CHƯƠNG 638: CÔ CŨNG LÀ NGƯỜI CÓ NGƯỜI NHÀ Trong xe quanh quẩn bầu không khí khó có thể diễn tả bằng lời, cúp điện thoại của Luật sư La, khóe miệng đuôi mày của Cảnh Liêm Uy đều tràn đầy hơi lạnh, sau khi im lặng một lát anh mới dời mắt nhìn Ân Thiên Tuấn, khẽ nói: “Em biết, anh vẫn luôn cho rằng Thiên Thiên lấy em là một quyết định sai lầm, nhưng em chỉ có thể nói với anh, nếu như việc này thật sự chỉ là một sai lầm, vậy em sẽ cố gắng biến nó thành chính xác.” Lúc này suy nghĩ của Ân Thiên Tuấn hơi rối loạn, anh ấy không tin Cảnh Liêm Uy chỉ là muốn dùng chuyện này để xử lý khó khăn sắp tới của Ân Thiên Thiên, trực giác nói cho anh ấy biết, Cảnh Liêm Uy có kế sách! Nhìn anh bằng ánh mắt sáng rực, Ân Thiên Tuấn lại hoàn toàn không biết kế sách của anh là gì! Hơi cụp mắt, Cảnh Liêm Uy nhẹ nhàng ma sát ngón tay của mình, khẽ nói: “Anh, phiền anh chăm sóc Thiên Thiên.” Cứng ngắc gật đầu, Ân Thiên Tuấn không nói gì nhưng cũng đã đồng ý. Cho đến khi ra khỏi xe của Cảnh Liêm Uy, cả người anh ấy vẫn chưa tỉnh táo lại, mãi đến khi trông thấy Thừa Phó Lân lại đi lên Range Rover, lái chiếc xe khiêm tốn đó chậm rãi rời đi, bỗng nhiên hai mắt Ân Thiên Tuấn trừng lớn! Cảnh Liêm Uy, chẳng lẽ lại lựa chọn làm như vậy sao? Không đâu, chắc không phải đâu… Đêm khuya. Kha Tiềm mai phục một ngày trong bệnh viện Nam Tự mang theo lửa giận ngập trời trở về phòng trọ thuê cùng Ân Tinh lúc trước, chiếc mũ dùng để che đậy trong tay bị anh ta quăng mạnh xuống đất, nhổ một ngụm nước bọt rồi mắng: “Mẹ nó, đồ tiện nhân kia!” Ân Tinh lại chỉ ngồi trên giường nhìn anh ta, trong mắt đều có dấu vết bị tổn thương! Trong lòng anh ta vẫn còn có Liên Mẫn thật sao? Nếu không, sao cô ta lại mang thai con của anh ta chứ? Nước mắt không tự chủ trào ra, Ân Tinh cắn chặt bờ môi mình, không nói gì. Một ngày hôm nay xảy ra quá nhiều chuyện, bọn họ ngay cả chính mình còn không tự lo được cho mình, nào còn có thể chú ý đến những người khác? Nhưng từ đầu đến cuối trong mắt Kha Tiềm vẫn luôn có sự tonnf tại của Liên Mẫn. Ngay tại khi Ân Tinh không chịu được muốn lên tiếng hỏi gì đó, bỗng nhiên điện thoại của Kha Tiềm vang lên, liếc mắt thấy là điện thoại của thư ký Thôi, hai người không tự chủ thấy căng thẳng! Trong lời nói đều mang theo nịnh nọt. “Thư ký Thôi, chào anh, chào anh.” Lúc này Kha Tiềm nào còn hung ác vừa rồi, tất cả đều là thấp hèn khom lưng cúi đầu. Người như thư ký Thôi căn bản không quan tâm đến anh ta, dứt khoát đi thẳng vào vấn đề nói: “Ngài Kha, anh đã canh trước cửa Nhã Uyển nhiều ngày như vậy rồi mà vẫn không có kết quả, hôm nay khó khăn lắm mới có được một cơ hội như vậy, sao anh lại không nắm chắc chứ? Là cố ý đùa giỡn chúng tôi sao?” Lời nói rất nhẹ nhàng nhưng lại tràn đầy nghiêm túc và dọa dẫm. Nhất thời, Kha Tiềm cũng hơi hoảng