Chương : Người Khác Xin Đừng Động
“Nhưng… đạo diễn, trong chốc lát, đi đâu tìm được nghệ sĩ hợp với điều kiện ngoại hình của Đường Ninh? Cho dù là có, thì lịch trình của người khác chưa chắc đã rút ra được thời gian rảnh…
nếu không, chúng ta lại đợi thêm? Tôi gọi điện cho Lăng Phong.” Nhân viên LM thương lượng với đạo diễn Lưu đầy khó nhọc.
“Ngài cũng biết cha Lăng Phong không dễ đắc tội.” Nhân viên có chút khó xử nói.
Đạo diễn Lưu suy nghĩ giây lát, cuối cùng khoanh tay gật đầu: “Vậy thì nhanh gọi đi.”
Nhân viên mỉm cười như trút được gánh nặng, lập tức xoay người lấy điện thoại ra gọi cho người đại diện của Lăng Phong, nhưng nhận được câu trả lời là Lăng Phong hiện tại cơ thể không thoải mái, không thể tới quay.
“Các anh cũng biết Lăng Phong vừa mới quay sơ bộ xong một bộ phim, người hơi mệt mỏi, dạ dày cũng không tốt lắm, mấy ngày này nằm viện, lùi lại hai ngày đi…”
“Này cô quản lý, cô nói thật cho tôi biết, rốt cuộc Lăng Phong không hài lòng ở đâu vậy?” Nhân viên nắm chặt điện thoại, thấp giọng hỏi: “Chúng tôi có thể thay đổi.”
“Thực ra cũng không phải vấn đề gì to tát. Lăng Phong vốn là cơ thể không thoải mái, cộng thêm hai ngày trước bị Đường Ninh sai hẹn, tâm trạng có chút không thoải mái, sức khỏe càng kém hơn.”
: Nhân viên lập tức hiểu rằng Lăng Phong đây là nhắm vào Đường Ninh, bởi vì Đường Ninh không dùng bữa cùng anh ta.
“Đầy ,.› “Lăng Phong cũng không muốn làm khó các anh. Thế này đi, để tôi nói lại với Lăng Phong, các anh cũng đi khuyên Đường Ninh để cô ấy cúi đầu với Lăng Phong.”
Cúi đầu…
Bảo người ta cúi đầu thế nào? Uống rượu? Cười góp vui? Xin lỗi công khai?
Người nhân viên cười mỉa mai, không nói thêm lời nào, bởi vì từ đầu đến cuối anh ấy đều không ngờ, Lăng Phong đột nhiên lại làm trò tự cao tự đại”, lại là vì một lý do thế này, còn ghi thù với Đường Ninh.
(Nguyên văn là=Zl, chỉ những ngôi sao tự cho là giỏi, xem thường đối phương, kiêu căng tự đại) Chỉ vì không đi ăn với anh tal Người đại diện sau khi nói hai câu ngắn gọn, liền cúp điện thoại, mà nhân viên LM thở dài một tiếng, quay người nói với đạo diễn: “Đạo diễn Lưu, xin ông đợi thêm chút nữa…”
“Không cần đợi nữa, thay Lăng Phong đi.” Đạo diễn Lưu nói thẳng: “Cuộc nói chuyện vừa rồi của các anh, tôi đều nghe thấy rồi. Lăng Phong này luôn là một công tử chăng hoa. Đường Ninh không chịu đi ăn cơm cùng anh ta, đã nói rõ thái độ của mình, không muốn bị đồn thổi cùng anh ta, nên hãy đổi đi.
Trong từ điển của tôi, trước giờ đều không có phú nhị đại gì cả, có bản lĩnh thì để cha anh ta đến tìm tôi.”
“Còn bảo một người phụ nữ xin lỗi anh ta, làm người mà không cảm thấy một chút nhục nhã nào à?”
Nhân viên cân nhắc giữa đạo diễn Lưu và Lăng Phong, cuối cùng vẫn quyết định nghe theo ý kiến của đạo diễn Lưu, thay thế Lăng Phong, chỉ là, về chọn người, thật sự là có chút đau đầu.
Nhưng khi nhân viên đang sốt ruột bất an, An Tử Hạo đi về phía hai người, hỏi nhân viên của LM: “Lăng Phong còn chưa đến à?”
“Cái đấy… sợ là Lăng Phong không đến được. Đúng rồi, không biết An tiên sinh có quen người mẫu nam nào tương xứng với ngoại hình và chiều cao của Đường Ninh không, chủ yếu là Đường Ninh quá cao, để bức hình đẹp, cần một người mẫu nam cao khoảng cm.”
An Tử Hạo cúi đầu suy nghĩ một chút, nở nụ cười: “Thật sự là có một người như vậy.”
Nhân viên vui mừng khôn xiết, lập tức hỏi: “Vậy có liên hệ được không? Không biết anh ấy có đồng ý giúp chúng ta không?
Đẳng cấp thế nào? Giá quảng cáo là bao nhiêu?”
“Anh ấy và Đường Ninh có chút quan hệ cá nhân, không cần phí quảng cáo. Anh ấy không thiếu tiền thù lao, nhưng có một yêu cầu.”
“Anh nói đi?”
“Không được để lộ thân phận, cũng tức là không được lộ mặt.
Khi quay cần đuổi những người không liên quan.” An Tử Hiên trả lời.
