Vậy may của cô trở nên tốt đẹp như thế từ bao giờ vậy?
Chỉ tiếc cô đã ký kết hợp đồng với Lệ Đình Nam và sẽ không rời đi cho đến khi đạt được mục đích của mình.
“Bà à, cháu đang làm việc ở công ty ạ.’’
“Vậy sao?’’ Bà cụ Lệ không khỏi tiếc nuối thở dài một hơi: “Được rồi! Như thế này nhé, bà cho cháu hương cầy hương và cây mạt dược cháu cần, cháu giúp bà điều chế một chai nước hoa được không? Dạo gần đây bà hơi mất ngủ, thường xuyên ngủ không ngon giấc, hôm nay đến chợ hương liệu này cũng chỉ để mua một ít hương liệu nào đó có thể ngủ ngon.’’
Bà cụ Lệ nói, thậm chí còn tinh nghịch chớp chớp mắt với Hứa Nhược Phi.
“Cháu có thể tuỳ ý sử dụng toàn bộ hương liệu có trong cửa hàng của bà, thế nào?’’
Hứa Nhược Phi lập tức trả lời: “Không thành vấn đề ạ! Ký kết thành công!’’
Vừa nghe đến chuyện có thể sử dụng hương liệu tốt nhất, nói đáy mắt Hứa Nhược Phi lập tức loé sáng.
Nhìn thấy con người thật của Hứa Nhược Phi, từ tận sâu đáy lòng của bà cụ Lệ càng đánh giá cao cô gái trước mặt hơn nữa.
Bà có thể nhìn ra được cô gái này thực sự rất yêu thích hương liệu và nước hoa.
Chỉ tiếc…
Cháu trai của bà không có phước phần này.
Hứa Nhược Phi và bà cụ Lệ đi vào cửa hàng lương liệu.
Mặc dù ngôi biệt thự trước mắt chỉ có hai tầng, nhưng vừa nhìn thoáng qua, Hứa Nhược Phi đã biết nó được thiết kế bởi một kiến trúc sơ danh tiếng, khẽ tặc lưỡi.
Bà cụ này rốt cuộc là thần thánh phương nào?
Đây đâu phải là cửa hàng hương liệu gì đó?
Rõ ràng nó là một ngôi biệt thự xa hoa mà?
Sau khi bước chân vào biệt thự, bên trong ngôi nhà được trang trí theo phong cách xa hoa lộng lẫy tràn ngập hương thơm nhẹ nhàng cổ điển.
Một người phụ nữ trung niên đi đến trước mặt bà cụ, khẽ cúi đầu nói: “Lão phu nhân đến rồi.’’
Bà cụ Lệ khẽ gật đầu, nói với người trong cửa hàng: “Giúp ta pha hai cốc hồng trà chanh nước Anh.’’
Nói rồi, bà khẽ dừng lại một chút, liếc nhìn Hứa Nhược Phi: “Cô gái, cháu có muốn thêm sữa vào hồng trà chanh không?’’
Hứa Nhược Phi lắc đầu: “Không cần đâu ạ, cháu thích cho thêm đường.’’
“Ồ, thật trùng hợp, bà cũng thế.’’ Bà cụ che miệng cười một tiếng, sau khi giới thiệu phòng tốc trong cửa hàng cho Hứa Nhược Phi xong, bà lại dẫn cô đi lên tầng hai.
Toàn bộ tầng hai đều là hương liệu.
Phòng nào cũng thế.
Thậm chí còn có một phòng làm việc chuyên sản xuất nước hoa công nghệ cao giống hệt như phòng thí nghiệm phân tử.
“Cháu có thể tuỳ tiện sử dụng căn phòng này.’’ Bà cụ Lệ hiền từ nói: “Những hương liệu mà cháu muốn bà sẽ cho người chuẩn bị sẵn sàng, chờ đến khi điều chế nước hoa xong, bà sẽ đưa cho cháu, được không?’’
Hứa Nhược Phi tự tin cười: “Không thành vấn đề à, nhưng mà bà ơi, bà có thể nói cho cháu biết một chút về sở thích của bà được không?’’
Bà cụ viết những sở thích của mình lên giấy rồi đưa cho Hứa Nhược Phi.
Nhưng đúng lúc này, người thư ký đi vào.
Ông nhìn thoáng qua Hứa Nhược Phi, khẽ gật đầu, sau đó đi đến bên cạnh bà cụ thì thầm vào tai bà mấy câu, sắc mặt bà cụ Lệ hơi thay đổi.
Ngay sau đó, bà cụ Lệ mở miệng nói: “Cô gái nhỏ, cháu cứ ở đây điều chế nước hoa nhé, có chuyện gì cứ nói với nhân viên trong cửa hàng, bà có chuyện cần phải đi giải quyết.’’
“Không sao ạ, bà có chuyện thì cứ đi đi ạ.’’
Sau khi tiễn bà cụ rời đi, Hứa Nhược Phi cầm lấy tờ giấy lúc nãy, khẽ nhíu mày.
Sở thích này… Sao lại có chút quen thuộc nhỉ?’’.