sợ, vội nói: “Thư ký Thôi, chuyện không phải như vậy đâu, có lẽ quả thật hôm nay tôi bị chuyện lúc trước ảnh hưởng, nhưng thật sự không phải suy nghĩ chủ quan, cho tôi thêm một cơ hội nữa, chắc chắn tôi sẽ nghĩ ra cách hoàn thành nhiệm vụ anh giao cho tôi, yên tâm đi.” Hừ lạnh một tiếng, thư ký Thôi nói: “Ngài Kha, từ trước đến nay ai cũng phải tự nắm chắc lấy cơ hội, nếu anh không có khả năng vậy thì đừng làm, nếu không sẽ khiến cho người ta chán ghét, thậm chí sẽ nảy ra suy nghĩ khác.” Nói xong, thư ký Thôi cũng mặc kệ rốt cuộc anh nghe hiểu không mà thẳng thừng cúp máy. Lần này, nếu Kha Tiềm còn không giải quyết tốt chuyện này, vậy anh ta có thể biến mất rồi… Nhà họ Đổng không bao giờ cần những kẻ vô dụng biết một chút tin tức sống trên thế giới này… Cúp điện thoại, lần này lửa giận trong lòng Kha Tiềm lại càng bùng cháy dữ dội, ném mạnh điện thoại lên giường rồi giơ tay vò tóc mình, thậm chí còn bực bội gầm nhẹ một tiếng. Dáng vẻ kia khiến cho Ân Tinh ở bên cạnh sợ hãi khẽ co rụt người lại, vốn dĩ cô ta cũng chưa nhìn thấy dáng vẻ nổi giận của anh ta, cho dù hôm nay ở trong Nhã Uyển, cô ta cũng bởi vì đau lòng mà không để ý đến, bây giờ vừa nhìn thấy, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy bồn chồn… Kha Tiềm lại hoàn toàn không để ý đến tình trạng hiện giờ của mình mà nhìn Ân Tinh, vội vàng bước lên, duỗi ngón tay chỉ thẳng vào mặt cô ta, âm trầm nói: “Ân Tinh, tôi nói cho cô biết, cô lập tức nghĩ cách dụ Ân Thiên Thiên ra ngoài cho tôi! Nếu không thể giết chết đứa bé kia, vậy chúng ta chỉ có thể chết chung!” Kha Tiềm trợn trừng hai mắt thoạt nhìn vô cùng đáng sợ, giây phút Ân Tinh cũng chợt thông suốt mà ngoan ngoãn gật đầu, không còn dám nhắc đến chuyện của Liên Mẫn dù chỉ một câu! Hôm sau. Tin tức Ân Thiên Thiên giết người không thành phủ khắp thành phố T! Nhất thời chấn động toàn thành phố! Trong mắt người bình thường, Ân Thiên Thiên chính là đại diện tốt nhất cho hình tượng ‘cô bé lọ lem’, năm đó khi cô lấy Cảnh Liêm Uy, không biết bao nhiêu cô gái của thành phố T ôm mơ ước như vậy chìm vào giấc ngủ, nhưng đảo mắt nhiều năm trôi qua, đột nhiên Ân Thiên Thiên lại biến thành ‘tội phạm giết người’. Sự việc diễn biến đột ngột như vậy thật sự khiến người ta vô cùng kinh ngạc! Sáng sớm, nhà họ Cảnh, nhà họ Ân, thậm chí Nhã Uyển không có người, ngay cả phòng làm việc củaCảnh Thiên Ngọc, phòng làm việc mà Ân Thiên Thiên từng làm cùng Đào Ninh, tất cả đều bị phóng viên vây kín! Ân Thiên Thiên ở trong nhà họ Ân căn bản không dám đi ra ngoài, thậm chí cô xem trên bản tin thời sự, đồn cảnh sát địa phương cũng bị vây kín! Nhíu chặt lông mày, Ân Thiên Thiên cầm cốc sữa bò ngồi trên ghế sofa xem tin tức không chớp mắt. … Theo đưa tin, hôm qua tại Nhã Uyển của khu biệt thự Nam Sơn xảy ra một vụ án