“Nhưng cái này chỉ giải quyết được vấn đề nhất thời.” Hứa Nhược Mộng trả tập tài liệu lại cho Mộc Thảo: “Cô đã xem xét vấn đề lâu dài chưa? Doanh số bán nước hoa của Anna trong một vài ngày đã vượt xa sản lượng nước hoa mà tôi đã sản xuất trong quý trước! Nếu điều này tiếp diễn..."
Hứa Nhược Mộng vẻ mặt buồn bực, trình độ nước hoa của cô ta không bằng Anna, nếu bây giờ còn không bán được nước hoa, nhà họ Lệ có còn tính đến chuyện kết hôn với nhà họ Hứa nữa không?
Nghĩ đến những gì Lệ Đình Nam nói khi bảo vệ Hứa Nhược Phi trong bữa tiệc, Hứa Nhược Mộng không khỏi nắm chặt tay.
Những chiếc móng tay được cắt tỉa gọn gàng cắm sâu vào lòng bàn tay cô ta.
Ngôn Tình Sủng
“Cô trước hết đừng lo lắng.” Mộc Thảo xoa dịu Hứa Nhược Mộng nói: “Tôi có thể giúp cô điều chế nước hoa, ghi tên cô vào.
Nhưng cô không được vội, nếu cô vội vàng sẽ không có thể điều chế được bất kỳ loại nước hoa nào đâu.
Hãy xem tình hình trước đã.
Xem điều gì sẽ xảy ra khi người tiêu dùng không thể mua nước hoa của Anna sau khi hết hàng.
Cô phải biết rằng một khi người tiêu dùng không thể mua thứ họ muốn, họ sẽ bắt đầu coi thường nó.”
Mộc Thảo mím môi với một nụ cười xấu xa.
Đúng như dự đoán của Mộc Thảo, vào buổi chiều ngày đầu tiên sau khi nước hoa của Hứa Nhược Phi được bán hết, nhiều bình luận tiêu cực khác nhau bắt đầu xuất hiện trên Internet.
“Cũng đâu có tốt đến vậy chứ? Nói không chừng lại là chiêu trò kinh doanh.
Hàng bán hết rồi, mọi người nhìn sẽ nghĩ nhiều người mua vậy ư, hẳn là đồ tốt.
Nếu mà bây giờ đặt hàng không phải tập đoàn Lệ Thị sẽ đạt được mục đích rồi sao?”
“Mặc dù chưa mua được nhưng tôi nghe bạn tôi nói nước hoa cũng bình thường thôi.”
“Khéo thật, tôi cũng nghĩ thế, cùng lắm là đợi một tuần.
Một tuần sau là tôi cũng không muốn mua nữa rồi.”
Hứa Nhược Mộng nhìn những bình luận trên mạng, môi cong lên một nụ cười tự mãn.
“Tận dụng cơ hội này, chúng ta hãy chuẩn bị tung ra quảng cáo nước hoa của mình cho quý này đi.” Hứa Nhược Mộng nói với cha mình, ông Hứa, chủ tịch tập đoàn Hứa Thị: “Bố, đây là cơ hội chỉ có một lần trong đời.
Mặc dù nước hoa của Lệ Thị rất hot nhưng chúng đã hết hàng! Ngay cả khi mở lại dây chuyền sản xuất cũng phải mất ít nhất một tháng, chỉ cần nắm bắt được thời điểm này và quảng cáo nước hoa của chúng ta thì tháng này chúng ta nhất định sẽ có thêm doanh số bán hàng.”
Tổng giám đốc Hứa nhìn con gái và bỏ điếu thuốc vào gạt tàn.
“Con dạo này có phải không qua lại với Lệ Đình Nam nữa đúng không?” Tổng giám đốc Hứa bình tĩnh hắng giọng nói, mang theo chút bất mãn: “Công ty bọn họ phát hành loại nước hoa hạng nặng, con còn không biết chút tin tức này sao?”
Hứa Nhược Mộng bị đâm đau đến cắn chặt môi: “Vậy thì làm sao đây! Lệ Đình Nam bây giờ chỉ suy nghĩ về cô Anna đó, còn không thèm về biệt thự, con sống một mình trong biệt thự trống trải, có ý nghĩa gì chứ?”
Tổng giám đốc Hứa trầm lặng.
Ban đầu ông không mấy lạc quan về hợp đồng hôn nhân giữa Hứa Nhược Mộng và Lệ Đình Nam.
Lệ Đình Nam là ai, khi còn trẻ đã nắm quyền điều hành toàn bộ tập đoàn Lệ Thị và hành động dứt khoát, những việc làm nhỏ của Hứa Nhược Mộng cũng có thể bị Lệ Đình Nam nhìn thấu.
Mà tình hình quản lý tài chính của Tập đoàn Hứa lại không tốt, cần một người nhà để có thể giúp lấp đầy lỗ hổng đó.
Và tập đoàn Lệ Thị là sự lựa chọn tốt nhất.
Vì vậy tổng giám đốc Hứa đã đồng ý với ý kiến của Hứa phu nhân.
Chỉ cần Hứa Nhược Mộng có thể kết hôn với Lệ Đình Nam, cuộc khủng hoảng của tập đoàn Hứa sẽ được giải quyết.
“Vậy bố hỏi con, nếu con bỏ quảng cáo bây giờ, con có còn lỗ lớn như nước hoa chủ lực trước đây của con không?”
Khuôn mặt của Hứa Nhược Mộng hơi sa sầm lại, cô ta cảm thấy mất hứng: "Nhưng bây giờ cũng không còn cách nào khác.
Nói không chừng bây giờ là thời điểm tốt nhất để phát hành quảng cáo rồi!"
Hứa Nhược Mộng để có thể áp đảo được Anna, cô ta chẳng quan tâm điều gì nữa rồi.
Ông Hứa suy nghĩ một chút, cầm điện thoại lên, thông báo cho bộ phận quảng cáo, lập tức phát quảng cáo nước hoa của tập đoàn Hứa quý này.
Đúng như dự đoán của Hứa Nhược Mộng, vì nước hoa của Hứa Nhược Phi đã hết hàng nên nhiều người không mua được.
Khi thấy Hứa Thị cũng tung ra một loại nước hoa mới, họ không khỏi háo hức muốn thử.
"Dù gì tôi cũng không thể mua nước hoa của Anna trong thời gian này.
Tại sao lại không thử của Hứa Nhược Mộng?"
“Cũng đúng, dù sao cũng chỉ vài triệu bạc, như ăn một bữa thịt nướng mà thôi.”
Lý An thấy tập đoàn Hứa tung ra một quảng cáo vào thời điểm mấu chốt này, nói rõ ra cũng chính là muốn lợi dụng kẽ hở của Lệ Thị..