Hứa Nhược Phi hơi hơi nức nở, tiếp tục nói: “Cậu có biết không?
Ngày đó lúc Lệ phu nhân gọi điện thoại cho tôi, tôi còn rất vui vẻ… Ai biết khi gặp mặt, bà ấy liền nói móc tôi, nói tôi muốn quyến rũ tổng giám đốc Lệ….
.
”
Lý An thấy cô khóc nức nở như vậy cũng không biết nên nói cái gì mới tốt.
Trợ lý Anna tuy răng làm người có chút phô trương, nhưng đúng là cô ấy làm việc trong công ty luôn giữ khuôn phép, còn dốc hết sức thúc đẩy công ty hợp tác với tập đoàn Silvi.
Loại người này, nếu thật sự muốn quyến rũ đàn ông, chỉ sợ không có mấy người đàn ông có thể trụ được.
Lý An rút ra khăn giấy đưa cho Hứa Nhược Phi, an ủi nói: “Trợ lý Anna, cô cũng đừng để trong lòng.
Những việc cô làm ở trong công ty, tổng giám đốc Lệ đều nhìn thấy… Tổng giám đốc Lệ ngày thường quả thật không gần nữ sắc, nếu như cô thật sự muốn câu dẫn anh ấy, xác suất thành công rất nhỏ.
Cho nên tôi tin tưởng, tổng giám đốc Lệ coi trọng chính là khả năng của cô, mà không phải là sắc đẹp”
Hứa Nhược Phi nhận khăn giấy, nhẹ nhàng lau lau khóe mắt nước mắt.
Đáy lòng cô lại cảm thấy không còn gì để nói.
Nói bậy, Lệ Đình Nam ngay từ đầu tuyển cô, sắc đẹp của cô không phải là thứ anh coi trọng sao!
Nếu không coi trọng sắc đẹp của cô, vậy thì anh sẽ yêu cầu cô ngày nào cũng phải ở bên cạnh anh lúc anh ngủ trưa sao!
Tuy rằng Hứa Nhược Phi cũng không rõ lắm tại sao Lệ Đình Nam lại yêu cầu cô buổi trưa phải ở cùng anh.
Nhưng mà mục đích của cô đã hoàn thành, không cần phải dây dưa nữa.
Chuyện tiếp theo, chỉ cần chờ Lý An đi hoàn thành là được rồi.
Hứa Nhược Phi gật gật đầu, trong giọng nói còn vương nỗi oan ức: “Trợ lý Lý, tôi đi dặm lại lớp trang điểm”“
Lý An hiểu rõ, dù sao cũng là đại mỹ nữ, luôn luôn chú ý hình tượng của mình về mặt tình cảm cũng có thể tha thứ.
“Cô yên tâm đi, vừa lúc tôi còn có việc cần phải báo cáo với Tổng giám đốc Lệ”
Hứa Nhược Phi nở nụ cười cảm kích.
Lý An nhìn Hứa Nhược Phi rời đi, nghĩ ngợi, sau đó cậu ta nhấc chân đi về hướng văn phòng của Lệ Đình Nam.
Cậu ta nhẹ nhàng gõ cửa, vài giây sau đã nghe được giọng nói lạnh lùng quen thuộc của ông chủ mình, sau đó mới đẩy cửa gỗ văn phòng ra.
“Tổng giám đốc Lệ, lịch trình tiếp theo đã được lên kế hoạch xong”
Lý An hai tay đưa lịch trình cho người đàn ngồi sau bàn làm việc.
Một bàn tay khớp xương rõ ràng tiếp nhận lịch trình, nhìn sơ qua rồi đặt bên cạnh.
Sau đó Lệ Đình Nam liếc mắt nhìn Lý An một cái, hơi nhíu mày lại: “Cậu còn có chuyện gì sao?”
Lý An do dự vài phút, căng da đầu nói cho Lệ Đình Nam chuyện cậu ta vừa mới nghe được.
“Tổng giám đốc Lệ, Lệ phu nhân hình như tìm Trợ lý Anna gây khó dễ”
Lý An nói xong, liền nhìn thấy khuôn mặt anh tuần của Lệ Đình Nam trầm xuống.
Cậu ta nuốt nước miếng.