Chiếc xe cấp cứu dừng lại trước bệnh viện Bạch - Lâm ( nơi tập trung đội ngũ y tế hàng đầu thế giới)
Và Mạch Dương - bác sĩ tốt nghiệp loại giỏi, bạn thân của anh, hắn đã chờ sẵn ở đó.
Cửa phòng cấp cứu mở ra rồi đóng lại khiến tâm trạng của cô ngày càng nặng trĩu.
" Sao anh ta lại đỡ cho mình, nếu không có anh ta mình có thể tránh được mà..."
Sau khi biết chuyện, bố mẹ cô và bố mẹ hắn bỏ cả cuộc họp quan trọng để phóng xe ngay đến bệnh viện.
Bố mẹ cô và bố mẹ hắn là bạn thân từ hồi còn trẻ, cũng là bạn làm ăn trên thương trường.
Bỗng một y tá chạy ra, mọi người cùng hỏi:
- Cậu ấy/ Con tôi/ Anh ấy sao rồi???
- Vết thương chỉ cách tim tầm mm. Bệnh nhân lại mất máu quá nhiều. Cho hỏi ở đây có ai mang nhóm AB Rh - không ạ,??
- Vợ chồng chúng tôi đều là AB + thôi
- Tôi nhóm máu O- cô lên tiếng
- Vậy mời cô đi theo tôi để làm xét nghiệm
phút sau, cô đi ra ngồi xuống hàng ghế trên hành lang.
tiếng trôi qua như thế kỉ. Cuối cùng, hắn cũng được đưa ra ngoài, Mạch Dương lên tiếng:
- Hiện tại tình trạng của Thiên đã ổn định. Khoảng tiếng nữa sẽ tỉnh lại.
---Phòng Vip A---
Mẹ hắn lên tiếng:
- Uyển Thanh à, ở đây đã có bác lo rồi, con về nghỉ ngơi đi
- Con sẽ ở lại
- Nhưng...
- Nó đã quyết định rồi thì không thay đổi được đâu. Hồi nữa Khang đưa đồ vào cho em nhé.
- Dạ
Nói rồi họ kéo nhau nhau về nhà cô.
--- tiếng sau---
Hắn thức dậy thì thấy cô đang gục mặt trên tay hắn, nhìn rất không thoải mái. Liền nhẹ nhàng bế cô lên giường nằm.
Với giác quan của một sát thủ, cảm thấy có người ôm lấy mình, cô liền mở mắt. Lại thấy mặt người đang gần kề, tư thế rất ái muội nha.
Mặt cô thực sự rất đẹp, môi đỏ hồng tự nhiên...Hắn không kìm lại được áp mỗi mình lên môi cô. Cơ thể như có dòng điện chạy qua.
"
"
"
Đến khi cảm thấy cô hết dưỡng khí, hắn mới lưu luyến rời môi cô. Da mặt cô vốn rất mỏng liền đỏ mặt.
Lúc này anh mở cửa bước vào thấy tư thế ái muội của hai người nào đó:
- Khụ...Thanh muội à, đây là đồ của muội. Thôi tôi về đây, các người cứ tiếp tục.
Anh ra về không quên đóng cửa lại
Cô hỏi hắn:
- Anh vừa làm cái gì thế?
- Hôn em- Ai kia vẫn mặt dày dửng dựng nói
- Anh...
- Thôi, không trêu em nữa, em vào thay đồ đi
- Được.