Chương
Đêm đã khuya, toàn bộ giới kinh doanh đều đang náo loạn, đến cả Trâu Hùng Dũng cũng đều bị đánh thức, có vài cú điện thoại gọi tới chỗ của ông ta, hỏi thăm tình huống một chút.
Lục Tam Phong tựa ở đầu giường, hút thuốc, trên gương mặt của Bạch Ngọc Phương mang theo mấy phần đỏ ửng, cả người mệt mỏi nằm ở trong ngực của Lục Tam Phong, tản ra một hương vị thiếu phụ không nói ra được, ngẩng đầu nhìn Lục Tam Phong, hữu khí vô lực nói: “Cậu không phải là lần đầu tiên sao?”
“Thời điểm đại học ôi cũng có bạn gái, sau đó đã chia tay.” Lục Tam Phong dập điếu thuốc vào gạt tàn ở trên tủ đầu giường, không muốn trò chuyện nhiều hơn về đề tài này, mở miệng nói: “Tôi cảm thấy
đối với Tiền Trọng Nam, không thể quá gấp gáp.” “Vì sao không gấp gáp? Tôi hận không thể hiện tại liền ly hôn với anh ta, kết hôn với cậu.” Bạch Ngọc Phương nói chuyện, cọ cọ ở trên thân của Lục Tam Phong.
“Hai người nếu yêu nhau lâu dài, thì chẳng phải cũng là chuyện sớm muộn, đúng không?” Lục Tam Phong trầm ngâm một hồi lâu rồi nói: “Tôi vẫn muốn làm ra chút thành tích, cho ba tôi nhìn xem, lúc này cục diện ở thành phố Bạch Nhiên đang hỗn loạn, có thể có lợi, tuyệt đối là cơ hội tốt để đục nước béo cò.”
“Chỉ cần tôi lấy được quyền khống chế của nhà máy, liền có mấy trăm triệu, mấy tỷ, còn cần nhiều tiền bạc hơn sao?” Bạch Ngọc Phương làm nũng, đôi mắt tựa như một dòng nước dập dờn, nhìn chằm chằm vào Lục Tam Phong: “Đủ xài, chỉ cần cậu ở bên cạnh tôi, tiền của tôi, không phải cũng là tiền của cậu sao?”
Lục Tam Phong phát hiện, hiện tại, người phụ nữ này không thể nghe lọt lời nào cả, mà tay của cô ta lại bắt đầu không an phận, vội vàng dập tắt điếu thuốc, kéo chăn mền ở bên cạnh ra, để cô ta nằm ở chiếc chăn khác, nói: “Không còn sớm, ngủ sớm một chút, ngủ ngon.”
Tắt đèn, Bạch Ngọc Phương cảm giác mình đã đạt được sinh hoạt tha thiết mơ ước, có một người đàn ông có tri thức hiểu lễ nghĩa, trải qua sinh hoạt như trong phim ảnh, sẽ nói chào buổi sáng, ngủ ngon, thậm chỉ là là hôn tạm biệt.
Tại thời đại mà chuyện dắt tay đều có vẻ ngượng ngùng này, loại sinh hoạt như trong phim ảnh phương tây, khiến cho cô ta say mê không thôi.
Ở trong văn phòng, Trâu Hùng Dũng mặc quần áo, nghe Thư ký Lý nói xong mọi chuyện.
Mấy xí nghiệp ở trong nước cũng đều gọi điện thoại tới, muốn hỏi một chút chuyện này, là thật hay giả, cũng có người nói, đừng lộn xộn, hiện tại là thời khắc mẩu chốt, mọi chuyện không thể điều chỉnh kết cấu của các xí nghiệp bản địa nhanh như vậy được.
“Đánh rắm!” Trâu Hùng Dũng chau mày, quát: “Sợ là có người sợ tôi động đến lợi ích của mình đi, chuyện đã đến nước này, ngày mai nhận lời tên kia đi, không rên một tiếng đã làm ra chuyện lớn như vậy.”
“Tên nào?”
“Còn có thể là tên nào? Tên Lục Tam Phong kia kìa!” Trâu Hùng Dũng nói xong đứng dậy.
Thư ký Lý thở dài, nhìn đồng hồ ở trên tường, đã là một giờ sau nửa đêm, bên trong miệng, phát ra âm thanh chậc chậc, giống như là cảm thán, nói nhỏ: “Cải cách rồi! Cải cách rồi!”
Sáng ngày thứ hai, lúc tám giờ, Bạch Ngọc Phương mang vẻ hạnh phúc trên mặt từ trong giấc ngủ tỉnh dậy, mấy năm qua này, đêm này là đêm mà cô ta ngủ ngon nhất, còn đang muốn ôn lại một chút kích tình đêm qua, thế nhưng đưa tay sờ, lại phát hiện bên cạnh đã không còn ai cả.
“Người đâu?” Bạch Ngọc Phương có chút bối rối.
