Trần Vũ Khả đổ mồ hôi lạnh, té ra nam thần này reborn lần chọn con đường mẫn tiên là để bỏ chạy sao?!
Hai người nói với nhau xong, cũng đã đến điểm tập hợp, boss cũng được thả ra rồi, những tổ đội tập trung trước phu xe cũng tỏa ra bốn phương tám hướng. Thời gian thong thả trôi qua, Trần Vũ Khả phát hiện Bạch Y Lăng Nhân trước sau vẫn bám theo cả đội, chẳng lẽ hắn muốn cướp boss sao?!
Lần này Loạn Sát đi ra ngoài biên cảnh tìm boss, bản đồ ở biên cảnh rất lớn, khắp nơi toàn là đường mòn ngoằn ngoèo như ruột dê, có thể nói đây chính là giao điểm của tất cả các nơi trong game, đi thông đến những bãi luyện cấp, cho nên nếu như boss cấp xuất hiện ở biên cảnh, rất khó có thể tìm ra nhanh được.
Bạch Y Lăng Nhân giống như là đỉa, trước sau đều bám chặt cả đội không chịu nhả ra, liền có Loạn Sát vừa vận dụng kĩ thuật để chạy vừa chọc ghẹo hắn tơi bời:
[ Loạn Sát] Mọi người mau xem, là chó nhà ai vậy? Sao nhìn thấy ghét quá vậy, bám theo bọn mình chạy mấy vòng rồi.
[ Loạn Sát] Bám theo không mệt à? Tôi nhìn mà cũng mệt! Có đói bụng lắm không? Mĩ Nữ, ném vài cục xương ra cho nó gặm đi.
[ Loạn Sát] Sao vẫn còn đu theo vậy? Kêu chó thì phải kêu sao ta? Gấu — Gấu—
Trần Vũ Khả nhìn thấy mấy chữ này thiếu chút nữa thì cười chết, người này miệng độc kinh khủng.
Tuy nhiên, có một điều rất lạ, bình thường Bạch Y Lăng Nhân cũng miệng đầy lời thô tục thế nhưng hôm nay lại chẳng hề chửi lại, nếu như bình thường thì hắn ta đã sớm nhảy dựng lên chửi xối xả rồi.
Thật ra không phải Bạch Y Lăng Nhân không muốn chửi lại, nhưng mà ai kêu hắn không có khả năng như người ta chứ, vừa có thể gõ chữ vừa có thể điều khiển chuột. Lúc này hắn tức đến sắp chết rồi! Rất muốn chửi Loạn Sát đến máu me dầm dề, nhưng lại chẳng rảnh tay để gõ chữ được, nếu boss cấp bị cướp, không khéo chắc hắn điên luôn, bởi vì hắn cũng tính được chắc chắn lần này boss sẽ xuất hiện ở biên cảnh, sở dĩ bám theo sau bọn này, là vì không thể để cho bọn nó cướp được, trên người hắn có đeo theo trang bị Thần Hành Phù (có tác dụng tăng tốc độ di chuyển), một khi nhìn thấy boss cấp , hắn sẽ xài Thần Hành Phù, dùng tốc độ nhanh vượt qua mặt bọn này, như vậy mới gọi là cướp boss!
