Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Tổng giám đốc Lệ, anh thông minh như vậy, làm sao lại không suy nghĩ ra được đống quầng thâm dưới mắt của tôi có liên quan đến anh?”
Nụ cười trên khóe môi của Lệ Đình Nam càng sâu.
Anh đã hiểu mọi việc nhưng lại nói như không biết, “Có đến tôi, chẳng lẽ cô mơ thấy tôi đến ngủ không được sao?”
Hứa Nhược Phi Cô từ trước tới giờ vẫn chưa gặp được người nào không biết xấu hổ như Lệ Đình Nam.
Người con gái với vẻ mặt căm phân đến thở phì phò, sau đó lại cười lên, giọng nói dịu dàng, nhưng lại mang theo một tia cố ý.
Ánh mắt cô cong lên, giống như không hề tức giận một chút nào.
“Tổng giám đốc Lệ, tôi nghe nói vị hôn thê Hứa Nhược Mộng của anh, là người đứng thứ nhất trong việc điều chế nước hoa?”
Lệ Đình Nam gật đầu.
Hứa Nhược Phi tiếp tục nói, “Trần Tiểu Nhiễm là nhà điều chế nước hoa đứng thứ hai ở Lâm Xuyên, sau khi cô ta bị anh sa thải, danh tiếng đương nhiên cũng sẽ bị ảnh hưởng, đến lúc đó người có thể uy hiếp đến chức vị điều chế nước hoa của cô Hứa, e rằng sẽ không có mấy người, ngoài ra ngành công nghiệp nước hoa sắp tới cũng sẽ tổ chức cuộc thi điều chế nước hoa, e răng cô Hứa sẽ vì danh hiệu người đứng thứ nhất trong việc điều chế nước hoa, nhất định sẽ lo lắng hết lòng”
Hứa Nhược Phi nhìn về phía Lệ Đình Nam, biểu cảm trên mặt người đàn ông này lại không hề có chút thay đổi nào.
Đôi mắt sâu thẳm của Lệ Đình Nam dần trở nên lạnh lùng.
Người con gái trước mắt này, còn thông minh hơn so với trong tưởng tượng của anh rất nhiều.
Những người có thể nhìn thấu được âm mưu của anh quả thật không nhiều, nhưng Anna có thể được tính là một trong những người đó.
Sau khi nhìn thấu được âm mưu của anh, lại dám ở trước mặt anh nói ra, người con gái trước mặt này, là người đầu tiên.
Giọng điệu Lệ Đình Nam lạnh lùng, bờ môi mỏng lại mở ra: “Cô có biết những lời bản thân vừa nói, là ý gì không”
Hứa Nhược Phi mỉm cười một cái, ánh mắt như có tia sáng lóe lên.
“Tôi đương nhiên biết, tổng giám đốc Lệ muốn biết bí mật trên người tôi, đúng không? Nếu như cô Hứa muốn nhắm vào tôi, tới lúc đó người tôi có thể nhờ vả chỉ có tổng giám đốc Lệ anh, nếu như tôi xin anh giúp đỡ, nhất định sẽ có điều kiện trao đổi, mà điều kiện đó để tôi đoán xem, nhất định là tổng giám đốc Lệ muốn tôi nói ra bí mật của bản thân”
Hứa Nhược Phi nói xong, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Cho đến tận bây giờ, Lệ Đình Nam vẫn chưa đuổi cô ra ngoài, xem như bản thân cược đúng rồi.
Lệ Thị cần tài nghệ điều chế nước hoa của bản thân, nhưng với tài lực của tập đoàn Lệ Thị, việc muốn tìm một nhà điều chế nước hoa có trình độ như bản thân, quả thật không phải là điều khó khăn gì.
Xem ra sự hứng thú của Lệ Đình Nam đối với bản thân, đã vượt qua mức tưởng tượng của bản thân.
Khóe môi Hứa Nhược Phi cong lên, trong tay cuối cùng cũng có át chủ bài rồi..