Lệ Đình Nam nặng nề cười một tiếng: "Không ngốc, thông minh.
"
Sự khen ngợi của người đàn ông hiển nhiên khiến cho Hứa Nhược Phi không vui được.
Vốn là cô có thể thắng được cá cược, cô vẫn luôn rất háo thắng, hiện tại bỗng nhiên bị người bên ngoài bất ngờ nhúng tay vào làm loạn kế hoạch, cô hận không để đem người kia bắt tới tàn nhẫn mắng vài câu, mới có thể giải tỏa được nỗi hận trong lòng!
Như thế cũng tốt, cô mua túi ngủ và lều bạt đúng là được phát huy tác dụng rồi.
Lệ Đình Nam nhìn Hứa Nhược Phi chính là đang suy tư, sắc mặt có chút không tốt, tâm tình anh rất tốt môi cong lên.
"Cô bây giờ đang suy nghĩ là ai khiến cô thua, đúng không?"
Hứa Nhược Phi trừng mắt nhìn Lệ Đình Nam một chút, không lên tiếng.
Lệ Đình Nam khẽ mỉm cười.
Hứa Nhược Phi trên người tuy rằng cất giấu rất nhiều bí mật nhưng cô rất dễ hiểu.
Cô hiếu thắng, cô rất nhiều thứ đều viết ở trên mặt, che giấu cũng sẽ không che giấu được.
Giống như là hai người bắt đầu gặp nhau, nếu như Hứa Nhược Phi thực sự muốn câu dẫn Lệ Đình Nam, thì chắc phải học tập cách hôn như thế nào.
Nếu không không đến mức vừa hôn liền lộ ra kẽ hở.
Lệ Đình Nam dễ như ăn cháo mượn nắm được tâm tư của Hứa Nhược Phi, anh lãnh đạm lên tiếng, nói cho Hứa Nhược Phi: "Là người của nhà họ Hứa.
"
"Nhà họ Hứa?" Hứa Nhược Phi hơi trợn to con mắt: "Sao lại là nhà họ Hứa? Bọn họ lẽ nào không hy vọng Hứa Nhược Mộng giành được giải nhất sao?"
Hứa Nhược Phi nghi hoặc không hiểu.
Người của nhà họ Hứa tại sao lại muốn điều một người điều chế nước hoa tài năng cao siêu đến để gây trở ngại con đường của Hứa Nhược Mộng?
Lệ Đình Nam nhìn thấy con mắt tròn xoe của Hứa Nhược Phi, chìm nở nụ cười.
"Hứa Nhược Mộng dựa vào cái gì để giành được số ?" Anh hỏi.
Hứa Nhược Phi phản xạ có điều kiện nói: "Cô ta dùng nước hoa của tôi, nhất định có thể giành được! "
Lời nói ra được một nửa, Hứa Nhược Phi ngậm miệng lại.
Sau lưng cô mồ hôi lạnh bắt đầu chảy ra.
Nếu để cho Lệ Đình Nam biết cô đem nước hoa tự điều chế của mình cho Hứa Nhược Mộng!
Với phong cách xử lý việc của Lệ Đình Nam nhất định cho rằng cô phản bội công ty, phản bội anh.
Lệ Đình Nam lại không tức giận, con mắt đen kịt lãnh đạm nhìn Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi rất thông minh, biết lúc nào nên nói những lời gì.
Lệ Đình Nam là ai, anh làm sao điều tra ra được nước hoa của Hứa Nhược Phi đưa đến trong tay của Hứa Nhược Mộng chứ?
Để tự vệ, mặc dù không bán đi lợi ích của công ty, nhưng cuối cùng vẫn là che giấu anh.
Anh nhìn người con gái trước mặt giống như là đứa trẻ rơi xuống nước, giọng nói lạnh nhạt mở miệng: "Dùng nước hoa của cô, nước hoa của cô đem cho Hứa Nhược Mộng, đúng không.
"
Từng chữ sắc bén.
Hứa Nhược Phi cơ thể mảnh khảnh hơi run lên.
Một lúc sau, cô lấy lại giọng nói: "Đúng, tôi cho lắng cho cô Hứa gây bất lợi cho tôi.
"
Giọng nói của Lệ Đình Nam, cảm giác lạnh lẽo.
Giống như là một con dao, cắt rời hoàn toàn sự ngụy trang của Hứa Nhược Phi.
Cũng không biết bao lâu sau, Lệ Đình Nam nhẹ nhàng nở nụ cười.
Anh nói: "Anna, tôi nói rồi, chỉ cần cô còn ở Lệ Thị, tôi sẽ bảo vệ sự an toàn của cô.
Bất luận ai muốn gây bất lợi cho cô, chỉ cần cô vẫn là người của tôi, tôi sẽ bảo vệ cô.
"
Hứa Nhược Phi mím môi.
"Lần sau sẽ không thế nữa.
" Im lặng rất lâu sau, Lệ Đình Nam lạnh nhạt nói: "Tôi ghét che giấu, cũng ghét phản bội.
Sau này nếu còn làm những chuyện như vậy, thì đừng để tôi biết.
"
Nói xong, Lệ Đình Nam lại mở máy tính ra, bắt đầu làm việc tiếp.
Lại qua một lát sau, anh hình như là nhớ ra cái gì đó, lại một lần nữa ngẩng đầu lên, nhìn về người con gái vẫn còn đang đứng ở chỗ cũ.
Lệ Đình Nam lông mày thu lại, ngón tay nhẹ nhàng gõ vào phím Enter.
"Để Mộc Thảo vào, là tổng giám đốc của Hứa Thị, bố của Hứa Nhược Mộng.
".