Nhân viên sững sờ một lúc, sau đó liếc mắt nhìn đạo diễn.
Đạo diễn lập tức hiểu ý, cho rằng đó có thể là người ngoài giới, không thích lộ ra nên gật đầu: “Không sao, tôi chỉ dùng bóng lưng thôi.”
“Ngoại hình thì sao?”
“Hai người yên tâm, người này bắt luận là điều kiện ngoại hình, hay chiều cao, khí chất đều thừa để xứng đôi với Đường Ninh.”
“Người ngoài ngành? Có điều kiện tốt như vậy, tại sao không đầu quân vào giới giải trí?” Đạo diễn Lưu đột nhiên quan tâm hỏi lại một câu.
“Người khác mời không nồi.” An Tử Hạo chớp chớp mắt với hai người, sau đó vỗ vỗ hai tay: “Vậy cứ nói chắc thế nhé, tôi bảo Đường Ninh đi thử vị trí.”
“Người nào mà lớn lối thế?” Đạo diễn Lưu không khỏi lắm bẩm một câu: “Theo địa vị hiện tại của Đường Ninh, chắc là không thể tìm được nghệ sĩ có độ phổ biến hơn Lăng Phong.”
Tôi cũng rất tò mò.” Người nhân viên cười nói.
Một lúc sau, cảnh đầu tiên được dựng lên, là một màn cầu hôn với bối cảnh là bãi biển, giả định là Đường Ninh đứng dưới ánh nắng, sau lưng bỗng xuất hiện một người đàn ông, lặng lẽ nắm lấy tay phải của cô, đồng thời cưỡng chế đeo nhẫn lên tay cô.
Lời thoại chỉ có một câu: “Còn không gả cho anh, em sẽ già đấy.”
Năm phút sau, Đường Ninh thay đồ đi ra, trên người mặc một chiếc váy voan dài in hoa màu xanh nhạt, mái tóc dài mềm mại rối tung, trên mặt được tô vẽ trang điểm tỉnh xảo, toàn thân toát ra một cỗ khí chất lạnh lùng nhưng điềm tĩnh.
LM rất hài lòng với cách trang điểm của Đường Ninh, bởi vì Đường Ninh chỉ cần đổi cách hóa trang là sẽ thay đổi cả khí chất. Mặc dù bản thân cô ấy rất lạnh lùng, nhưng Đường Ninh sau khi trang điểm, trong điềm tĩnh còn mang thêm một nụ cười nhẹ, tựa như người phụ nữ đang trong tình yêu cuồng nhiệt vậy, cả người tỏa ra ánh sáng hạnh phúc.
“Đường Ninh, cô cứ làm theo sách, đi một lần trước đi.” Đạo diễn nói với Đường Ninh.
Đường Ninh vốn muốn nói không cần, nhưng nghĩ đến nam chính lát nữa sẽ lên sân khấu, trong lòng Đường Ninh có chút căng thẳng, đây là cảm giác trước đây cô chưa từng trải qua.
Cô lại có thể biết tới căng thẳng!
Vì vậy, cô không từ chối lời đề nghị của đạo diễn, mà trực tiếp bước vào trong khung cảnh, sau đó bước đi, cúi đầu, xác định vị trí lộ ra biểu cảm…
Mặc dù đạo diễn nhìn Đường Ninh qua màn hình, nhưng ông Á :Lˆ ^ ây thực sự thây rât ngạc nhiên trong lòng.
Kỹ năng diễn xuất của một nữ người mẫu mặc dù không thể bàn tới dày công tôi luyện gì, nhưng lại tự nhiên như vậy, gần như không tìm được khuyết điểm.
Kiểu chờ đợi người yêu xuất hiện, sự nôn nóng khi đợi hồi lâu, cùng nỗi thất vọng khi nghĩ là bị cho leo cây.
Đường Ninh đều thông qua thần thái đôi mắt thể hiện chính xác điều đó.
Quan trọng hơn là, người ta chỉ là một hình mẫu!
So với những tiểu hoa tiểu thảo đang nỗi tiếng đó thì thật sự tốt hơn nhiều.
“Cutl” Giám đốc hô lên một tiếng với Đường Ninh, sau đó quay đầu, hài lòng, hỏi nhân viên: “Nam chính khi nào tới?”
“Nghe nói đang thay đồ để chuẩn bị.”
“Để xem Đường Ninh có thể mời người thế nào tới. Nếu không có sức ảnh hưởng, thì Đường Ninh quay một mình.”
“Được, đạo diễn Lưu, mọi việc nghe theo ông.” Nhân viên LM đáp: “Tôi cũng đang để ý đến người mẫu nam khác…”
Hai người đang nói chuyện, An Tử Hạo đột nhiên đi tới trước mặt hai người, yêu cầu những nhân viên không liên quan lập tức rời khỏi hiện trường.
Các nhân viên LM lập tức làm theo, lúc này ở hiện trường chỉ còn lại một số nhân vật chủ chốt, còn có Đường Ninh.
Họ muốn xem xem, rốt cuộc, Đường Ninh đã mời vị thần nào đến.
Ngay sau đó, bên tai truyền tới một hồi tiếng bước chân vững vàng, mấy người nhanh chóng quay đầu lại, nhưng lại nhìn thấy một người đàn ông phong thái hiên ngang đang đi tới gần mắy người…