Hắn rất chán nản, tại sao những thành viên khác trong tổ đội của hắn không ai nói giúp câu nào, đúng là chẳng có tình nghĩa gì hết! Nghĩ lại cũng biết, người trong đội sao có thể giúp hắn nói chuyện chứ, người bang Chí Tôn mắt lúc nào cũng ở trên đỉnh đầu, kênh kiệu là từ đại diện cho bọn họ. Phượng Tiên coi thường mấy chuyện chửi nhau với gamer khác, làm vậy cô ta thấy mất mặt. Cô Độc Hoành Tâm thì cho rằng pk mới là vương đạo, không vừa mắt liền giết, chẳng cần nói tình nói lí gì cả! Sát Sinh Nhất Mệnh Hoàn thì là một người trầm tĩnh, rất ít khi thấy người này lên tiếng. Mà Cười Với Thần囧 thì có thể nói là một kẻ lạc bầy ở trong bang Chí Tôn, cậu ta là hộ pháp của Chí Tôn, xếp hàng thứ trong top những gamer có level cao nhất, là toàn pháp cường tiên, lực tấn công cực mạnh, nhưng cậu ta thì khác người, cậu ta không thích pk, không thích giết người, không thích tham gia bang chiến, bình thường việc cậu ta thích nhất chính là kéo những gamer mới, những người mới chơi game nhờ cậu ta giúp đỡ, cậu ta tuyệt đối sẽ không bao giờ từ chối, nói như lời của cậu ta thì cậu ta là người theo chủ nghĩa hòa bình, có thể gặp được ai đó trong server game thì đã là một loại duyên phận, có thể giúp được thì liền giúp, cho dù có xảy ra xung đột với người khác thì cậu ta cũng cười cười rồi thôi, căn bản không cùng người khác so đo, cho nên muốn cậu ta hỗ trợ chửi lại vài câu thì là chuyện càng không thể có khả năng xảy ra!
Khi boss cấp hiện ra trước mặt mọi người, Bạch Y Lăng Nhân bởi tâm phiền ý loạn do dự một chút mới bấm xuống Thần Hành Phù, tốc độ di chuyển tăng lên, trong lòng hắn cười thầm: lần này còn sợ không cướp được sao? Há há Loạn Sát mày cứ ở đó trợn mắt đi! Muốn đấu với tao thì mày còn kém xa lắm!
Nhưng hắn không thể ngờ được rằng khi tốc độ của hắn tăng lên thì đội ngũ phía trước cũng gia tăng tốc độ, trong chớp mắt đã vọt tới trước mặt Boss cấp .
Kênh phụ cận nói:
[ Loạn Sát] Gấu, mày cho rằng chỉ có một mình mày biết xài phù sao? Bọn tao không biết xài à? Định cướp với tao hả, mày còn non lắm! Gấu —
Nhìn theo một câu Loạn Sát quăng lại, tất cả tổ đội của bang Chí Tôn chỉ có thể trơ mắt nhìn thấy mấy người đó tấn công boss, bắt đầu chiến đấu, chuyện này làm cho mấy nhân vật quan trọng trong bang Chí Tôn chỉ có thể trợn trừng mắt!
Càng không phải nói về cảm giác của Bạch Y Lăng Nhân khi thấy câu nói kia, hắn không ngờ Loạn Sát lại xảo quyệt như vậy, cố ý phân tán sự chú ý của hắn, làm hại hắn không tập trung tinh thần, cho nên không cướp được con boss cấp này, hắn từng huênh hoang cho nên thấy có chút xấu hổ, lời hứa chắc như bắp lúc nãy giờ chẳng còn gì đáng để nói, may mà thành viên trong đội cũng không có trách hắn, bất quá hắn vẫn âm thầm thề trong lòng, con boss sau nhất định phải cướp cho bằng được! Hơn nữa hắn đã nổi lên sát ý, thằng Loạn Sát này rất đáng ghét! Không giết nó rất khó làm cho cục tức trong lòng tiêu đi được!
Đồng thời, Cô Độc Hoành Tâm cũng nổi lên sát ý, tối hôm qua một con boss cũng không giết được, vốn đã khiến cho hắn bực mình muốn chết, bây giờ lại còn bị cướp ngay trước mũi, lại vẫn do cùng một kẻ cướp. Hắn vốn chỉ quen dùng vũ lực để giải quyết vấn đề cho nên liền quyết định phải giết cho được Loạn Sát.
Con boss cấp lần này rất bình thường, không có cuồng hóa, giết rất thuận lợi, mấy người Chí Tôn thấy không có hi vọng nên liền rời tổ đội bay về thành, riêng Cô Độc Hoành Tâm cùng Bạch Y Lăng Nhân lại rất ăn ý đều ở lại, Nam thần đang hăng say chém giết vẫn còn chưa biết mình sắp sửa trở thành đối tượng bị bọn ác ôn làm thịt.
