Ngay cả nhà họ Hứa cũng không thể khiến cho đích thân tổng giám đốc Lệ đến địa điểm tổ chức cuộc thi nước hoa, tại sao lần này lại gặp nhau chứ?
Lý An cảm thấy bối rối.
Hứa Nhược Phi lo lắng, bất giác thốt lên: “Tổng giám đốc Lệ! Không phải anh đã đẩy tôi vào chỗ nước sôi lửa bỏng sao?”
Lệ Đình Nam nhướng mày nhìn Hứa Nhược Phi, một giây tiếp theo, anh lạnh lùng yêu cầu Lý An rời đi.
Sau khi Lý An rời đi, Hứa Nhược Phi suy nghĩ một lúc, phải có lý do gì đó thì Lệ Đình Nam mới đến đây.
Lệ Đình Nam thỉnh thoảng lại thể hiện sự ấm áp đối với cô, nhưng cô không thể giải thích được điều đó.
Anh là một người đàn ông thành công trong thị trường Lâm Xuyên.
Ngay cả khi anh có chút cảm tình đối với cô, anh cũng có thể dễ dàng bỏ rơi tình cảm và đẩy cô vào chỗ chết chỉ vì lợi ích của công ty.
“Bình tĩnh sao?” Lệ Đình Nam liếc nhìn người phụ nữ đang im lặng, trong đầu người phụ nữ khôn ngoan này chắc chắn đã tìm ra lý do.
Mặc dù Hứa Nhược Phi đã tìm ra nguồn gốc của sự việc nhưng cô vẫn không hài lòng với những gì anh làm.
Theo cách sắp xếp của Lệ Đình Nam thì cô cũng chỉ mà một con cờ mà thôi, phải thừa nhận điều này khiến cho cô càng thêm khó chịu.
“Tổng giám đốc Lệ, tôi muốn biết tại sao anh lại tham dự cuộc thi nước hoa này.
” Hứa Nhược Phi mở lời.
Đôi giày cao gót giẫm lên sàn và phát ra tiếng động.
Cô bước đến bàn của Lệ Đình Nam và nhìn xuống người đàn ông đẹp trai.
Khí chất hoàn toàn khác với vẻ nhút nhát ngày đó khi anh còn ở biệt thự Trần Sơn.
“Tôi vừa kiểm tra các cuộc thi nước hoa trong những năm qua.
Tổng giám đốc Lệ, anh chưa từng tham dự, đột nhiên năm nay anh lại muốn tham dự, điều đó khiến tôi hơi cẩn thận một chút.
Tôi và cô Hứa đã có rất nhiều mâu thuẫn, tôi không muốn xung đột với cô ta nữa.
”
"Mặc dù tôi trung thành với anh nhưng, tổng giám đốc Lệ, tôi sẽ không phải là một con tốt không có não.
"
“Trung thành và tận tâm?” Lệ Đình Nam nhếch mép.
Người phụ nữ này thậm chí còn không thèm suy nghĩ trước khi nói.
Lệ Đình Nam đưa một tài liệu cho Hứa Nhược Phi.
"Tóm tắt cuộc họp! của Diễn đàn Kinh tế Lâm Xuyên?" Hứa Nhược Phi mở ra, sau đó trợn tròn hai mắt.
Hứa Nhược Phi liếc nhìn khoảng mười dòng, sau khi đọc sơ qua, cô bình tĩnh lại và sắp xếp suy nghĩ của mình.
“Tổng giám đốc Lệ, anh muốn Lệ thị giành vị trí đầu tiên trong cuộc thi nước hoa lần này sao?" Biểu cảm của Hứa Nhược Phi rất phức tạp: "Tổng giám đốc Lệ, anh đã đồng ý với tôi từ trước rồi, cuộc thi nước hoa lần này, chỉ cần đảm bảo nằm trong top .
”
“Anna.
” Lệ Đình Nam dùng ánh mắt vô cảm nhìn cô, giọng nói lạnh lùng khiến da gà trên cánh tay Hứa Nhược Phi dựng đứng lên.
Lệ Đình Nam nói: "Tôi thuê cô là vì lợi ích của công ty.
"
Khuôn mặt trái xoan của Hứa Nhược Phi trở nên tái nhợt.
Cô đang đứng trước bàn của Lệ Đình Nam, đôi chân dưới lớp váy của cô đang run lên.
"Tổng giám đốc Lệ, tôi không tin là anh sẽ không giữ lời hứa.
"
"Tôi là một doanh nhân.
"
Hứa Nhược Phi mím chặt môi, trong đầu nhanh chóng nghĩ cách thuyết phục Lệ Đình Nam.
Trong một giây tiếp theo, lời nói của Lệ Đình Nam đã giáng một đòn nặng nề vào Hứa Nhược Phi.
"Anna, quá thông minh cũng không phải là một chuyện tốt, lần này cô đã đoán sai rồi.
"
Lệ Đình Nam điềm đạm ngồi trên ghế, khuôn mặt của cô gái trước mặt anh trở nên tái nhợt, chắc hẳn là đã bị anh làm cho hoảng sợ.
Nếu cứ trêu chọc cô như thế này, e rằng sẽ có chuyện.
"Trong cuộc thi nước hoa lần này, chỉ cần Phạm Thiên Thanh đạt được một trong ba vị trí đầu tiên thì cô không cần phải ngủ với tôi nữa.
"
Lệ Đình Nam nói ra từ “ngủ" một cách đen tối.
Chân Hứa Nhược Phi mềm nhũn, suýt nữa là ngã xuống đất.
Cô hung hăng trừng mắt nhìn Lệ Đình Nam, một sự tức giận hiện lên trong đôi mắt của cô.
"Tổng giám đốc Lệ! Lần sau anh mà còn dọa tôi như thế này! Tôi sẽ…!"
Lệ Đình Nam lộ ra đôi môi mỏng quyến rũ mà hiếm ai có thể thấy được.
.