Chương : Có anh, không dám ốm
Có thể giành được ExcaliburQ một cách suôn sẻ khiến Đường Ninh cảm thấy vui từ tận đáy lòng, bởi vì những gì cô ấy nói với Statham không phải để nhận được vai trò người phát ngôn, mà cô ấy thực sự thích con đường phát triển của ExcaliburQ. Đôi khi, hoạt động người phát ngôn cũng cần chú ý tới duyên phận…
Đường Ninh lấy điện thoại di động ra, rất muốn gọi cho Mặc Đình, nhưng Ý và Thịnh Kinh chênh lệch thời gian bảy tiếng, lúc này Mặc Đình chắc đang nghỉ ngơi.
Đường Ninh suy nghĩ một chút, mới gửi một tin ngắn cho Mặc Đình: “Em nhận được đại ngôn rồi.”
Đường Ninh không nghĩ rằng Mặc Đình sẽ trả lời, nhưng Mặc Đình lại trực tiếp gọi điện qua.
Đường Ninh cảm thấy vui mừng, nhưng nói không nên lời, lại mang chút trách cứ: “Em không ở bên cạnh anh, anh liền bận rộn đến nửa đêm vẫn chưa nghỉ sao?”
“Vi biết em nhất định sẽ thành công, nên luôn đợi cuộc gọi của em.” Mặc Đình ngồi dậy dựa vào đầu giường trả lời.
“Thật sự không phải đang làm việc?”
Mặc Đình không có cách nào khác, chỉ có thể gọi video với cô: “Yên tâm rồi?”
“Đình… có thể lấy được đại ngôn này, em rất vui.”
“Anh biết, em nhất định sẽ rất vui.” Mặc Đình nói đầy ẩn ý, bởi vì anh đủ hiểu về Đường Ninh, biết rằng cô nhất định sẽ thích nhãn hiệu ExcaliburQ, vì vậy mới giúp cô xem xét vai người phát ngôn này, sau đó không ngại cách xa ngàn dặm, gọi điện cho Statham để giành lầy.
Sự thật đã chứng minh, mọi nỗ lực anh làm đều không hề vô ích.
“Cơ thể tốt hơn chút nào chưa?”
“Đã không sao rồi. Có anh, không dám ốm.” Đường Ninh mỉm cười.
Lúc này, Mặc Đình rất muốn ở bên cạnh cô, vuốt mái tóc của cô, động viên cô, nhưng vì việc hợp tác với Hoằng Hâm, có lẽ tạm thời không thể bay đến bên cô được.
Hai người nói chuyện điện thoại rất ngọt ngào, chị Long và Phương Dục cũng biết điều rời khỏi phòng Đường Ninh, nhưng… bị Đường Ninh kích thích nên… hai người đều nghĩ về người trong lòng mình.
Chị Long còn đang nghĩ, nếu lúc này cô ấy gọi điện cho Lục Triệt, không biết Lục Triệt sẽ phản ứng thế nào…
Sau khi trở về phòng, chị Long ngồi trên giường suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng bám số điện thoại của Lục Triệt, nhưng Lục Triệt không nhận điện.
Chị Long đặt điện thoại xuống, cảm thấy bản thân hơi tự mình đa tình, Lục Triệt lại không phải người nào của cô, làm sao có thể đêm hôm khuya khoắt nói nhận điện của cô là nhận luôn đâu?
Hít một hơi thật sâu, chị Long nhắc nhở bản thân nhanh chóng hồi tâm nghĩ lại, bỏ điện thoại xuống, vào phòng tắm tắm rửa…
Nhưng đang tắm được một nửa thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại ngoài cửa phòng đang vang lớn, chị Long mặc kệ cả người đầy bọt, lập tức lao ra khỏi phòng tắm, vừa thấy là Lục Triệt gọi lại, kích động đến mức lập tức ấn nút nhận cuộc gọi.
“Lục Triệt!”
“Sao thế?”
Chị Long vừa nghe thấy giọng nói khàn khàn của Lục Triệt, liền biết anh đang ở trạng thái mơ màng, chị Long rất muốn nói cho anh ấy biết rằng Đường Ninh đã lấy được vai người phát ngôn.
Nhưng nghĩ lại thì, Đường Ninh nhận được vai người phát ngôn, boss vui mừng, đó là bởi vì là chồng của Đường Ninh, nhưng Lục Triệt… lại không phải người nào của Đường Ninh.
Vì vậy, chị Long mở miệng, nhưng không thể nói được điều gì…
còn vì những bọt xà phòng quanh người khiến bị lạnh, mà hắt hơi một cái.
“Bị cảm à?” Lục Triệt lập tức truy hỏi.
Chị Long nghe ra sự quan tâm của Lục Triệt, chợt bật cười, như trẻ con được ăn kẹo: “Không phải, không bị cảm.”
“Ò… vậy thì tốt rồi, không có chuyện gì thì tôi ngủ tiếp đây, cô cũng nghỉ ngơi sớm đi.”
“Được.” Chị Long ngốc nghéch cúp điện thoại, thật ra trong lòng có rất nhiều điều muốn nói, nhưng…
Nghĩ tới đã nửa đêm, ban ngày Lục Triệt cũng đã mệt mỏi như vậy, cô ấy không nỡ tiếp tục làm phiền.