“Đang rửa mặt, đã mấy giờ rồi, nhanh rời giường đi.” Lục Tam Phong nói ở trong phòng vệ sinh.
“Không có chuyện gì cả, cậu rửa mặt xong chưa, mau tới đây.” Bạch Ngọc Phương nói.
“Không đi, chị lại đùa giỡn lưu manh.
Bạch Ngọc Phương bị anh chọc cho cười khanh khách, lề mề đến gần một giờ, hai người mới xuống lầu ăn sáng, tóc của Bạch Ngọc Phương hơi rối, khắp khuôn mặt là vẻ tươi cười, cả người phong tình vạn chủng, vô cùng quyến rũ.
Cho dù là nhân viên phục vụ hôm qua đã gặp cô ta đều nhìn đến sững sở, tưởng như hai người.
Lục Tam Phong không nghĩ tới cô ta lại biến hóa lớn như thế, đang ăn cơm nói: “Chị càng ngày càng đẹp.”
“Tâm tình tốt, trông thấy cậu liền muốn cười.” Bạch Ngọc Phương nói chuyện, cười đến mức đôi mắt cong cong.
Lục Tam Phong nhìn cô ta như vậy, trong lòng đang suy nghĩ sau khi mọi việc xong xuôi, nói với cô ta như thế nào, vừa mới chuẩn bị nói với cô ta chút chuyện một nhân viên phục vụ đi tới nói: “Ngài Ông, quấy rầy một chút, có người đến tìm ngài.”
Lục Tam Phong nhìn lại, Thư ký Lý đang đứng ở cửa của nhà hàng, mở miệng nói: “Bảo anh ta đến đây.”
Thư ký Lý đi tới đánh giá Lục Tam Phong, một nhân vật nhỏ không có danh tiếng gì, lại khuấy động vũng nước đục của thành phố Bạch Nhiên đã đen lại càng đen hơn, anh ta cũng rất bội phục, đã biết chuyện của anh, thì anh ta cũng không dám lãnh đạm.
“Đã ăn xong chưa? Ăn xong thì đi cùng tôi một chuyến.”
“Anh đã ăn chưa?” Lục Tam Phong chỉ chỉ cái ghế bên cạnh nói: “Ngồi xuống đi, ăn một chút, bữa sáng ở nơi này thật sự khá ngon.”
Thư kí Lý tự mình ngồi xuống, Bạch Ngọc Phương lặng lẽ nhìn anh ta, làm bộ rất là tùy ý mà hỏi: “Đi vào thành phố là chuyện gì sao?”
“Không liên quan đến cô.” Thư ký Lý cũng nghe một chút tin đồn, ghét bỏ nói: “Cô không phải là vợ của Tiền Trọng Nam sao? Cả ngày ở bên cạnh anh ta làm gì?”
Sắc mặc của Bạch Ngọc Phương không dễ nhìn, muốn nói lại anh ta vài câu, nhưng do thân phận hạn chế lại không thể phát tác, rất là uất ức, Lục Tam Phong vội vàng nói: “Là bạn bè, bạn bè!”
Ăn cơm xong, Lục Tam Phong bàn giao vài câu, đi theo Thư ký Lý.
Trong văn phòng, trước mặt Trâu Hùng Dũng bày biện một đống văn kiện lớn, trên mặt có vẻ u sầu, Thư ký Lý gõ gõ cửa lớn, nói: “Lục Tam Phong đã tới.”
“Lục Tam Phong gì chứ? Về sau gọi là cậu Ông.” Trâu Hùng Dũng khoát tay một cái nói: “Vào đi, đóng cửa lại.”
Lục Tam Phong đi vào, trực tiếp ngồi ở phía đối diện, hỏi: “Có chuyện gì?”
“Anh chú ý thân phận của anh, còn có thái độ của anh!” Thư ký, Lý ở bên cạnh nhắc nhở.
Trâu Hùng Dũng khoát khoát tay, dáng vẻ không để ý, nhìn chằm chằm vào Lục Tam Phong hỏi: “Tối hôm qua cậu nói chuyện với đám người Kim Tam, nhắn đến dự án Bò sữa lớn, là có ý gì? Hiện tại truyền đi khiến cho dư luận xôn xao, ngân hàng bản địa trong đêm đã vội vàng chuẩn bị giấy tờ vay nợ, một câu nói của cậu khiến cho rất nhiều người vụng trộm bắt đầu chuẩn bị tiền bạc.”
“Đến mức như vậy sao?” Lục Tam Phong đối với hiệu quả này cũng có chút kinh ngạc.
“Cậu phải chú ý đến thân phận bây giờ của cậu, cậu không phải là người bình thường, đại diện cho hệ thống chế tạo bánh kẹo lớn nhất ở trong nước, người có thể dính vào cậu đều có thể phát tài.” Trâu Hùng Dũng vốn cho là anh có kế hoạch gì, bây giờ nhìn lại, giống như là thuận miệng nói một chút, tức giận đến mức đập thẳng vào bàn.
