẩm của điện tử Thủy Hoàn sẽ sớm được sử dụng trong việc phân phối hàng hóa.
Tất cả hàng củ điện tử Thủy Hoàn đều được giao bởi Logistics Ong Vàng.
Mặc dù Vĩnh Xuy, Thiên Xuy, Kim Xuy không có phản ứng gì, nhưng ba công ty logistics lớn này do Hác Trung Hưng đứng đầu vẫn đang theo dõi tiến độ của Logistics Ong Vàng.
Hác Trung Hưng nghe được tin hợp tác giữa Ong Vàng và bưu chính viễn thông, thì anh ta đã không thể ngồi yên được nữa, anh ta tập hợp một số công ty nhỏ lại, bắt đầu cảnh cáo tất cả các công ty logistics nhỏ này không được.
hợp tác với Logistics Ong Vàng nữa, nếu không nghe lời thì sẽ tự chịu hậu quá.
Với lời đe dọa của hoàng đế trong ngành, tất cả các công ty nhỏ này đều im lặng trong giây lát, sau đó lần lượt gọi điện, yêu cầu chấm dứt hợp đồng.
Tới buổi tối thì vấn đề này đã lan rộng, hơn công ty nhỏ trong thành phố mà Logistics Ong Vàng đã ký hợp đồng đều gọi điện để yêu cầu hủy bỏ hợp đồng.
"Hoàng đế trong ngành là gì chứ? Đây chính là uy lực của hoàng đế trong ngành.
Lục Tam Phong bận rộn lâu như vậy, chỉ cần một chữ của tôi thôi đã thành công cốc rồi".
"Ba anh em nhà họ Hác đúng là ác độc ghê, ra tay thật sự rất tàn nhẫn.
Đây đúng là không phải chỗ người thường có thể chen chân vào".
"Anh dám ký hợp đồng với Logistics Ong Vàng thì ngau ngày mai sẽ xảy ra chuyện ngay, ai lại to gan dám làm thế chứ?"
"Lục Tam Phong lần này gặp phải đối thủ rồi".
"Tôi đã nói với anh từ trước rồi, anh ta không thể làm lên trò trống gì đâu.
Thật sự nghĩ rằng Điện Tử Thủy Hoàn muốn làm gì thì làm hả, vậy ba anh em nhà họ Hác để vào đâu".
Điện thoại liên tục nhận được những cuộc gọi tương tự, khiến cho không khí có vẻ trầm xuống.
Trời đã tối, Lục Tam Phong trầm mặt ngồi trong phòng làm việc, Trương Phượng Tiên ngồi đối diện hỏi: "Làm sao bây giờ? Tôi đã báo cảnh sát rồi.
Trong tình huống bị đe dọa này thì không ai muốn hợp tác với chúng ta nữa cả".
“Báo cảnh sát?”, Lục Tam Phong nhướng mày: “Nếu báo cảnh sát có ích thì những người đó đã sớm báo cảnh sát rồi.
Bảo với những công ty logistic này là họ không cần chấm dứt hợp đồng, chuyện này cứ giao hàng cho chúng ta xử lý".
“Các giới bên ngoài đã phản ứng rất nhiều với dịch vụ logistic của chúng ta, một số phương tiện truyền thông đã bắt đầu chỉ trích rồi”, Trương Phượng Tiên có chút lo lắng: “Bọn họ nói chúng ta đang độc quyền kinh doanh”.
“Độc quyền chỗ nào, công ty nghiệp đồng, logistic, và các loại xí nghiệp khác nhau, đây đều là dây chuyền công nghiệp”, Lục Tam Phong đóng tập tài liệu trước mặt rồi nói: “Đối mặt với truyền thông thì phải học cách nói chuyện.
Đừng có nói trung thực quá.
Hãy nói về những hoạt động xã hội, phúc lợi công cộng, tiền lương của người lao động và các chính sách
.