Kẻ Cuồng Cày Level

chương 5: phản kích!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Năm xx thãng xx ngày xx vào lúc hai giờ ba mươi sáng, tất cả gamer chơi trong server Phù Vân Các – Cụm Server Thiên Giới – Game Thiên Ma Loạn đều nhìn thấy một tin tức trên kênh thế giới.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Người Chí Tôn nghe cho rõ, sau này các người tốt nhất là không nên đi một mình ra ngoài thành luyện cấp, bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ kiểm tra tại các bãi train, chỉ cần nhìn thấy người Chí Tôn là giết! Đừng trách ta không nhắc nhở, level của ta đã là , kinh nghiệm đối với ta chẳng là cái gì cả, ta có rất nhiều thời gian để chơi đùa với các người!

Thông báo khiêu chiến của Phiêu Linh Thư Kiếm khiến cho toàn bộ server sôi lên sùng sục, kể cả ma nữ bé bên cạnh y.

[Vương đội trưởng] Gào! Bắt đầu đại chiến rồi, lúc này ngay cả đại thần cũng gia nhập, há há! Giết đi! Giết đi.

[Phượng Tiên] Phiêu Linh Thư Kiếm! Nếu như là vì chúng ta giết lộn mi, mi lại đi truy sát người của bang chúng ta, vậy thì cũng chẳng cần phải xin lỗi gì nữa, người bang Chí Tôn sẵn sàng phụng bồi mi.

[Cười Với Thần囧] Phó Bang chủ, phải không vậy, ngay cả đại thần mà cô cũng dám giết, buồn cười quá đi!

[Phượng Tiên] Thần囧, mi tại sao lúc nào cũng làm phản vậy hả? Mi có còn là người của bang Chí Tôn không vậy?

[Cười Với Thần囧] Giỡn chút thôi mà, các người cứ tiếp tục…

[Chí Tôn là bầy chó] Phiêu Linh đại thần, đem bầy chó Chí Tôn giết không chừa manh giáp điiiiiiiiii!

[Tuyệt Thế Tiểu Tiểu] Phiêu Linh Thư Kiếm, bạn có đồng ý gia nhập Tinh Quang Đại Đạo của chúng tôi không? Chúng ta có thể tổ đội chém sạch bọn Chí Tôn.

[Phượng Tiên] Con điên Tiểu Tiểu kia, đồ ghê tởm! Nhân cơ hội thu phục lòng người, sao không lao thẳng vào lòng người ta luôn đi!

[Tuyệt Thế Tiểu Tiểu] Phượng Lẳng Lơ, mi có phải sợ đại thần đến giúp bọn này thì Chí Tôn của bọn mi không tồn tại được nữa hả?

[Sâm Thành] Phượng Tiên bang phó à, tôi mới bị Phiêu Linh Thư Kiếm giết.

[Lục Quang] Bang phó, tôi cũng vậy, tôi đang luyện cấp ở Tứ Thánh Trang tự nhiên bị y giết…

[Một cánh đào hồng] Tôi cũng vậy… Chúng tôi đang luyện cấp ở Long Quật, cả đội bị y giết…

[Phượng Tiên] … Phiêu Linh Thư Kiếm, chiến thư này bọn ta tiếp nhận!

[Vương đội trưởng] Gào! Đại thần không hổ là đại thần, nhanh như vậy mà giết một đống người Chí Tôn rồi, lợi hại quá!

[ Loạn Sát] Lão đại, chờ hai bang phái này chém nhau xong, Cực Tốc Nhất Phái chúng ta có thể xuất đầu lộ diện rồi! Bây giờ mời chào các gamer cao cấp đến Cực Tốc Nhất Phái của chúng ta cùng nhau tạo thành bang hội trâu bò nhất server!

[ Loạn Sát] …

[Cười Với Thần囧] Giang hồ lại muốn nổi lên một tràng gió tanh mưa máu a!