Trong lúc giết boss, Trần Vũ Khả tâm tình đơn thuần cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm, những người khác đều đi, tại sao Cô Độc Hoành Tâm cùng Bạch Y Lăng Nhân vẫn còn ở đây, nhìn hau người đứng cách đó không xa lắm cậu cũng hiểu sơ sơ, chẳng lẽ hai người đo tính giết người?!
Suy nghĩ này vừa hiện lên trong đầu, con boss cấp cũng đã ngã xuống, thành viên trong đội ngũ cũng rời khỏi tổ đội quay về thành, nhưng Tuyệt Thế Mĩ Nữ thì không có đi, bởi vì cậu không hề nghĩ sai, hai kẻ kia thấy những người khác đi, liền lập tức phát động pk cố ý qua đây.
Một người thì là ma nữ bèo bọt, một người thì là mẫn tiên bọt bèo, mặc dù có trang bị kháng, nhưng sao có thể chống cự lại được công kích của Nam nhân cầm theo vũ khí tăng cường hai thuộc tính Mạnh mẽ cùng Hỗn loạn, cho nên cả hai bị khống chế rất nhanh.
Loạn Sát không hề chuẩn bị tâm lí, lần này cậu lượm được một thanh thần binh, mặc dù không phải là cực phẩm nhưng cũng khá tốt, Tiên tộc dùng thần binh tăng cường phép thuật, cậu ta vừa hay có thể dùng (thần binh không yêu cầu thuộc tính đặc thù). Rất nhiều bạn bè nhìn thấy thông béo của hệ thống chuyện cậu có được thần binh nên liền nhắn tin qua chúc mừng, cậu đang trả lời thì bị đánh lén, coi lại thì thấy Tuyệt Thế Mĩ Nữ vẫn còn ở trong tổ đội, cậu nhớ rõ ràng lúc nãy toàn bộ thành viên trong đội đều đã về thành rồi mà! Không đành lòng mặc kệ bỏ mặc đồng bạn trong phút nguy nan này, cậu chẳng thể làm gì khác hơn ngoài đứng lại.
Hai người buồn phiền vô cùng, thật ra cả hai đều có thể chạy được, không nói đến cái gọi là đạo nghĩa giang hồ, nhưng mà nghĩa khí thì cũng khong phải lúc nào cũng xài được, còn phải tự lượng sức, nếu không thì chỉ có chết oan uổng. Bất quả trong thời gian ngắn cả hai cũng sẽ chưa có gặp mặt Tiểu Bạch được, Cô Độc Hoành Tâm cùng Bạch Y Lăng Nhân mặc dù có thể khống chế cả hai, nhưng cũng không thể giết được hai người trong chớp mắt, bởi vì Nam nhân không có sức tấn công lớn, ngoại trừ kĩ năng hỗ trợ không hề mang theo một chút lực sát thương nào cho nên chỉ có thể dùng pet có tính chất tấn công đến chém cả hai. Nhưng mà hai người trước khi reborn đều chơi lớp nhân. Một là Ma tộc, khả năng kháng tổn thương vật lý rất cao, đặc biệt là Tuyệt Thế Mĩ Nữ, reborn xong vẫn làm ma nữ, khả năng kháng lại tấn công vật lí của bản thân liền rất cao, pet chém lên người cậu chẳng đau chẳng ngứa. Trận pk ác ý này khiến cho cả hai bên rất bực bội, một bên là vì chạy không được, một bên là vì chém không chết, rất đau đầu!
Thời gian cứ thế trôi qua chậm như rùa, Nam thần sớm đã nằm thẳng cẳng trên mặt đất, mà Tuyệt Thế Mĩ Nữ vẫn còn nửa cây máu. Trần Vũ Khả biết sỡm muộn gì ma nữ bé cũng sẽ nằm xuống đất mà thôi.
Lúc này, có tin nhắn gửi tới.
Trần Vũ Khả mở ra xem, là của Phiêu Linh Thư Kiếm!
“Cậu lên hồi nào vậy? Tôi thấy cậu đang online, đến chỗ thợ rèn đi.”