Thư ký Lý đứng ở một bên, cũng đen mặt lại, không khí trong phòng cực kì ngột ngạt, khí thế ở trên cao đã lâu của Trâu Hùng Dũng vẫn rất có khả năng đè ép người khác, Lục Tam Phong xiêu xiêu vẹo vẹo ngồi ở trên ghế, híp mắt nhìn xem tất ca.
“Tôi nói cho cậu biết, bất luận hậu quả gì đều do cậu tự gánh chịu!” Trâu Hùng Dũng trở mặt không quen biết, dùng tay chỉ vào Lục Tam Phong, quát: “Cho cậu đi ngồi tù!”
Lục Tam Phong hơi sững sờ, cảm nhận được gì đó, nhún vai nói: “Ngồi thì ngồi, đến lúc đó tôi có nói linh tinh cái gì, cũng đừng trách tôi.”
“Cậu dám uy hiếp tôi? Có tin tôi gọi cho cục công an ngay bây giờ không, lấy danh lừa bịp người để bắt cậu!” Trâu Hùng Dũng từng bước ép sát nói.
Lục Tam Phong gật đầu nói: “Cũng chỉ có một câu, bên phía tòa án có thể phản quyết cái gì chứ, thế nhưng ông được lợi gì chứ? Tôi cũng không đắc tội ông, hiện tại hợp tác cùng có lợi, thủ đoạn tạo áp lực thì vô dụng.”
“Cái gì gọi là tạo áp lực?” Thư ký Lý lên tiếng nói: “Chỉ là bởi vì chuyện mà anh đã làm tối hôm qua mà thôi.”
Trâu Hùng Dũng nhìn chằm chằm vào Lục Tam Phong, thấy anh ngồi cà lơ phất phơ, mặt mũi tràn đầy sự không quan tâm, trong lòng thầm than một tiếng, tổng quản Hoàng nói không sai, người này có chút lòng dạ
Nếu là người bình thường bị hù dọa như thế, đã sớm hoang mang lo sợ, sau đó để cho ông ta muốn là gì thì làm.
“Mọi người đều có tính khí mà, chính là do chuyện tối ngày hôm qua của cậu, đều không thương lượng với tôi, có ý gì thì phải thương lượng trước.” Trâu Hùng Dũng đổi lại một khuôn mặt tươi cười, từ trên mặt bàn cầm gói thuốc lá lên nói: “Hút thuốc, hút thuốc, tính tình của tôi không tốt, cậu cũng đừng thấy làm lạ .”
“Không có việc gì, con người của tôi, tính tình cũng không tốt, chính là không ở bản địa của mình, không dám phát tác mà thôi.” Lục Tam Phong nhận lấy điếu thuốc, châm thuốc rồi nói: “Ý nghĩ của tôi rất đơn giản, làm hạng mục giả, hấp thu tiền mặt của bọn họ, thông qua ngân hàng tiến hành cho vay tiền ngắn hạn, hai bên lôi kéo tài chính, ở thời gian khi kỳ hạn vay đến, chỉ cần có thời gian vài ngày như vậy, những xí nghiệp này liền triệt để sập, tiếp theo hơi nhường những xí nghiệp đó một chút, đối với các xí nghiệp khác tiến hành chiếm đoạt, ngài nghĩ đi, ông Kim Tam ngã xuống, những đàn em ở dưới tay ông ta cũng rời đi, đồng hương cũng sẽ giải tán.”
Trâu Hùng Dũng suy tư một chút, nói: “Loại hình thức này rất không tệ, có thể trợ giúp cho kinh tế địa phương, cũng điều chỉnh và xúc tiến kết cấu kinh tế bản địa.”
Lục Tam Phong dựng thẳng lên một ngón tay cái, nói: “Vẫn là ngài tổng kết đúng chỗ.” Lời khen kiểu này khiến cho người nghe cảm thấy rất dễ chịu.
“Vậy liền dựa theo cậu nói mà xử lý đi, tôi đến dẫn đầu, hình thành một bồn nước tài chính, cậu đến, làm cho bọn họ ném tiền vào đó, về phần cậu chơi như thế nào, tôi mặc kệ, vẫn là câu nói kia, mặc kệ mèo đen mèo trắng, có thể bắt được con chuột, chính là mèo tốt!
Lục Tam Phong gật gật đầu, đồng ý.
Ra khỏi cửa lớn, phía sau lưng của anh đã ướt đẫm mồ hôi, thở dài nhẹ nhõm, anh không biết Trâu Hùng Dũng muốn làm cái gì, cũng không muốn biết, đây không phải là điều anh nên hiểu.
Bạch Ngọc Phương đã lái xe chờ ở cửa, cô ta đối với Lục Tam Phong tuyệt đối là âm hồn bất tán, nhấn đèn xe, mở miệng nói: “Tiền Trọng Nam tìm cậu, đã có chút gấp rồi.”