Quan trọng hơn là, lúc cúp điện thoại vừa rồi, cô ấy cảm thấy cô đơn…
Tự dưng cảm thấy rất cô đơn.
Hơn nữa, cô ấy rất biết cách tự an ủi bản thân, Lục Triệt đã trả lời cuộc gọi của cô ấy vào lúc nửa đêm, điều đấy cũng có nghĩa là trong lòng Lục Triệt cô ấy có một chút khác biệt?
Nhưng sự thật là…
Lục Triệt vốn đang ngủ say, nghe thấy tiếng chuông điện thoại, rất tự nhiên duỗi tay ra liếc phần hiển thị người gọi, nếu là người khác, anh ấy nhất định sẽ cúp máy mà không cần nghĩ ngợi gì.
Trừ phi là Mặc Đình, nhưng nhìn thấy hai chữ chị Long, anh ấy mặc dù không nhận cuộc gọi, nhưng cuối cùng vẫn gọi lại cho cô ấy, quan trọng nhất là sau khi cúp điện thoại, cơn buồn ngủ ban đầu của anh ấy đột nhiên biến mắt không một dấu vết…
Chắc không phải vì thứ nhớ nhung gì đâu nhỉ?
Lục Triệt gục đầu xuống giường, thật ra anh không phải là người thích mở cửa sau cho người khác, dù sao môi trường làm việc của anh ấy là Hải Thụy, ở Hải Thụy mọi thứ đều là việc công, chỉ có việc của chị Long, anh ấy…
Muốn cho cô ấy một ngoại lệ!
Cho cô ấy một ngoại lệ!
Chị Long cả người đầy bọt, ngồi rất lâu trong phòng khách, mà hậu quả của việc này là… ngày hôm sau ngủ dậy, cô ấy thực sự bị cảm, cổ họng hoàn toàn bị khàn đi, căn bản không thể nói được tiếng nào.
Đường Ninh thấy cô ấy khó chịu, ánh mắt nghỉ ngờ nhìn lên người cô ấy: “Tối qua chị…”
“Tối qua chị làm sao?” Chị Long chột dạ tránh ánh mắt của Đường Ninh, cô ấy không muốn nói rằng mình bị cảm lạnh vì nhận cuộc gọi của Lục Triệt.
Đường Ninh cười thầm, thật ra trong lòng cũng hiểu rất rõ, bởi vì chị Long ở trước mặt cô là một tờ giấy trắng: “Có muốn em gọi Lục Triệt tới không?”
“Đường Ninh, bên cạnh em có chị và Phương tổng rồi, còn chưa đủ sao? Lục Triệt cũng có việc riêng phải làm.”
“Từ lúc nào mà chị và Lục Triệt trở thành người một nhà rồi?”
“Đi thôi, phải đi ký hợp đồng rồi.” Chị Long vừa hắt hơi vừa đeo khẩu trang cho mình, trong thời tiết lạnh giá như này, thân thể Đường Ninh vừa khỏe, không thẻ lại bị cảm lần nữa.
Đường Ninh không nói gì, nhưng trên đường đến ExcaliburQ, Đường Ninh vẫn gửi cho Lục Triệt một tin nhắn.
“Anh và chị Long đêm qua đã xảy ra chuyện gì vậy? Chị ấy bị cảm rất nặng…”
Lục Triệt không thể ra sao: “Thì gọi cuộc điện thoại…”
Đường Ninh ghi lại một đoạn tiếng ho của chị Long, gửi cho Lục Triệt: “Hôm qua lúc về phòng, chị ấy vẫn khỏe.”
Lục Triệt nhìn tin nhắn, hơi ngỡ ngàng, chị Long bị cảm và gọi cuộc điện thoại thì có liên quan gì sao?
Thực ra, ám chỉ của Đường Ninh đã rất rõ ràng, nhưng cô không thể nói thẳng thừng hơn, vì suy cho cùng, đó là chuyện giữa chị Long và Lục Triệt.
Chỉ là đôi khi, người trong cuộc còn đang ở trên mây trong sương, nhưng người ngoài cuộc đã lòng như lửa đốt.
Ba người cùng nhau tới tầng dưới của trụ sở ExcaliburQ, chuẩn bị lên tầng ký hợp đồng, nhưng Tần Ngữ và người đại diện của cô ta đã đến sớm hơn ba người Đường Ninh…
Nhìn thấy đối phương, hai bên hơi ngạc nhiên.
Vì mọi người đều biết, ExcaliburQ chỉ có một hạn ngạch cho người mẫu tổ châu Á, nếu bản thân đều là đến ký hợp đồng, vậy đối phương thì sao?
Tất nhiên, người đại diện của Tần Ngữ vì nhận được cuộc gọi từ trợ lý của Statham, nên cô ta đối với việc Tần Ngữ lấy được vai trò người phát ngôn như đã định liệu trước. Còn Đường Ninh…
“Chẳng phải bên ngoài luôn có lời đồn đại sao? Người nào đó có rất nhiều hành động nhỏ, thấy liên tiếp các công ty bị phá hủy là nên biết được cô ta lợi hại như thế nào. Nhưng, giành không được thù chính là giành không được…”