chương : Thu Hút Sự Chú Y
“Vào thời điểm bình chọn mười người mẫu của năm, biết Mặc Vũ Nhu nhát định sẽ giành giải thưởng. Thế Kỷ Sáng tạo tìm đủ mọi cách phủi sạch quan hệ với chúng ta. Bây giờ vụ leo giường đã trôi qua, quản lý công ty này lại thay đổi chủ ý, chuyện này quá không bình thường.” Chị Long nhìn lời mời của đối phương, không dễ gì mới nhịn được cơn thịnh nộ trong lòng, chưa đến mức cảm thấy buồn nôn.
Đường Ninh chỉ cười mà không nói, thoải mái dựa vào vai Mặc Đình.
Chị Long thấy cô không hứng thú với chuyện của Thế Kỷ Sáng tạo, vội chuyển chủ đề: “Đường Ninh, em đoán xem kết cục của Mặc Vũ Nhu sẽ thảm như thế nào?”
“Tổng giám đốc của Thế kỷ Sáng tạo lập nghiệp bằng việc mở quán bar, trong giới hắc bạch đều có chút vai vé. Tuy rằng bây giờ đã tẩy trắng. Nhưng…vẫn còn rất nhiều quán bar dưới trướng.” Lục Triệt, một kho dữ liệu sống, lái xe đem bối cảnh của Thế kỷ Sáng tạo nói với chị Long: “Cho nên tôi đoán… Thế kỷ Sáng tạo vì bắt cô ta trả nợ, sẽ để cô ta đi…”
“Tiếp rượu? Rất phù hợp với Mặc Vũ Nhu…”
“Vậy… có muốn nghe một tin còn thú vị hơn không?” Lục Triệt quay đầu liếc về phía chị Long, nụ cười bên khóe miệng có chút ngả ngón.
“Tin gì?”
“Thực ra Mặc Vũ Nhu không phải tên thật của cô ta. Bố của Mặc Vũ Nhu họ Lưu. Một thầy bói nói với ông ta, muốn con gái nỗi tiếng phải thờ một người họ Mặc làm anh trai, đồng thời đổi luôn họ. Mọi người cũng biết, thực tế ngành giải trí có rất nhiều ví dụ kiểu này, tên của nhiều người đều là nghệ danh.” Lục Triệt híp mắt lộ ra một chút ý cười: “Cô có muốn biết tên thật của Mặc Vũ Nhu là gì không?”
“Anh mau nói đi!” Chị Long đã bắt mãn từ lâu, Mặc Vũ Nhu này cùng họ với đại BOSS đúng là một sự sỉ nhục.
“Lưu! Thiên! Hương!”
“Phụt… hahaha… ” Chị Long đang uống nước khi nghe thấy cái tên này liền phun ra bắn lên nửa khuôn mặt của Lục Triệt, cả người vui đến nỗi khoa tay múa chân.
Lục Triệt vội lấy giấy lau mặt, đồng thời không nói gì lườm chị Long một cái: “Bắn thỉu!”
“Tin này đủ để tôi cười cả một năm… “
Đường Ninh nghe hai người trước mặt đấu khẩu, không nhịn được mà vùi sâu hơn trong lồng ngực Mặc Đình. Con đường làm người mẫu của Mặc Vũ Nhu kết thúc rồi, nhưng cô chỉ mới bắt đầu…
“Đình… chúng ta kết hôn lâu như vậy rồi, có phải em nên cùng anh đi gặp người nhà?”
“Chúng ta đã giao hẹn kết hôn thử nửa năm. Mặc dù bây giờ không cần thiết nữa, nhưng… anh vẫn muốn cho em thêm thời gian để làm những việc em muốn. Cho nên em không cần phải lo lắng về người nhà của anh, đợi thời điểm thích hợp, anh tự sẽ sắp xếp mọi người gặp mặt.” Mặc Đình vòng tay ôm Đường Ninh đáp.
“Vậy còn người nhà của em?”
Đường Ninh sững người, toàn thân cứng đờ, khóe miệng lộ ra một nụ cười tự giễu: “Anh hẳn là biết, bối cảnh của Đường gia như vậy thật ra rất coi thường người trong giới. Dù là diễn viên hay người mẫu, thì mọi người đều cho rằng bọn em không bán thân thì chính là con hát. Em không chỉ bước vào giới này, mà còn ở bên Hàn Vũ Phàm nữa. Trong mắt người nhà, em chỉ là người ngoài. Hơn nữa em rời khỏi Đường gia quá dứt khoát, cho nên… đã làm tổn thương người ông duy nhất yêu thương em…”
Sau khi Mặc đình nghe xong, lại ôm Đường Ninh chặt thêm vài phần: “Không sao, em có anh, chúng ta cứ thuận theo tự nhiên.”
Chị Long yên lặng lắng nghe hai người nói chuyện, trong lòng nghĩ Đường Ninh thật sự vì tên khốn nạn Hàn Vũ Phàm hi sinh quá nhiều rồi…May là, lúc đó cô đã kết hôn với Mặc Đình, sau này nhất định sẽ tốt hơn.
