Lệ Đình Nam lại rơi vào trạng thái yên lặng.
Ngày đó anh uống say, Hứa Nhược Phi dùng giọng nói mềm mại mang theo sự quyến rũ đó nói với anh là cô đã từng sống ở Lâm Xuyên.
Lâm Xuyên…
Ở Lâm Xuyên cũng không có bất kỳ gia tộc nào có thể qua mặt được mạng lưới tình báo của Lệ thị cả.
Lệ Đình Nam lục soát trong trí nhớ một loạt các gia tộc giàu có mà có con gái, nhưng mà không có người nào có thể so sánh được với Hứa Nhược Phi.
Sau khi im lặng một lát, giọng nói khàn khàn trống rỗng nhẹ nhàng cất lên.
“Điều tra ở nước ngoài.
”
Lý An ngơ ngác hỏi: “Tổng giám đốc Lệ, ý của anh là điều tra các gia đình giàu có ở nước ngoài sao?”
Lệ Đình Nam trầm giọng nói: “Trừ khi là thế lực ở nước ngoài, nếu không thì trong nước sẽ không có bất kỳ người nào có thể lừa gạt được ánh mắt của Lệ thị.
”
“Nhưng mà làm sao anh xác định được là có gia đình giàu có ở nước ngoài đã âm thầm đứng đằng sau Anna, giúp cô ấy xóa đi quá khứ?”
Lệ Đình Nam mỉa mai: “Cậu đã quên trước đây Anna sống ở đâu rồi sao?”
Lý An rốt cuộc cũng bừng tỉnh hiểu ra.
Trước đây cậu ta luôn luôn phái người đi điều tra lai lịch của Anna, nhưng cho tới bây giờ lại chưa bao giờ từng nghĩ, vốn dĩ Anna sống ở nước ngoài, nhất định là người giúp cô ấy xóa đi lai lịch không thể là thế lực ở trong nước.
“Tôi biết rồi tổng giám đốc Lệ, vậy thì tôi sẽ đi dặn dò bọn họ điều tra thêm.
”
“Còn có một việc nữa.
” Lệ Đình Nam gõ nhẹ tay ở trên bàn phím, đồng thời đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, âm thanh lạnh lùng: “Điều tra một chút, người lần này đã tiết lộ hành động của tôi cho Hứa Nhược Mộng có phải cũng là người đó hay không.
”
“Vâng.
”
…
Thứ hai, Hứa Nhược Phi mang nước hoa đã chế tạo đến công ty và đặt ở trên bàn làm việc của Lệ Đình Nam.
“Tổng giám đốc Lệ, đây là loại nước hoa mà trước đây anh đã nhờ tôi làm để cho ông cụ.
” Hứa Nhược Phi đặt một cái thẻ ở trước mặt Lệ Đình Nam.
Nó là một tấm thẻ viết tay.
Nét chữ của người phụ nữ rất đẹp, cũng giống như con người của cô vậy.
Phía trên ghi rõ ràng số lượng cần sử dụng.
“Bởi vì là để chữa trị chứng mất ngủ, cho nên tôi đã sử dụng cây mạt dược và hương linh miêu.
” Hứa Nhược Phi nói một cách rành mạch: “Dù hai loại hương liệu này có tác dụng giúp ông cụ ngủ được ngon hơn, nhưng cũng không được sử dụng quá mức, nếu không sẽ gây ra tác dụng phụ.
”
Lệ Đình Nam gật đầu một cái, bỏ nước hoa sang bên cạnh rồi đưa mắt lên nhìn lướt qua Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi cảm thấy hơi kỳ lạ, trong mắt của người đàn ông đang nhìn về phía cô, có thứ gì đó mà cô không thể hiểu được.
“Tổng giám đốc Lệ, anh sao thế?”
Khóe môi Lệ Đình Nam bất ngờ hiện ra một nụ cười, hai tay thoải mái vòng lên trước ngực: “Cô có biết để cấp trên ở lại sân bay một mình thì có tội gì không?”
“Nhưng mà Tổng giám đốc Lệ, nếu như anh thật sự lên xe của tôi, đến lúc đó anh làm sao có thể giải thích được với cô Hứa chứ?” Hứa Nhược Phi nháy nháy mắt, ngơ ngác rơi vào cái bẫy của người đàn ông.
Ánh mặt vốn vô cùng phức tạp của Lệ Đình Nam lại càng trở nên sâu thẳm.
Anh càng chắc chắn rằng suy nghĩ của Hứa Nhược Phi không phải là của một người phụ nữ xuất thân từ gia đình bình thường, suy nghĩ của cô thuộc về một cô thiên kim tiểu thư gia đình giàu có.
“Tổng giám đốc Lệ, vậy tôi đi về làm việc nhé?” Hứa Nhược Phi nhỏ giọng hỏi.
Sau khi có được sự đồng ý, Hứa Nhược Phi trở lại chỗ ngồi của mình, trong lòng vẫn còn có chút nghi ngờ.
Ánh mắt vừa rồi của Lệ Đình Nam dường như là đang muốn nhìn thấu cô vậy.
Trong giây phút đó, cô lại có một chút sợ hãi.
Lệ Đình Nam chắc sẽ không điều tra ra được nhà họ Tô đứng ở sau lưng cô chứ?
Cho dù có điều tra được Vân Nhi là bạn thân của cô, cũng không thể điều tra ra được trước đây cô từng là thiên kim tiểu thư của nhà họ Hứa.
Hứa Nhược Phi cảm thấy có hơi hoảng hốt, lúc pha cà phê suýt nữa đã làm đổ cốc.
Lý An nhìn thấy động tác của Hứa Nhược Phi trong mắt, sau khi yên lặng báo cáo cho Lệ Đình Nam xong thì mới bước tới nói: “Trợ lý An, cô cẩn thận một chút kẻo bị bỏng.
”
Hứa Nhược Phi gật đầu một cái, sau khi trở lại phòng làm việc, cô vừa mới ngồi xuống thì đã có cảm giác ánh mắt của Lệ Đình Nam đang nhìn về phía cô giống như một con chó sói đang săn mồi.
.