Trần Vũ Khả nhìn kênh thế giới náo động không ngừng, rơi vào trầm tư…

Đến lúc này cậu mới biết được thì ra Phiêu Linh Thư Kiếm là đại thần trong truyền thuyết! Bình thường cậu cũng không lên diễn đàn, cũng rất ít khi nói chuyện với người khác, chỉ ngẫu nhiên mở kênh thế giới ra nghe người ta nói qua một vài nhân vật, cậu căn bản không nghĩ đến bạch y nam nhân nhìn qua tưởng level thấp kia lại là một kẻ trâu bò đến như vậy! Trách không được y có thể nhả ra những chữ kia, với lại y chạy đi giết người lúc nào mà nhiều như vậy? Trần Vũ Khả hoàn toàn không biết gì cả, chỉ biết y sau khi nói xong câu kia thì liền bay đi, hành động giết người thật sự là quá nhanh chóng nha!

Lúc này, khung bạn bè lại phát sáng, Trần Vũ Khả đoán tám phần chính là do y nhắn đến.

Quả thật, “Đến kho hàng đi.”

Người này đúng là lạnh lùng mà, Trần Vũ Khả vừa đến trước kho hàng, khung giao dịch liền bung ra.

Trong khung giao dịch hiện ra một bộ trang bị kháng phép thuật của nhân tộc, không cần Phiêu Linh Thư Kiếm nhắc nhở, cậu bấm vào nút đồng ý giao dịch.

Kênh phụ cận nói:

[Phiêu Linh Thư Kiếm] mặc vào đi, tổ đội cho tốt, cùng tôi đi chém người.

Trần Vũ Khả bi ai! Cậu còn muốn cày level mà, đối với chuyện giết người căn bản không hề có hứng thú.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] … Tôi có thể từ chối không? Hôm nay tôi muốn cày lên level , còn có % nữa là tăng level rồi.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Không được

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] …

Cứ như thế, bạch y nam nhân không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt đề nghị của Trần Vũ Khả, ma nữ bé bọt bèo bị ép buộc lôi vào trong trận chiến tưng bừng này.

Phiêu Linh Thư Kiếm chơi game rất giỏi, kĩ năng sử dụng rất thành thạo, ma nữ bé có bộ trang bị y đưa cho, hình như cũng mạnh hơn rất nhiều, gamer bình thường căn bản không thể làm gì được cậu, hai người trong một lúc đã giết rất nhiều người, hai tay dính đầy máu tươi.

Người Chí Tôn đã nếm đủ lợi hại, toàn bộ đều không dám đi ra khỏi thành một mình.

Liên tiếp mấy ngày, Trần Vũ Khả vừa online đã bị ép cùng nhau đi giết người, lúc đầu còn cảm thấy chơi rất vui, cảm giác khoái trá khi giết người cũng mang đến cho cậu những trải nghiệm rất mới, tâm tình khi đánh thắng rất đã, giống như là mình thật sự giống như đại anh húng thiên hạ vô địch, tự hào kiêu ngạo! Nhưng mà thời gian dài quá, Trần Vũ Khả đã bắt đầu thấy ghét rồi, cậu ghiết người đến sắp buồn non, ngày nào cũng chỉ làm mỗi chuyện này, làm cho cậu cảm thấy rất chán, cảm giác mới mẻ cũng qua đi, cậu muốn cày level thôi.

Hôm nay, sau khi hai người giết xong một Đường chủ của bang Chí Tôn, Trần Vũ Khả quyết định phải nói chuyện nghiêm túc với y.

Cậu đề nghị giao dịch với bạch y nam nhân, sau đó đem bộ trang bị cực phẩm bỏ vào đó, kể cả thanh Khô Cốt Đao. Nghĩ nghĩ, cũng đem toàn bộ tiền còn trên người bỏ vào.

Không ngờ, đối phương lại lập tức hủy bỏ giao dịch.

Cậu lại mời.

Đối phương lại hủy bỏ.

Qua lại vài lần, Trần Vũ Khả không nhịn được nữa.

Kênh phụ cận nói:

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Anh nhận đi

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Tại sao?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Cái gì mà tại sao, tui trả đồ lại cho anh

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Cậu muốn tuyệt giao?

Y nghĩ đi đâu vậy? Trần Vũ Khả kiên nhẫn gõ xuống.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Tui đâu có nói như vậy đâu, anh nghĩ nhiều quá rồi, tui chỉ không muốn tiếp tục PK thôi, thật sự rất mệt, trong server có rất nhiều ma nữ level cao, anh có thể đưa trang bị cho mấy người đó, để cho họ cùng anh đi PK.