giết người không thành, người bị hại của vụ án là cô Liên đã mang thai hai tháng, mà người hại cô lại chính là con gái nhà họ Ân, người mới ly hôn với cậu ba nhà họ Cảnh cách đây không lâu, trước mắt khiến cho đứa bé hai tháng tuổi trong bụng cô Liên sinh non, người mẹ cũng bị ảnh hưởng nặng nề… Tin tức vừa được phát, toàn bộ thành phố T đều sôi trào, thật ra hôm qua đã có tin tức bị lộ ra, nhưng đa số đều là những người ở tầng lớp cao của xã hội bàn tán, chờ đến khi người dân biết, chuyện này đã qua thời kỳ dư luận quan tâm nhất được một thời gian ngắn, cũng yếu hơn một chút rồi. Ân Thiên Thiên mím chặt cánh môi không nói lời nào, chỉ lặng lẽ xem tivi, Lý Mẫn giơ tay lấy cốc sữa bò trong tay Ân Thiên Thiên, cô cũng không cảm thấy gì, Ân Bách Phú ngồi lại gần, lần đầu giơ tay ra nắm chặt lấy tay Ân Thiên Thiên, trên khuôn mặt lộ ra vẻ yêu thương. Dời mắt nhìn Ân Bách Phú, lúc này Ân Thiên Thiên mới phát hiện Ân Bách Phú đã không còn phong thái hăng hái của năm đó, tóc trắng nơi thái dương đã bò lên đỉnh đầu từ bao giờ, ngay cả nếp nhăn trên khuôn mặt cũng lộ rõ hơn, nhìn bàn tay lớn đang nắm chặt lấy tay mình, trong lòng Ân Thiên Thiên chợt ấm áp, đột nhiên không còn cảm thấy sợ hãi nữa. Cô của bây giờ đã có người nhà. —— Trong sự cố lần này, sau khi xảy ra chuyện cô Liên đã từng nói hai câu, một câu là cô ta đang mang thai con của cậu ba nhà họ Cảnh, một câu khác là, nếu con của cô ta xảy ra chuyện, chắc chắn cô ta sẽ không chịu để yên, nhưng bây giờ, cô Liên vẫn đang ở trong phòng chăm sóc đặc biệt, bác sĩ nói còn phải xem mười giờ sáng hôm nay có thể chuyển ra hay không… Nói xong, trên tivi lập tức chuyển sang chiếu video quay những chuyện đã xảy ra trong Nhã Uyển ngày hôm qua, toàn bộ quá trình đều quay rất xúc động, nhưng lại không quay được giây phút Ân Thiên Thiên lấy dao ra, cũng không quay được động tác cô đâm vào, chỉ là khi máu chảy xuống, khi Liên Mẫn bắt đầu nói chuyện, thậm chí là khi cô ta té ngã, dáng vẻ Ân Thiên Thiên cầm dao mới hiện ra… Ân Thiên Thiên thấy đoạn video trên tivi thì cau mày lại, Ân Bách Phú và Lý Mẫn cũng nghiêm túc tìm kiếm điểm đột phá, duy chỉ có Ân Thiên Tuấn ngồi ở một bên, không biết đang tự hỏi cái gì, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn Ân Thiên Thiên. Sau khi tin tức ngày hôm nay được phát ra, Ân Thiên Thiên sẽ phải sống những ngày tháng áp lực như thế này rất lâu, chỉ là không biết Cảnh Liêm Uy sẽ xử lý thế nào, và bảo vệ cô như thế nào mà thôi! Tin tức được phát trên tivi gần như trở thành một phóng sự liên tục, tại mỗi một nơi Ân Thiên Thiên có thể xuất hiện đều có người tìm kiếm hỏi thăm, thậm chí cả ở ngôi trường cô đã từng học cũng bắt đầu có người hỏi thăm, dáng vẻ kia rõ ràng chính là muốn thảo luận rõ ràng tỉ mỉ đến từng chân tơ kẽ tóc