Nhìn thấy tin nhắn, Trần Vũ Khả rất vui, biết ngay là Phiêu Linh Thư Kiếm không phải cố ý không để ý tới cậu mà! Nghĩ đến ma nữ bé của mình sắp chết rồi, trong tin nhắn trả lời cũng vô tình mang theo ý nhõng nhẽo.
Tui tới không được, sắp bị người ta giết chết rồi, anh tới chỗ Tiểu Bạch chờ tui đi! Tại sao chẳng thể nào tăng được level vậy —“
“Bị giết? Ai giết cậu? Ở đâu?”
“Còn ai ngoài bọn Cô Độc Hoành Tâm, ở dưới chỗ biên cảnh đó, trên đường đi Vạn Thọ Sơn.”
“Ừ, chờ.”
Người này nói chuyện thật đúng là quá dúc tích nha! Và cũng lạnh lùng! Ngay cả mấy câu an ủi cũng chẳng chịu nói!
Trần Vũ Khả không nhịn được mà chê bai trong lòng, nhưng mà cậu biết Phiêu Linh Thư Kiếm chắc chắn đang trên đường chạy đến đây.
Quả nhiên không ngoài dự đoánm chỉ qua vài phút Phiêu Linh Thư Kiếm đã đến nơi rồi, đại thần chính là đại thần, không thèm nói hai lời, thả thần thú Lãng Đào Sa ra, nhắm ngay pet của đối phương bổ xuống một đao chém chết, trong chớp mắt hai con pet kia liền bị giết sạch.
Hai người Cô Độc Hoành Tâm không ngờ là sẽ có người đến giúp bên kia, lại thêm hỏa lực bên mình cũng đã bị tiêu diệt, nếu như cục diện thay đổi, kẻ chết chính là bọn họ.
Đang khi bọn họ đang suy nghĩ có thoát đi không, Nam thần hình như đã đoán được suy nghic của họ, cười nhạo nói:
[ Loạn Sát] Hai thằng ngu, đều là Nam nhân, hỏa lực của người khác sao lại mạnh mẽ như vậy ta? Pet không có thuộc tính tấn công xịn mà còn bày đặt chơi Nam nhân làm cái gì?! Thích khống chế người khác như vậy, đổi giới tính chơi Nữ nhân đi, ít nhất rải độc cũng được tính là tấn công. Bọn mày đừng có chạy nha, có bản lãnh thì giết bọn tao tiếp đi.
Khích bác của Nam thần mang theo rất nhiều ý nghĩa sâu xa, Cô Độc Hoành Tâm cùng Bạch Y Lăng Nhân cũng không có trả lời, bởi vì lúc này cả hai đang có chút bối rối, đều là Nam nhân thế nhưng bọn họ lại bị Phiêu Linh Thư Kiếm khống chế, nếu không nhanh chóng thoát khỏi khống chế của hắn, để cho Lãng Đào Sa chạy qua, bọn họ chắc chắn sẽ chết không cần phải nghi ngờ. Cả hai tên không tài nào ngờ được, kĩ năng Hỗn loạn của Phiêu Linh Thư Kiếm lại mạnh đến như vậy! Vừa tung ra thì cả hai đều lâm vào trạng thái Hỗn loạn?!
Lúc đó ở đằng sau, lại có một đám người kéo tới, hai người vừa nhìn thấy tên những người đó, trái tim nhất thời cùng hóa thành tro.
Tất cả những người đó đều là thành viên chủ lực của bang Cực Tốc!
Bang chủ Phi Sát, phó bang chủ Miểu Sát, trưởng lão Tất Sát, tả hữu hộ pháp Tử Sát cùng Cuồng Sát.
Thì ra từ khi hai người Cô Độc Hoành Tâm bắt đầu cố ý pk Loạn Sát, Tiểu Loạn Sát của chúng ta đã kêu gào trong kênh bang hội, bang chủ liền lập tức kéo theo một đám cao thủ qua đây cứu cậu.
Từ bang chủ đến hộ pháp của bang Cực Tốc Nhất Phái đều là được luyện lên từ account mới, đối với game ai cũng có kinh nghiệm rất phong phú, tự nhiên phân chia đội ngũ cũng rất hợp lí.
Phi Sát ngay từ đầu đã là Nam nhân, sau khi reborn lần hai trở thành Mãnh nam nhân, là trái tim của cả đội Miểu Sát là mẫn Nam nhân reborn thành Nam thần, tiên pháp rất cao, lực công kích cực mạnh, là hỏa lực số một trong đội Tất sát đều là Nam ma qua hai lần reborn, toàn mẫn, đụng trúng tổ đội yếu thì tấn công, đụng trúng đội mạnh thì làm bác sĩ, tăng tốc độ cho cả đội Tử Sát, là Nam nhân reborn lần trở thành Nữ nhân, máu trâu, pet toàn bộ đều là huyết thần thú, là tấm chắn ở trong đội Cuồng Sát là Nam nhân reborn thành Ma nữ, toàn ma, kĩ năng hấp pháp rất mạnh, lại còn có thể gia bàn cùng tấn công.
Tổ đội này là tổ đội chủ lực của bang Cực Tốc Nhất Phái, sau khi cả đội đến liền tung phép thuật ào ào vào Cô Độc Hoành Tâm cùng Bạch Y Lăng Nhân, hai người kia căn bản không thể chịu được công kích mạnh mẽ như vậy, thoắt cái liền gặp được Tiểu Bạch, hoàn toàn không hề có nửa đường sống sót.
Cục diện quả thật là đảo ngược, Trần Vũ Khả vốn tưởng rằng ma nữ bé sẽ phải chết không thể nghi ngờ liền rất vui vẻ, thiếu chút nữa thì vỗ tay khen ngợi. Tổ đội này rất trâu bò, phối hợp không một kẽ hở, nếu không phải vì bọn họ đều xóa account luyện lại từ đầu, dựa vào thực lực của họ hoàn toàn có thể đối đầu với tổ đội chủ lực của bang Chí Tôn.
Đánh thắng trận, tâm tình của mọi người đều rất khoái trá, liền đứng nói chuyện ngay tại chỗ.
[ Phi Sát] Em dâu, lúc nãy Loạn Sát nói cậu ta cùng một ma nữ bé bị giết, thì ra là em à.
[ Loạn Sát] Lão đại, các anh tới chậm nha, nếu không có đại thần giúp đỡ, bọn em chết lâu rồi.
[ Phi Sát] Tiểu tử thúi, vừa nhận được tin bọn anh liền chạy tới, em còn chế bọn anh tới chậm hả? Đồ không biết xấu hổ, biết vậy thì khỏi tới luôn, cho em tự sinh tự diệt.
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Đúng vậy, hi hi.
[ Loạn Sát] Ặc! Mĩ Nữ, cậu trả lời lúc nào cũng chậm vậy! Lão đại, bọn anh quen à? Ha ha! Em với Mĩ Nữ giết rất nhiều boss cấp , không phải lúc nãy nhìn thấy cậu ấy còn trong đội thì em đã chạy lâu rồi. Đâu có cách nào đâu, ai bảo tình cảm của bọn em rất tốt chứ! Có phải vậy không? Mĩ Nữ?
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Đúng vậy, hi hi.
[ Phi Sát] Phiêu, bà xã cậu dễ thương ghê.
[ Loạn Sát] Lão đại, anh cũng thấy cậu ấy rất dễ thương à? Em cũng thấy vậy đó, ngốc ngốc, giỡn vui lắm, nếu không phải cậu ấy kết hôn rồi, em cũng muốn ghẹo nha.
[ Miểu Sát] Tiểu Khê, cậu kiềm chế chút, về thành nào.
[ Phi Sát] Cậu về trước đi, tôi với Mĩ Nữ thương lượng chút chuyện.
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Chuyện gì vậy?
[ Loạn Sát] Cậu muốn đến bang tui không?
[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Được nha.
Trần Vũ Khả vừa mới ấn xuống bàn phím, thì đã nhận được tin nhắn của Phiêu Linh Thư Kiếm:
“Đừng đồng ý với cậu ta.”