Sau khi việc chấm dứt hợp đồng với Thiên Nghệ được bàn giao thành công, tin tức mập mờ giữa Đường Ninh và các công ty môi giới khác nhau liên tiếp xuất hiện, nhưng Đường Ninh vẫn luôn nghỉ ngơi, không tham gia bất kỳ hoạt động nào. Vì cô đang tập thể hình để bước vào Tranh Điền, và cũng đang tập luyện giảm cân để giữ dáng.
Cùng lúc đó, số mới nhất của tạp chí TQ, được đăng trên Thịnh Kinh, trang bìa là buổi trình diễn catwalk của Đường Ninh ở Pháp.
Vốn dĩ, theo định vị của TQ, Lâm Vĩ Sâm đã sớm chuẩn bị tâm lý, không nghĩ việc Đường Ninh gia nhập sẽ làm thay đổi lượng tiêu thụ của tạp chí. Dù vậy, nhìn thấy Đường Ninh trên trang bìa, cô vẫn có chút chờ mong…
Thời gian đầu, phản ứng của người mua tạp chí không quá rõ ràng, vì vấn đề giá thành, nhiều sạp báo đều không chọn [email protected]
Nhưng chỉ cần có tờ báo trưng bày tạp chí này, không ngờ có người nhìn thoáng qua liền chọn trúng, thuận tay mua luôn.
Ông chủ sạp báo có chút ngạc nhiên, bước ra khỏi không gian nhỏ coi mình là người qua đường…
Sau khi tỉ mỉ quan sát ông mới phát hiện, hóa ra trang bìa in Đường Ninh thực sự rất dễ thấy và tươi sáng nhất trong một đống tạp chí, chẳng trách nó làm người ta thấy ấn tượng… Vì vậy, ông ngay lập tức gọi cho nhà phát hành và yêu cầu đặt thêm…
Tất nhiên, điều này cũng chứng tỏ Mặc Đình đưa ra quyết định rất nhanh chóng và chính xác. Ý định của anh, vốn là muốn đưa Đường Ninh quảng cáo trước mặt những người thành công nắm giữ tài nguyên, vì vậy việc xuất hiện ở số báo TQ tuần này sẽ mở ra nhiều cơ hội cho Đường Ninh.
Bao gồm…
Thu hút sự chú ý của tổng giám đốc giải trí Tranh Điền – Lan Hè.
Người mẫu biến thành nữ tổng giám đốc sau hậu trường, tại lễ trao giải của cuộc bầu chọn người mẫu hàng năm, cô đã gặp Đường Ninh, một người tuyệt vời… Vì vậy, cô gọi cấp dưới La Hạo vào phòng, đặt tạp chí TQ trước mặt La Hạo: “Tôi muốn tìm cơ hội ký hợp đồng với Đường Ninh, anh thấy như thế nào?”
Người đàn ông được gọi là La Hạo, ngoài tuổi, đã dẫn dắt vài người mẫu nỗi tiếng quốc tế, là người thận trọng, trợ thủ đắc lực không thể thiếu của Lan hề.
“Lan tổng, tôi cho rằng Đường Ninh quả thật có thực lực, nhưng… tuổi của cô ấy dù sao cũng hai mươi sáu tuổi, không còn trẻ nữa, sao có thể đánh bại được những cô gái trẻ đó?”
“Nhưng anh cũng phải hiểu, Đường Ninh không cần anh phải lo lắng, bởi vì cô Ấy đã trải qua nhiều thăng trầm, chúng ta chỉ cần cho cô ấy một vũ đài, sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ trở lại vị trí người mẫu đứng đầu, như vậy, chúng ta có thể cùng nhau đạt được thành quả.” Lan Hề nói với ánh mắt nham hiểm.
“Vậy ý của Lan tổng là… để tôi dẫn dắt Đường Ninh? Nhưng trong tay tôi vẫn còn người khác… Vẫn phải chịu trách nhiệm tuyển chọn người mới…”
“Cùng dẫn dắt đi, trên tay anh có mấy người, cũng có thể cân bằng lẫn nhau, anh luôn không muốn thua Dương Tịnh đúng không?”
Nhắc đến Dương Tịnh, La Hào trầm mặc một giây, sau đó gật đầu: “Đã như vậy, tôi đi liên hệ với Đường Ninh bàn bạc trước.”
“Tôi chờ tin tức của anh.”
La Hạo cầm cuốn tạp chí rời khỏi phòng làm việc của Lan Hề, nhưng khi anh quay lại văn phòng thì đụng phải Dương Tịnh.
Dương Tịnh vừa nhìn đồ vật trong tay La Hạo, vẻ mặt liền thay đổi: “Lan tổng lẽ nào có hứng thú với Đường Ninh?”
“Liên quan gì đến cô?”La Hạo đặt tạp chí lên bàn, hỏi ngược lại.
“La Hạo, anh rõ ràng biết rằng Đường Ninh và các nghệ sĩ trong tay tôi đang cạnh tranh. Tôi đã ngầm bày ra rất nhiều chướng ngại cho Đường Ninh, nếu anh đưa cô ta vào đây, có nghĩ đến tình cảnh của tôi hay không?” Dương Tịnh đẩy mắt kính, có chút bức thiết: “Anh có thể giúp tôi việc này không?
Xem như tôi đã bỏ con vì anh mà ngăn cản Đường Ninh tiến vào Tranh Điền?”
La Hạo bình tĩnh vài giây, nhẫn nhịn đến cuối cùng, gật đầu: “Được.”