Chương . Ngoài Lề
Lan Hề cho Đường Ninh một cái nhìn chế giễu, thậm chí còn ngồi vắt chéo chân, ngả ngớn một đổi một như thể đang phản bác lại, chỉ bằng một người mẫu như cô mà có thể khiến tôi hồi hận sao?
Thật không biết cô lấy tự tin ở đâu nữa…
Lý Đan Ni cũng nhẹ giọng nhạo báng, trong khi Hoa Uyên thì căng thẳng nhìn Đường Ninh, ở trước mặt Lan Hè, cô ấy thật đổ mồ hôi vì cô, giống như lo lắng cho cô, sau này thật sự không có ý định ở Tranh Điền, không còn muốn lăn lộn trong giới nữa sao?
“Vậy thì tôi sẽ chờ xem cô khiến tôi hối hận như thế nào. Hơn nữa, tôi đã cho Đan Ni và Hoa Uyễn hết tất cả tài nguyên của cô rồi, lúc đầu còn định đền bù cho cô, nhưng bây giờ xem ra không cần nữa rồi.”
Đường Ninh khẽ cười một tiếng, hoàn toàn không bị đả kích như Lan Hề nghĩ mà lại vô cùng thản nhiên bình tĩnh: “Vậy thì Lan tổng, nếu không có chuyện gì thì tôi về nhà trước.”
“Nếu cô muốn ở lại nghe cách bọn họ tiếp quản công việc của cô thì tôi cũng không có ý kiến.” Lan Hề dời ánh mắt đi nơi khác, lạnh lùng nói với cô.
Đường Ninh không cảm thấy khó chịu vì những lời khó nghe đó, chỉ nhìn Lan Hề bằng ánh mắt thâm thúy khi xoay người lại.
Ít nhất, khi ký hợp đồng, cô đã mang theo hy vọng để bước vào Tranh Điền.
Ít nhất thì… cô đã từng tin Lan Hề rất nhiều.
An Tử Hạo đứng đợi ở cửa, nhìn thấy Đường Ninh đi ra, anh ta vội vàng nghiêng người hỏi: “Cô ta nói cái gì?”
“Không phải anh đã hỏi mấy chuyện lộn xộn rồi sao?” Đường Ninh hỏi An Tử Hạo, bởi vì cô tin rằng nhất định An Tử Hạo đã hỏi nhân viên Tranh Điền rồi.
“Lan Hề thật sự quá đáng như vậy với em?”
“Em chỉ sợ sau này sẽ còn quá đáng hơn nữa.” Đường Ninh đáp, tuy lời nói rất bình tĩnh nhưng trong giọng nói vẫn có chút chua xót.
“Em chỉ muốn có được những gì em xứng đáng.”
“Em không ăn trộm hay ăn cắp.”
“Em dựa vào năng lực của mình.”
“Nhưng sao khó quá?”
“Cũng là… ngay cả vị hôn phu thân cận cũng có thể trở mặt cũng có thể là của người khác, thì bạn bè trở thành kẻ địch cũng có gì lạ đâu?”
Nghe xong những lời Đường Ninh nói, An Tử Hạo không thể phản bác chút nào, bởi vì anh ta hiểu được nỗi đau bị một người bạn phản bội.
“Tử Hạo, anh có thể rất xui xẻo, bởi vì em đã uy hiếp Lan Hè.”
“Đó không phải là đe dọa, em không bao giờ nói những điều không chắc chắn hoặc làm những điều không chắc chắn.” An Tử Hạo kiên định nhìn Đường Ninh, tin tưởng Đường Ninh.
Bị nội bộ phong sát?
Chẳng lẽ không thể thoát ra khỏi vòng vây?
An Tử Hiên nhìn khuôn mặt thoải mái dễ chịu của Đường Ninh bên cạnh, hoàn toàn không tin!
Chỉ để làm cho Đường Ninh cảm thấy tốt hơn mà anh ta đã liên lạc với Lục Triệt báo cáo với Mặc Đình.
Sau khi Mặc Đình biết chuyện gì đã xảy ra, đôi mắt của anh sắc lạnh đến mức khiến người ta sợ hãi, đặc biệt là Lục Triệt, anh ta chưa bao giờ thấy tổng giám đốc của mình biểu hiện như vậy…
Bởi vì trước khi gặp Đường Ninh, Mặc Đình chưa bao giờ thèm để Tranh Điền vào trong mắt, lại càng không quan tâm đến sự khiêu khích như thế của đối thủ, nhưng bây giờ Lan Hè lại đang dẫm lên người anh yêu…
Dẫm lên bảo bối của anh…
Anh còn tưởng rằng mình cho Đường Ninh đến Tranh Điền là muốn cho cô một bước hoàn hảo, nhưng không ngờ rằng mình đã tống Đường Ninh vào luyện ngục.
Nhưng theo tính cách của Đường Ninh, nếu cô không bị tổn thương một cách triệt để nhất thì cô sẽ không từ bỏ bất kỳ hy vọng nào. Nếu Lan Hè thực sự có thể đưa Đường Ninh đến bên cạnh anh, đưa đến Hải Thụy, anh…
Ít nhất còn có thể chịu đựng thêm vài ngày nữa.
