Trời vừa hửng sáng, Hứa Nhược Phi cảm thấy cả người như bị nghiền nát.
Tối hôm qua cô thật sự điên rồi, Hứa Nhược Phi cụp mắt nhìn dấu vết trên người cô, mấy giây sau liền che mặt lại.
Người đàn ông bên cạnh dường như đang nghỉ ngơi, tiếng hít thở miên man nhẹ nhàng như không.
Hứa Nhược Phi đè nén lo lắng trong lòng, đứng dậy xuống giường nhặt quần áo dưới đất lên.
Quần áo trên đất lộn xộn, đồ của hai người đan xen vào nhau, đều bị ném hết trên mặt đất.
Hai người đều là người lớn, và phải chịu trách nhiệm về những gì mình đã làm.
Đam Mỹ Hài
Hứa Nhược Phi cúi người, cầm quần áo trên tay, định vào phòng tắm tắm rửa.
Ánh mắt vô tình nhìn Lệ Đình Nam vẫn đang nằm trên giường.
Hứa Nhược Phi sững sờ trong vài giây, phải nói rằng cô không thiệt thòi gì khi ngủ với một người đàn ông như Lệ Đình Nam.
Suy nghĩ một hồi, Hứa Nhược Phi bước đến tủ quần áo và mở cửa.
Không có áo choàng tắm của phụ nữ, chỉ có của đàn ông.
Có lẽ người phụ trách Cao ốc Thịnh Đại cũng biết rằng Lệ Đình Nam rất hiếm khi chạm vào phụ nữ? Hứa Nhược Phi lắc đầu, cô không đoán được, cô đơn giản lấy trong tủ ra một chiếc áo choàng tắm nam rồi đi vào phòng tắm.
Rất nhanh, có tiếng nước chảy róc rách trong phòng tắm.
“Chậc…” Khi Hứa Nhược Phi nâng cánh tay lên.
Cánh tay của cô vừa mỏi vừa đau, đủ để thấy đêm qua điên cuồng như thế nào.
Trên người xuất hiện rất nhiều vết đỏ, dùng kem che khuyết điểm cũng không thể che đi được.
Sau khi Hứa Nhược Phi ra khỏi bồn tắm, cô mặc áo choàng tắm và để mái tóc dài buông xõa trên cổ.
Cô nhìn những đốm đỏ trên cổ mình trong gương và trở nên im lặng.
Vẫn là nên xin nghỉ thôi.
Hôm nay không thể đi làm được.
Hứa Nhược Phi nghĩ ngợi, đi dép lê bước ra khỏi phòng tắm, mang theo một ít hơi nước trắng xóa.
Lệ Đình Nam lúc này cũng đã tỉnh.
Ngay khi Hứa Nhược Phi rời khỏi chiếc giường lớn mềm mại, động tác nhỏ nhặt cũng đã đánh thức anh.
Lệ Đình Nam ngủ không sâu.
Bất kỳ cử động nào của những người bên cạnh cũng khiến anh tỉnh.
Chứng mất ngủ đã gây khó khăn cho anh ấy trong một thời gian dài, sau khi Hứa Nhược Phi xuất hiện, đã làm một lọ nước hoa có thể điều trị chứng mất ngủ.
Mặc dù hiệu quả rất tuyệt vời, nhưng nó vẫn kém xa so với sự an tâm khi có một người phụ nữ ở bên cạnh anh.
Anh dường như chưa bao giờ ngủ lâu đến vậy như đêm qua.
Ánh nắng chiếu vào người anh qua tấm rèm cửa màu xám nặng nề.
Anh dựa vào đầu giường, dùng ánh mắt nhàn nhã nhìn người phụ nữ mặc áo choàng tắm nam.
Hôm nay là thứ hai.
Lúc này anh nên ở công ty chứ không phải ở trong phòng.
Khóe môi Lệ Đình Nam nhếch lên một nụ cười, anh không ngờ một người phụ nữ lại có thể gây ra nhiều chuyện như vậy.
Chiếc điện thoại màu đen trên bàn cạnh giường rung lên.
Hứa Nhược Phi liếc nhìn và nhắc nhở: “Tổng giám đốc Lệ, điện thoại của anh.”
Người đàn ông cầm điện thoại lên liếc nhìn, quả nhiên là Lý An.
Anh trả lời điện thoại, giọng khàn khàn: “Hôm nay nghỉ ngơi!”
Sau đó, Lệ Đình Nam đặt điện thoại trở lại bàn cạnh giường và lật chăn bông.
Hứa Nhược Phi trầm mặc một giây, đúng lúc xoay người lại, mãi cho đến khi tiếng cười trầm thấp của người đàn ông vang lên phía sau: "Được rồi, không cần che."
Cô mới chầm chậm quay người lại.
Sau đó, môi Hứa Nhược Phi khẽ giật.
Lệ Đình Nam chỉ quấn một chiếc khăn tắm màu trắng quanh eo, đường nét mỹ nam chậm rãi ẩn hiện trong chiếc khăn tắm màu trắng khiến người ta không khỏi suy nghĩ.
Mới sáng sớm đã bị kích thích như vậy, Hứa Nhược Phi cảm thấy mũi có chút nóng, vô thức sờ sờ.
Chảy máu mũi rồi.
Hứa Nhược Phi cảm thấy kiếp này cô sẽ không bao giờ ngẩng đầu lên nổi trước một người đàn ông nữa mất.
Khi một người con gái nhìn vào cơ thể một người đàn ông, lại còn chảy máu cam, cái gì có thể bộc lộ sự háo sắc của cô hơn điều này đây?
May thay trên bàn phía sau có giấy ăn.
Hứa Nhược Phi lấy ra một ít và bịt mũi..