về Ân Thiên Thiên. Ân Bách Phú nhìn thấy cũng nhíu chặt đôi mày mà không chút do dự tắt tivi, đúng lúc dự án hợp tác với nhà họ Đổng xảy ra chút vấn đề, ông ta đành phải quay người đi xử lý vấn đề, Ân Thiên Thiên thì quay người trở về phòng ngủ. Trong phòng ngủ, Ân Thiên Thiên không chút do dự mở máy tính ra, lúc nào trên máy tính cũng sẽ có nhiều người hùa theo! — Wow, đây chắc chắn là kịch bản đảo ngược trâu bò nhất mọi năm, mợ chủ nhà giàu giết người không thành? — Còn tưởng rằng cậu ba nhà họ Cảnh là một người tốt, kết quả cũng là người ăn vụng không chùi mép… — Chậc chậc chậc, từ cái nhìn trực quan, đợi khi cô được thả ra thì đã là gái già héo úa. … Những lời này vẫn coi như khá là bình thường, khi Ân Thiên Thiên nhìn thấy những lời gay gắt thì trong lòng không nhịn được run rẩy. — Tiện nhân Ân Thiên Thiên không nên sống trên đời này, lại có thể đối xử với một đứa bé chưa thành hình như vậy, quá nhẫn tâm! — Nếu như gặp cô ta, tôi chắc chắn sẽ đánh chết cô ta, người như vậy còn sống đúng là ô nhiễm không khí! — Để cho cô ta nếm thử mùi vị mất con! … Bỗng nhiên, Ân Thiên Thiên chợt nhớ đến Cảnh Nhan Hi, cho dù biết rõ lúc này cô nhóc đang ở nước Anh cùng Lâm Vũ Văn nhưng vẫn không yên lòng, vội vàng gọi điện thoại dặn dò Lâm Vũ Văn nhiều lần mới yên tâm. Chuyện trong nước vẫn chưa truyền đến nước Anh, Lâm Vũ Văn bên đó vẫn chưa biết tình hình bên này, chỉ cho rằng Ân Thiên Thiên nhớ con gái nên cũng không để ý, lại không biết Ân Thiên Thiên vì việc này mà suýt nữa điên mất… Trong máy tính, người mắng cô kiểu gì cũng có, thậm chí có người còn bắt đầu nghe ngóng nơi cô ở, nói muốn mang xăng đến đốt nơi đó! Khi video Liên Mẫn nằm trên giường bệnh hít thở yếu ớt được đăng lên, những lời lên án Ân Thiên Thiên lập tức tăng vọt, mà ngay tại giây phút Liên Mẫn mới tỉnh duỗi tay vuốt ve bụng dưới mình, bỗng dưng nước mắt trào ra, Ân Thiên Thiên lập tức bị đẩy lên đầu ngọn sóng! Trước kia không phải là cô chưa từng bị người ta đẩy lên như thế này, nhưng lại chưa từng cảm thấy khó chịu và sợ hãi như vậy. Cô không sợ những người kia mắng cô, thậm chí ra tay đánh cô, điều cô sợ duy nhất chỉ là sẽ hại đến đứa con trong bụng cô! Mười giờ bốn mươi hai phút sáng, sau khi bác sĩ điều trị chính của Liên Mẫn tại bệnh viện Nam Tự tuyên bố Liên Mẫn có thể chuyển từ phòng chăm sóc đặc biệt đến phòng bệnh bình thường, phóng viên giả bao vây ở nơi này lập tức bước vào phòng bệnh! Chỉ là không ai phát hiện ra chỗ kỳ lạ. Ngồi trên giường bệnh, sắc mặt Liên Mẫn tái nhợt đáng sợ, nước mắt tuôn rơi, tình cờ đã đắp nặn cho Liên Mẫn một hình ảnh yếu đuối xinh đẹp… — Cô Liên, xin hỏi sau khi sau khi cô Ân cố ý khiến cô mất con, cô định làm gì? Phóng viên không chịu được hỏi, sau đó dường như toàn thế giới đều đang chờ đáp án của cô ta!