Bảy giò tối, Mặc Đình về nhà đúng giờ, nhìn thấy Đường Ninh nằm trên sô pha trong phòng khách ngủ say, anh không nhịn được cởi áo khoác, khoác lên người Đường Ninh. Cũng chỉ có Đường Ninh lúc này mới để cho anh nhìn thấy một mặt mỏng manh, một mặt cần được bảo vệ.
Đường Ninh không phải gắng gượng, bởi vì cô là một con người, nhất là một người phụ nữ, cô chỉ muốn có một công việc ưng ý và một gia đình hạnh phúc. Cô không muốn không làm mà hưởng thụ, cô chỉ muốn chân thật, nhưng cả con đường cô đi nặng nề như một miếng chì.
Trái tim anh đau…
Có lẽ cảm nhận được ánh mắt như thiêu đốt, Đường Ninh chậm rãi mở mắt ra, bắt gặp ánh mắt của Mặc Đình, cô mỉm cười: “Về rồi sao?”
“Con đường người mẫu sắp bị người khác ép chết rồi, em còn có thể cười?”
“Không có.” Đường Ninh đứng thẳng người, một tay ôm lấy cổ Mặc Đình, một tay chỉ vào đầu mình nói: “Có thể ngày mai sẽ xoay người… Đình… anh nhất định phải hoàn toàn tin tưởng Thí Mặc Đình ôm chặt cô trong lòng, áp cằm lên trán cô: “Nhưng anh càng ngày càng lo lắng, bây giờ anh không thể nhìn em bị bắt nạt được, nên trong phạm vi cho phép của em thì anh chính là lưỡi dao trong tay em, là vũ khí của em.”
Có một số người muốn lợi dụng bạn, nhưng bạn không cho.
Có một số người, bạn muốn cô ấy lợi dụng bạn, nhưng cô ấy lại không cần.
“Anh cho rằng em không có anh chống đỡ sau lưng mà dám liều mạng đánh cuộc sao?” Đường Ninh nghiêm túc nói: “Cho dù em độc lập, nhưng… anh vẫn là chỗ dựa duy nhất của em, bởi vì hạnh phúc của em tùy thuộc vào anh.”
Lòng hư vinh của Mặc Đình được thỏa mãn, cuối cùng chỉ im lặng ôm Đường Ninh, yên lặng tận hưởng sự yên tĩnh của giờ phút này.
Lan Hề muốn động tay động chân ở sau lưng?
Nhưng?
Làm sao một người có ý chí kiên cường lại có thể bị cản trở?
Sáng sớm hôm sau.
Các fan của Lăng Phong đang rất xôn xao, vì LM sắp tung ra những đoạn phim quảng cáo nỗi bật, họ chỉ muồn biết đạo diễn đã thay thế Lăng Phong bằng nghệ sĩ nam nào, ngay cả gian hàng của Lăng Phong cũng dám nhận.
“A, đám fan hâm mộ này thật có sức.” Người đại diện của Lăng Phong vừa uống vừa nói với Lăng Phong.
“Đang chờ xem là thần tiên nào, chuẩn bị cho anh xả giận đây.”
Lăng Phong thu dọn đồ đạc gọn gàng, bởi vì anh ta chuẩn bị đến công ty nói chuyện phim mới, còn tưởng rằng hôm nay LM sẽ bày ra mấy trò nổi bật, vẻ mặt rất là khinh thường.
“Loại chuyện này, có gì đáng để ý? Để cho bọn họ bóp đi, trước kia rất ghét fan não tàn, nhưng hiện tại nghĩ lại vẫn thấy bọn họ có chút tác dụng.”
“Anh ăn nói cẩn thận.” Người đại diện nhắc nhở.
“Tôi nói cái gì sai? Những đứa đần đó tin tất cả những gì tôi nói, còn mong muốn đi tìm Đường Ninh để cắn xé…”
Người đại diện không thể ngăn được Lăng Phong lên tiếng, đương nhiên, cảnh mà họ muốn xem lúc này chính là người đàn ông quay quảng cáo với Đường Ninh.
Chỉ chờ được thoả thích cười chế giễu…
Cùng lúc đó, Đường Ninh đang ngồi trên ghế sô pha trong văn phòng của tổng giám đốc Hải Thụy và xem động thái của LM.
Thực ra, cô có chút lo lắng. Đầu tiên là vì đây là lần đầu tiên cô và Mặc Đình xuất hiện trước công chúng, cho tất cả mọi người trên khắp đất nước xem. Thứ hai là, liệu có ai nhận ra Mặc Đình hay không?
Cách đó vài mét, Mặc Đình đang ngồi ở bàn làm việc xem qua tài liệu với vẻ mặt nghiêm túc, có vẻ hoàn toàn không thèm để Vi, Mười giờ rưỡi, thời gian ước định đã đến, LM cũng rất đáng tin cậy và tung ra ngoài lề ngay lập tức…