Chờ một lát, Phiêu Linh Thư Kiếm không có trả lời, Trần Vũ Khả đoán có thể là y đã tức giận, liền mời giao dịch, rồi lại bị hủy bỏ.

Người này sao lại không hiểu tiếng người vậy? Trần Vũ Khả gấp muốn chết.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Anh nhận đi mà, hơn triệu còn thiếu sau này tui sẽ trả lại.

Đợi một lúc lâu, cuối cùng y cũng nói chuyện.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Bỏ đi, đồ cậu cứ cầm, đã tặng cho cậu rồi thì chính là của cậu. Cậu không muốn giết người thì chúng ta sẽ không giết, tập trung cày level thôi.

Hử?! Sao tự nhiên y trở nên dễ nói chuyện quá vậy?

Trần Vũ Khả thấy khó hiểu, tự nhiên trong đầu lòi ra một suy nghĩ, trong lòng có chút chột dạ, gõ bàn phím ầm ầm:

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Tui nói cho anh chuyện này, anh nghe xong cũng đừng có thất vọng nha.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Nói đi.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Là… Là… Hay bỏ đi.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Cậu giỡn với tôi đó hả?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Không phải, tui sợ nói xong anh sẽ giận.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Nói.

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Ực…

[Phiêu Linh Thư Kiếm] …

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Tui là con trai.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Cậu định nói cái này đó hả?

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Uh! Tui biết anh vẫn cho rằng tui là con gái phải không? Cho nên mới tặng tui nhiều đồ như vậy? Nếu như anh muốn theo đuổi tui, vậy thì chỉ có thể xin lỗi vì đã làm anh hiểu lầm rồi, tui lập tức trả đồ lại cho anh, còn triệu kia ngày mai tui sẽ tìm cách trả lại cho anh sau.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Óc cậu rốt cuộc là được làm từ cái gì vậy?!

Trần Vũ Khả chỉ biết người bình thường nếu gặp phải chuyện như vậy thì sẽ không tiếp thu được! Cẩn thận an ủi:

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Sao vậy? Làm anh bị kích động rồi? Chắc rất bị đả kích hả…

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Tôi mặc dù ít giao thiệp với người khác, nhưng chuyện trong server tôi vẫn biết mà, nhất là cậu! Một đại nhân yêu bèo bọt cuồng cày level!

Trần Vũ Khả hết hồn, nghĩ thầm: y thì ra đã biết rồi sao? Danh tiếng của mình hóa ra lại vang dội dữ vậy? Mới vừa rồi y nói cái gì vậy? Đại nhân yêu rác rưởi? Là nhân yêu thì không sai! Mình bèo bọt chỗ nào hả?!

[Tuyệt Thế Mĩ Nữ] Gừ! Anh nói chuyện kiểu gì đó? Tui đường đường là cao thủ đứng đầu, anh dám nói tui là bèo bọt hả?!

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Cậu có phải là bèo bọt hay không còn không biết rõ nữa hả?

Trần Vũ Khả tức chết thôi, ngay lập tức muốn đem trả hết toàn bộ đồ cho y, không bao giờ để ý đến y nữa!

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Được rồi, sau này cứ lăn lộn với tôi đi, cam đoan vậu sẽ không giống như bây giờ nữa, tuyệt đối trở thành ma nữ mạnh nhất server, sau này cũng không ai dám nói cậu là bèo bọt nữa.

Trần Vũ Khả nhìn những lời này, tức đến đạp chân ầm ầm! Giọng điệu lớn quá nhỉ! Lăn lộn với y cái con khỉ!

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Đi thôi, không phải cậu thích cày level sao? Bây giờ chúng ta đi.

Trần Vũ Khả mới vừa rồi còn không muốn dây dưa gì với người ta nhưng vừa nhìn thấy câu này liền vui vẻ! Bỏ đi, cứ nể mặt chuyện cày level, hôm nay tạm tha cho y.

Trần Vũ Khả vốn là kẻ cuồng cày level thì hoàn toàn chẳng thể thoát được sự hấp dẫn mạnh mẽ như thế, nhảy nhót gia nhập vào đội ngũ của bạch y nam nhân, vui sướng chạy đi cày level.

