Ngài Hi Nhĩ im lặng một hồi lâu, ông ấy biết rõ vợ mình vô cùng thích cô gái tên Anna này, cuối cùng ông lên tiếng: “Cô Annana, chúng tôi cảm thấy vô cùng đáng tiếc.
Thế nhưng chúng tôi sẽ luôn mở rộng cửa đón cô, chỉ cần cô đồng ý thì có thể đến tìm chúng tôi bất cứ lúc nào”
Ngài Hi Nhĩ lấy một tấm danh thiếp ra sau đó đưa cho Anna: “Nếu cô cần giúp đỡ, nếu chuyện đó nằm trong khả năng của tôi thì chúng tôi sẽ hỗ trợ hết lòng, cũng sẽ dành cho cô một sự giúp đỡ đặc biệt.
Hy vọng cô những dòng nước hoa mà cô làm ra luôn có một sinh mệnh nào đó.
”
Hứa Nhược Phi đưa hai tay cầm lấy thiếp của mình ra trao đổi với ngài Hi Nhĩ.
Thế nhưng Hứa Nhược Phi không ngờ, cô vốn chỉ muốn dùng tác phẩm của mình để có thể đứng vững trong tập đoàn Lệ Thị.
Ở Lâm Xuyên này thì cũng chỉ có tập đoàn Lệ Thị mới có thể chống lại tập đoàn Hứa Thị trong ngành công nghiệp nước hoa này.
Trùng hợp thay người phụ nữ mà Hứa Nhược Phi muốn trả thù lại chính là cô chủ của tập đoàn Hứa Thị.
Thế nhưng cô không ngờ câu chuyện “Vòng cổ truyện” này lại khiến hai vợ chồng ngài Hi Nhĩ đây vô cùng yêu thích, thậm chí bà Hi Nhĩ còn nói: “Cô Annana, mặc dù cô không gia nhập tập đoàn Hi Nhĩ của chúng tôi, thế nhưng tôi muốn sử dụng câu chuyện của loại nước hoa này lên những thiết kế mùa xuân của tập đoàn Hi Nhĩ.
Nước hoa cao cấp kết hợp với quần áo cao cấp chắc chắn sẽ là một sự kết hợp đánh thẳng vào thị trường! Còn về việc chia phần trăm thì cô Annana cứ yên tâm, đến lúc đó tôi sẽ cho kế toán của công ty đến đàm phán với cô, nếu như với vấn đề chia lợi nhuận…”
Bà Hi Nhĩ khẽ cười một tiếng, sau đó đưa mắt nhìn Lệ Đình Nam, nói: “Cô có thể hỏi tổng giám đốc Lệ của cô thử”
Hứa Nhược Phi yên lặng.
Cái người tên Lê Đình Nam này vô cùng bận rộn, làm gì có thời gian để xem hợp đồng giúp cô chứ?
Sau khi kết thúc buổi tiệc, Hứa Nhược Phi nhanh chóng đến nhà vệ sinh để dặm lại lớp trang điểm, sau đó giẫm giày cao gót ra ngoài chuẩn bị bắt xe về.
Hứa Nhược Phi lấy điện thoại ra, đang chuẩn bị gọi taxi để về khu nhà của mình thì không chú ý nhìn đường, đụng thẳng vào người trước mặt “Ai da” Hứa Nhược Phi đưa tay ôm mũi.
Đúng là cứng, người này làm bằng gì thế này, sắt thép đấy à?
Hứa Nhược Phi đưa tay xoa xoa mũi mình, ngước mắt chuẩn bị lên tiếng mắng thì nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lệ Đình Nam.
Ôi, đụng vào ai không đụng, sao lại đụng vào ông chủ của mình thế này!
“Tổng giám đốc Lệ, anh vẫn chưa đi sao?”
Lệ Đình Nam nhẹ nhàng liếc cô một cái.
Dưới ánh đèn, gò má của Hứa Nhược Phi trở nên đỏ ửng.
Tối nay cô đã uống không ít rượu vang.
Mặc dù tửu lượng của cô không cao thế nhưng đã uống liền mấy ly, điều này sẽ vô cùng dễ say.
Bóng người cao ngất của Lệ Đình Nam dựa vào cửa phòng bao, hai tay đút vào túi quần, vẻ mặt lười biếng.
“Tại sao không đồng ý lời mời của bà Hi Nhĩ?”
Lệ Đình Nam cảm thấy vô cùng hứng thú với vấn đề này.