Đi về hướng được chỉ vài phút, cuối cùng cậu cũng đã đến thư viện, nhìn từ ngoài vào thì nó như tòa tháp tròn bự vậy. Mỗi người muốn bước vào trong thì phải tốn tiền, người lớn thì đồng còn trẻ em thì miễn phí, chỉ có cậu và Hibi vào thôi vì những người vệ sĩ không muốn làm phiền cuộc tình của họ nên quyết canh giữ ở ngoài.
Bước vào trong là một khung cảnh không thể hình dung được, nó như là nếu bạn vào rừng sâu thì cây cỏ sẽ làm bạn choáng ngợp, còn nếu bạn vào thư viện này, sách sẽ làm bạn choáng ngợp.
Có rất nhiều tủ đựng được để ở khắp nơi một cách đoàng hoàng, tuy vậy nhưng nó lại rất nhiều tủ đựng, tất cả sách điều nằm trên tất cả tủ mà không có lấy một tủ nào không có quyển sách, chưa hết, khắp tường nhà điều chứa đầy sách. Nơi này như thế giới của sách vậy, nghĩ đến việc cậu phải ghi nhớ tất cả các quyển sách ở đây vào đầu thì cũng phải mất đến tận năm.
Thấy khuôn mặt cậu ngạc nhiên nhìn đống sách, Hibi chỉ biết cười trừ. Nơi này khá lớn, dù nhiều sách như vậy nhưng vẫn có chỗ ngồi, đúng là một nơi tuyệt vời cho dân mọt sách. Thấy cậu cứ liên tục nhìn lia lịa về xung quanh, một người phụ nữ nhìn như đã ngoài tầm đến hỏi cậu, có vẻ cô ấy làm việc ở đây.
"Nhóc muốn tìm loại sách gì?"
"Sách về các ma thuật."
Lúc đầu người phụ nữ đi từ sau để định hù cậu nhưng không ngờ không bất ngờ, đã vậy còn hù lại cô, thằng nhóc chưa cao đến nửa người cô bảo mình tìm sách ma thuật để làm gì?
"Nếu các nhóc muốn tìm truyện tranh thì hướng bên kia kìa." cô gái nói trong khi nở nụ cười trừ.
"Cô nghe không rõ sao? Anh trai tôi nói sách về các ma thuật! Chúng tôi là con của gia đình Owari đấy!" Hibi tức giận khi cô gái này dám bơ câu trả lời của anh trai mình.
"Ah! thành thật xin lỗi thưa hai quý ngài! Nếu là sách ma thuật thì nó ở hướng kia phía dưới, có chiếc tủ về sách ma thuật. Ở giá đỡ phía kia cũng có một ít."
Nghe đến từ 'con của gia đình Owari' khiến cô ấy giật mình, đơn giản là vì chính là gia đình Owari cũng một phần tài trợ cho thư viện này, và cô cũng đã từng gập cô bé này trước đây thì phải. Cô vội chỉ những nơi chứa sách về ma thuật cho đứa nhóc.
Cậu thì lặng thinh đi trong khi Hibi liếc nhìn cô gái lúc nãy.
"Đừng lấy danh tiếng gia đình ra làm những việc như thế, không tốt đâu."
"V-Vâng onii-chan!"
Cậu chỉ định khuyên nhủ em mình thôi, nhưng khổ cái giọng và ánh mắt của cậu thì quá vô cảm khiến ai cũng nghĩ cậu đang khiển trách họ. Cậu thở dài trong khi xoa đầu cô bé.
(Mà sao cô thủ thư hồi nãy tin người vậy nhỉ? Mình cũng không biết gia đình mình quan trọng như thế nào trong xã hội này)
Bước đến chỗ những quyển sách về ma thuật, cậu đã chạm tay vào những quyển sách mà cậu chưa biết như là tăng cường sức mạnh, tăng cường thể lực, tăng cường ma lực, cường hóa vật phẩm. Chúng điều được để ở trên cao nên cậu phải sử dụng ma thuật gió đẩy nó xuống, chúng điều là những ma thuật thuộc class đấu sĩ, chỉ có cường hóa vật phẩm là thuộc class khác. Em cũng chỉ quan sát cậu với con mắt hiếu kỳ mà không hỏi gì, nhưng khi anh mình chạm vào những quyển sách đó thì cô điều nghĩ những quyển sách đó cần thiết nên đã lấy chúng. Cậu quyết định đi kiếm những quyển sách về dạy kiếm, cách chiến đấu, phòng thủ,né tránh, võ thuật. Sau một lúc lâu thì cuối cùng cậu cũng đã hấp thụ hết chúng vào đầu mình, cậu đang trong một trạng thái vui vẻ và quyết định về sớm để thử chúng.
Quay về phía sau người em cậu, Hibi, cô bé đang cầm khá nhiều quyển sách, chúng điều là những quyển sách cậu chạm vào.
(Ngã đấy..) Cậu lẩm bẩm.
bụm
Cô bé đã ngã vì cầm khá nhiều sách, tiếng động khá lớn nên đã thu hút được cô thủ thư lúc nãy đến.
"Ngài có sao không ạ?"
"à.. ta không. ay đau."
Cậu đỡ cô bé dậy khiến cô bé đỏ mặt một ít.
"Ta muốn có tất cả bản sao của những quyển sách này, hãy đem về thư viện gia đình ta càng sớm càng tốt." cô bé nói với giọng điệu khá nghiêm túc với cô bí thư.
"V-Vâng." trả lời xong cô bí thư sắp xếp lại các quyển sách bị rớt và chào cô cậu rồi rời đi.
"Em định học chúng à?" cậu hỏi Hibi.
"Vâng."
"Em còn quá nhỏ để học chúng đấy. Đợi cơ thể em phát triển mới có thể học chúng được, không thì sẽ bị tác dụng lên cơ thể đấy."
"Thì ra vậy.. hèn gì em thấy anh không cần chúng.." cô bé làm khuôn mặt khá buồn.
Thật sự không phải cậu không cần, mà là cậu có chúng trong đầu rồi.
"Em cứ lấy chúng đi, đợi em lớn lên anh sẽ dạy em các thứ đó."
"Yayyy~anh sẽ dạy em những thứ đó à~ em sẽ mãi giữ chúng cho đến khi lớn lên!" cô bé vui vẻ trả lời
"ừm,về thôi."
Cậu bước đi ra khỏi thư viện, cô bé kịp nắm lấy thời cơ ôm lấy tay cậu.
Những người vệ sĩ lúc đầu đang ngồi ở phía ngoài đợi, nhưng khi thấy chủ của mình ra thì điều đứng lên cúi đầu với khuôn mặt nghiêm nghị.
"Về thôi các anh~" Hibi vui vẻ nở nụ cười với các vệ sĩ nói.
"Tôi nghĩ mình sẽ ở tù mất.." một người lính nào đó.
"Ay, bậy, ai cũng được trừ tiểu thư ra nha mậy." một người nào đó trả lời.
Họ trở về với niềm vui vẻ cùng nhau. Ougi thì vui vì mình sắp học những kĩ năng mới, Hibi vui vì mình được đi với anh trai mình, hay còn được gọi là chàng trai mà cô bé thích.