Sau đó, hai người cày level cũng không giống như lúc trước, Phiêu Linh Thư Kiếm không có xách kiếm đi chém quái, mà là sử dụng phép thuật, lại còn lôi một con nhóc thần thú khác ra hỗ trợ y chiến đấu. Đó là một con thú triệu hồi có lực công kích rất mạnh – Lãng Đào Sa! Có nó giúp đỡ, hiệu suất cũng tăng lên vài lần, Trần Vũ Khả lại càng cao hứng hơn, trong lòng len lén oán thầm: người có tiền thiệt là thích! Anh cho rằng anh đang mở triển lãm hả? Nhiều thần thú như vậy, lại còn đủ loại kiểu dáng? Anh có phải đang chơi game không vậy, rõ ràng là đang đốt tiền mà!

Trần Vũ Khả tưởng rằng hai người không đi giết người nữa, thì mọi chuyện cứ thế mà trôi qua. Nhưng người Chí Tôn thì lại không cho là như vậy, trải qua vài ngày rúng động lòng người, bang chủ của họ – Long Sát cuối cùng cũng xuất hiện rồi.

Long Sát cũng là Gamer RMB, hắn không giống như Phiêu Linh Thư Kiếm có nhiều thời gian đắm đuối ở trong game, hắn là người có sự nghiệp thành công. Chơi game đối với hắn mà nói, chỉ là trò chơi giải trí, những sau khi chơi game lâu, hắn phát hiện game này rất thú vị, đúng lúc đó bà xã trong game của hắn lại là một đại mĩ nữ, vì vậy hắn liền đầu tư một núi tiền vào trong game, thành lập nên bang hội mạnh nhất server, trở thành nhân vật nổi tiếng trong server Phù Vân Các. Hắn là doanh nhân thành công, trong game cũng kiêu ngạo muốn chết, chắc chắn sẽ không cho phép bang hội do mình thành lập bị uy hiếp! Mà Phiêu Linh Thư Kiếm sẽ là kẻ đầu tiên mà hắn sẽ đối phó, tiếp đó chính là làm cỏ Tinh Quang Đại Đạo.

Đánh lén, hắn tuyệt đối khinh thường! Công khai sử dụng kênh thế giới gửi thư khiêu chiến đến Phiêu Linh Thư Kiếm.

[Long Sát] Phiêu Linh Thư Kiếm, ta đây gởi chiến thư cho mi. Tối nay đúng tám giờ, chúng ta gặp nhau ở đài luận võ. Hi vọng toàn bộ người trong server đến làm chứng. Nếu như ta thắng, mi phải công khai xin lỗi tất cả thành viên của bagn Chí Tôn, sau này tuyệt đối không đối đầu với bang Chí Tôn nếu như mi thắng, Chí Tôn sẽ nhường lại vị trí bang hội số một.

Lời này vừa nói ra, mọi người đều khinh bỉ, Long Sát đúng là không biết xấu hổ! Level của hắn cao hơn Phiêu Linh Thư Kiếm đếm level, trận đấu này không hề có chút công bằng! Phiêu Linh Thư Kiếm quả thật là rất lợi hại, nhưng Long Sát cũng chẳng hề yếu, càng huống chi hắn cũng chơi nhân vật Nam nhân, hai người cùng lớp nhân vật, cùng thực lực, nhưng level của hắn lại chiếm hết mọi ưu thế, pet cũng vậy, chắn chắn pet của hắn đều đã level reborn hai lần rồi, không chừng một con pet nào đo cũng có thể đánh nhau với thần thú, nhìn thấy điều kiện của hắn, người khác thua thì phải công khai xin lỗi, mà hắn thua thì chỉ bỏ đi danh hiệu đệ nhất bang hội, cái này thì có ảnh hưởng gì đến hắn chứ?! Bang hắn giết người lung tung, chẳng lẽ không thể đứng ra nói một tiếng “xin lỗi” với mọi người sao? Muốn nói đến nguyên nhân mọi chuyện còn không phải bởi vì do Cô Độc Hoành Tâm gây ra, đã xúc phạm người khác lại còn ngang ngược, mắt cao hơn đầu!

Ngay lúc mọi người đang bàn tán Phiêu Linh Thư Kiếm có đồng ý tham dự trận tỷ thí này hay không, y đã lên tiếng.

[Phiêu Linh Thư Kiếm] Được.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio