Mỗi năm cô ta đều đại diện đem nước hoa của công ty đi tham gia cuộc thi điều chế nước hoa ở Lâm Xuyên diễn ra mỗi năm một lần.
Mấy năm liên tiếp, danh hiệu thợ điều chế nước hoa hàng đầu Lâm Xuyên luôn rơi vào tay của Hứa Nhược Mộng, xem ra năm nay danh hiệu này sắp đổi chủ rồi.
“Sau này mong được chỉ giáo nhiều hơn.
Hứa Nhược Phi hào phóng vương tay ra, khẽ bắt tay với Phạm Tiêu Tiêu.
Nói xong, cô đảo mắt một vòng với những người đang vây xem: “Tiếp theo là ai?”
Lý An nghe nói Hứa Nhược Phi đã liên tục khiến cho mấy vị thợ điều chế nước hoa tâm phục khẩu phục, không kìm được mà cảm thán rằng mắt nhìn của sếp Lệ thật tốt.
“Sếp Lệ, ngài thật sự không tới quan sát trợ lý Anna sao? Bây giờ cô ấy đã đánh bại được mấy thợ điều chế nước hoa trong công ty ngay tại chỗ rồi”
Lệ Đình Nam cười nhạo một tiếng.
Thật ra anh chẳng lo gì về thực lực của Hứa Nhược Phi, chỉ sợ người phụ nữ kia muốn dùng thực lực thu phục lòng người, cuối cùng lại khiến một số người ghi hận thôi.
Đôi tay đẹp khép phần tài liệu lại, tao nhã đứng dậy: “Đi xem”
Lúc này phòng nước hoa đã sớm bị người ta vây xem chật như nêm cối.
Dù Lệ Đình Nam đã đến đây, bọn họ cũng không phát hiện ra.
Lý An nhìn lướt qua khuôn mặt của người đàn ông, nói với giọng nhẹ nhàng: “Sếp Lệ, sợ là ai cũng đang xem náo nhiệt.”
Lệ Đình Nam không nói gì cả, môi mỏng khế mím.
Đôi mắt sâu thảm nhìn lướt qua bên trong phòng, lập tức nhìn thấy Hứa Nhược Phi với thần thái đầy vui vẻ.
“Tiếp theo” Cô gái cười nói.
Ban đầu mấy người khiêu chiến muốn Hứa Nhược Phi thua tâm phục khẩu phục, sau đó lại biến thành họ khiêu chiến để tỷ thí với Hứa Nhược Phi một phen, xem thử là cuối cùng chênh lệch giữa họ và cô lớn đến mức nào.
“Tiếp theo.”
“Tiếp theo!”
“Tiếp theo…”
Gọi một lúc, cuối cùng Hứa Nhược Phi cũng không còn sức nữa.
Cô tính nói ngày mai lại tiếp tục, kết quả không ngờ vẫn còn người tới.
Hứa Nhược Phi im lặng một lát: “Chúng ta có thể dời tiếp sang ngày mai không?”
Cô cũng là người đấy! Cứ điều chế mãi cũng mệt chết đi được!
Người nọ còn muốn mở miệng, thì bỗng một giọng nam trầm thấp khêu gợi đã cắt ngang lời anh ta.
“Hôm nay dừng ở đây thôi.” Lệ Đình Nam tựa hờ vào cánh cửa, một tay đút vào trong túi quần.
Anh liếc mắt về phía thợ điều chế nước hoa kia một cái.
“Sếp, sếp Lệ!” Sau khi thợ điều chế hương kia cung kính nói một câu xong thì lập tức chạy lấy người.
Anh ta không muốn bị tổng giám đốc mắng đâu!
Thấy Lệ Đình Nam tự đến đây, có vài người biết chuyện vẫn muốn ở lại đây xem náo nhiệt, kết quả bị Lý An dùng ánh mắt đuổi đi.
Ba giám khảo cũng nhân cơ hội đi mất, trong phòng chỉ còn lại hai người Lệ Đình Nam và Hứa Nhược Phi..