Đầu óc Hứa Nhược Phi nóng lên, liền hôn anh.
Chờ đến lúc cô nếm được hương vị trên môi của Lệ Đình Nam, đầu óc nổ tung thầm nghĩ xong đời rồi, tại sao cô lại chọn phương pháp đần nhất trong một đống cách giải quyết của mình chứ.
Theo như lời Lệ Đình Nam nói, cô chưa từng ai cả, kỹ thuật hôn cực tệ.
Kinh nghiệm hôn của cô chỉ trải qua với Lệ Đình Nam, quyền chủ đạo cũng nằm trong tay anh hết.
Thật sự để cô chủ động, cô chỉ có khí thế thôi, hoàn toàn không có kinh nghiệm gì cả.
Trong đầu cô nhớ lại những gì chiếu trong phim điện ảnh tình yêu, nhưng làm sao cũng không thể che giấu được sự ngây ngô.
Đôi mắt đen nhánh của Lệ Đình Nam hiện lên vẻ ngoài ý muốn, cảm giác thích thú biết mất ngoài ý muốn, anh cởi bỏ dây an toàn của mình, đồng thời tay anh nhẹ nhàng tháo dây an toàn trên người Hứa Nhược Phi.
Xoay người một cái trở lại ghế điều khiển, trong lòng ngực anh ôm cô ngồi lên người của mình.
Son môi của Hứa Nhược Phi đã bị trôi đi một nửa tại nụ hôn vừa rồi.
Vết son môi đó lưu lại trên môi Lệ Đình Nam một cách ái muội.
Đầu óc Hứa Nhược Phi trống rỗng.
Tư thế hiện tại của cô lộ ra một mảng da lớn trên chân.
Thiết kế chiếc váy khiến những mảng trắng tinh đó không có chỗ để ẩn nấp.
Lệ Đình Nam một bàn tay ôm lấy eo Hứa Nhược Phi, tay kia quẹt qua môi anh.
Quả nhiên có son môi, ánh mắt anh nhìn vết đỏ trên tay của mình.
“Đây là đáp án cô cho tôi?” Tiếng nói trầm thấp được phát ra từ cổ họng anh, anh nhướng mắt lên nhìn khuôn mặt cô gái đang xấu hổ xen lẫn vài vệt đỏ trên khuôn mặt.
Trong mắt Hứa Nhược Phi hiện lên một tia mê mang, rất nhanh cô đã phản ứng lại, anh đang hỏi cô mục đích cô ở lại bên cạnh anh.
“Tổng giám đốc Lệ, tôi ở tại Lệ Thị là bởi vì.
.
”
Còn chưa có nói xong, đôi tay ôm trên eo cô hơi siết chặt, câu nói của cô lại lần nữa nghẹn lại trong họng.
Mùi rượu truyền vào môi cô từng chút một, khí oxi trong phổi dưỡng rất nhanh đã xài hết.
Nụ hôn của anh không vội không chậm, dường như là đang đợi cô thích ứng, cố ý thả chậm tiết tấu.
Sau khi hôn xong, đầu óc Hứa Nhược Phi choáng váng, nửa ngày sau mới phản ứng lại.
Nụ hôn lần này dài hơn lần đầu tiên rất nhiều, một khi không cẩn thận sẽ khiến cô mất đi trái tim của mình.
Vết son trên môi cô lúc này đã lộ ra màu sắc vốn có sau khi gần như bị Lệ Đình Nam gần như ăn hết trong quá trình hôn môi.
Đôi môi màu hồng nhạt đã trở nên đỏ tươi bởi vị nụ hôn.
Tim Hứa Nhược Phi đập thình thịch, khó có thể bình tĩnh lại.
Ngay lúc cô cho rằng Lệ Đình Nam sẽ tiếp tục truy hỏi cô, giọng nói khàn khàn của anh vang lên bên trong xe.
“Cô còn muốn ngồi bao lâu?”
Hứa Nhược Phi Một lần nữa trở lại ghế phụ, thắt chặt dây an toàn.
Bàn tay của Lệ Đình Nam đặt trên tay lái, ngữ khí bình thản: “Mục đích cô tới tập đoàn Lệ Thị là gì tôi có thể không truy cứu, chỉ cần cô có thể điều chế ra nước hoa có thể đưa ra thị trường đẩy mạnh tiêu thụ là được”
Giọng nói của anh bình tĩnh giống như người hôn môi với cô vừa mới nãy không phải là anh vậy.
Hứa Nhược Phi nhìn phía bên ngoài cửa sổ, lơ đãng “Ừ” một tiếng.