Hứa Nhược Phi đi đôi giày cao gót tám phân, chạy một mạch từ ga đến công ty, cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
Ngày mai cô chắc chắn sẽ không đi giày cao gót nữa!
Cho dù quy định của công ty là yêu cầu nhân viên nữ đi giày cao gót thì cô ấy cũng nhất định phải đi giày thể thao!
Nếu không, cô sẽ không thể thoát ra khỏi những người hâm mộ đó!
"Cô gặp phải cảnh tượng cũng khổ sở quá đi! " Lý An thở dài.
“Tôi cũng khổ quá đi!” Hứa Nhược Phi chống cằm, cô không ngờ khi tham gia bữa tối cùng Lệ Đình Nam lại xảy ra nhiều chuyện như vậy.
Có vẻ như cô phải nghĩ cách đối phó với đám phóng viên theo dõi cô hàng ngày và cái gọi là "Câu lạc bộ người hâm mộ.
”
Hứa Nhược Phi đang bàn luận với Lý An, âm thanh rơi vào tai của Lệ Đình Nam không thiếu một chữ.
Người đàn ông nhìn ra chỗ khác, nhướng mày, lạnh lùng nói: "Cô không có việc gì làm sao?"
Hứa Nhược Phi và Lý An lập tức lắc đầu: “Nhiều lắm!”
Ánh mắt Lệ Đình Nam trở nên nghiêm nghị, anh nhìn qua Lý An, nhìn cậu ta chằm chằm để cảnh cáo.
Lông tơ trên cánh tay của Lý An đều dựng hết lên.
Trước khi đi, cậu ta hạ giọng hỏi: "Anna, cô đã cãi nhau với tổng giám đốc Lệ rồi sao? Sao hôm nay tâm trạng của tổng giám đốc Lệ lại có vẻ không tốt.
"
Hứa Nhược Phi trợn mắt: "Anh còn chưa phát hiện ra sao? Bởi vì có người tặng quà cho tôi, không có ai tặng quà cho anh ấy, cho nên anh ấy mới vừa cảm thấy khó xử vừa cảm thấy tức giận.
"
"Thì ra là thế.
" Lý An gật đầu.
Lệ Đình Nam đang cầm bút, đột nhiên siết chặt bút rồi nói: "Lý An, làm báo cáo tài chính hàng quý rồi đưa cho tôi xem.
”
Lý An: "Chờ đã, tổng giám đốc Lệ, tôi không phải ở bộ phận tài vụ! "
Nói được nửa câu, Lý An đã tự giác ngậm miệng lại.
Nếu cậu ta nói thêm gì đi nữa, có lẽ ngày hôm nay của cậu ta sẽ không trôi qua dễ dàng.
Tại sao tổng giám đốc Lệ lại không vui vì không nhận được quà? Rõ ràng là bây giờ có quá nhiều người yêu thích Anna!
Lý An lầm lì bỏ đi.
Căn phòng trở lại yên tĩnh, ngoại trừ Hứa Nhược Phi đang làm việc với máy tính, thỉnh thoảng Lệ Đình Nam yêu cầu cô hủy bỏ lịch trình với chủ tịch một công ty nào đó.
Công việc của Lệ Đình Nam hầu hết đều do Lý An đảm nhiệm, Hứa Nhược Phi chỉ cần hoàn thành những việc sắp xếp thông thường.
Sau khi hoàn thành công việc, cô liếc nhìn đồng hồ, thấy đã đến giờ ăn trưa, cô ngẩng đầu nhìn người đàn ông vẫn đang làm việc.
Ánh mặt trời chiếu rọi vào mặt, hàng mi rủ bóng xuống dưới sống mũi.
Đôi môi mềm mại, lúc hôn vô cùng thoải mái.
Đột nhiên cô nghĩ đến nụ hôn giữa hai người vào đêm đó và cảnh quyến rũ xảy ra sau đó.
“Nhìn đủ chưa?” Lệ Đình Nam dường như cảm nhận được ánh mắt của người phụ nữ, đặt bút trên tay xuống, trong đôi mắt lạnh lùng hiện lên một chút thích thú.
Hứa Nhược Phi định thần lại, vội vàng quay mặt đi chỗ khác.
Trước đó cô đã bị chảy máu mũi vì nhìn người đàn ông này rồi.
Lần này cô lại thẫn thờ nhìn người đàn ông trước mặt.
Cô không đủ tự tin để thành đôi với Lệ Đình Nam.
Hứa Nhược Phi bất lực, giơ tay ôm mặt.
Sao cô lại không có tương lai như vậy chứ! Hết lần này đến lần khác bị sắc đẹp của anh làm lay động!.