Chương : Em và cô ta không phải là đối thủ diễn xuất
“Đường…Đường Ninh thực sự chưa từng đóng phim?” Có người nghỉ vấn hỏi: “Không thể nào…năng lực như thế này, không thể nào…”
“Nguyên nhân là do chúng ta không ôm hy vọng? Nên mới lại cảm thấy kinh ngạc?”
Sau khi thấp giọng nghị luận vài câu, phòng tập lại im ắng như cũ…
Thỉnh thoảng lại có một hai tiếng ho nhẹ truyền ra từ đám đông, dường như muốn phá vỡ cục diện ngượng ngùng này. Sau đó, đạo diễn Hull đứng lên vỗ tay đầu tiên, còn những người khác cũng không nhịn được mà lần lượt phát ra âm thanh cỗ vũ.
“Cô thật sự chưa từng diễn bao giờ sao?” Ngay cả phó đạo diễn không nhìn nhận cô nhất cũng trợn trừng hai mắt hỏi Đường Ninh.
“Chưa từng…”
“Vậy cô có thể nói cho tôi biết, làm sao cô làm được được không?” Phó đạo diễn thực sự rất bất ngờ, Đường Ninh là một người mẫu, lại chưa từng học trường chuyên nghiệp, lần đầu tiên diễn lại có thể diễn được như vậy, không thể không nói rằng cô và Nhạc San San mỗi người một vẻ, thậm chí có rất nhiều chỉ tiết cô còn hiểu rõ hơn cả Nhạc San San, là nhân vật còn phù hợp hơn với kịch bản này.
Là một người lần đầu tiên diễn, nói nhập vai là nhập vai, thoát vai là liền thoát vai…
Điều này…
Khiến những người học năm tại trường đào tạo chuyên nghiệp tốt nghiệp ra, nhưng đi đóng phim bảy tám năm vẫn một bộ mặt cứng đơ như cũ, chỉ biết chăm chỉ đọc lời thoại, làm sao có thể chịu được mối đả kích này?
Đường Ninh thấp đầu cười, sau đó nói: “Không có cách gì đặc biệt cả, ngay cái lúc đó, tôi chính là cô ấy.”
Nói xong, Đường Ninh đi đến phía trước mặt đám đông, vì cô đã nhìn thấy Mặc Đình đang đứng ở phía cuối cùng của đám đông đó…
“Chuyện này…” Đạo diễn và mọi người vẫn đang ngạc nhiên thì lúc này, Hull lại đặt thứ trong tay xuống, cũng đi đến trước mặt Mặc Đình, đồng thời bắt tay với anh.
“Tôi thấy khá khen cho Hải Thụy nha, về kỹ năng diễn xuất thì đúng là cậu đã đào được thứ quý giá nhất trên người Đường Ninh rồi đó, thành tích chắc chắn sẽ còn cao hơn cả khi cô ấy đứng trên sàn chữ T nữa nha.”
Mặc Đình duỗi tay ra bắt tay với Hull, sau đó quay đầu nhìn Đường Ninh trước mặt, khóe miệng lộ ra nụ cười tự tin, dường như đang nói đây là điều đương nhiên, ông cũng không xem xem đây là vợ ai.
Trên thực tế, sự ngạc nhiên của Mặc Đình cũng không hề kém so với mọi người tại đây, vì đây cũng là lần đầu tiên anh nhìn thấy Đường Ninh diễn.
Đã quen nhìn thấy tư thế Đường Ninh đi catwalk, thần thái tự tin và sự hăng hái trên sàn chữ T, lần này…
Đáy mắt anh cũng lấp lánh ánh sáng, hơn nữa còn là ánh sáng nóng rực…
Diễn xuắt…
Khiến anh nhìn thấy được một Đường Ninh hoàn toàn khác, một Đường Ninh vô cùng ý nghĩa.
Sau đó, Mặc Đình ôm Đường Ninh trước mặt mọi người ở đó, hôn lên mái tóc cô, nói: “Anh biết mà, không có gì có thể làm khó được em.”
Lúc này, người trong đoàn phim mới phát hiện Mặc Đình vậy mà lại đến hiện trường…nên dần dần trở nên có quy tắc hơn.
Đường Ninh cười với Mặc Đình, sau đó thoát khỏi vòng tay của anh, lịch sự hỏi mọi người: “Đã nói rồi, mọi người quyết định tôi đi hay ở…”
“Nếu cô có thể giữ vững được trình độ diễn ban nãy, thì có bắt tôi giơ cả hai tay hai chân tôi cũng đồng ý!” Phó đạo diễn lên tiếng đầu tiên, chỉ vào Đường Ninh nói.
Mọi người đều bật cười, thực ra trong lòng cũng cùng chung suy nghĩ với đạo diễn.
Mặc dù bị một người mẫu vả vô mặt nhưng rất lạ lùng rằng lại cảm thấy con người Đường Ninh thật sự rất thú vị.
Cô chưa từng diễn bao giờ, cũng chưa từng đến trường lớp đào tạo chuyên nghiệp, nhưng mọi người đều thấy được kỹ năng diễn xuất từ trên người cô…
Không, đó không phải là kỹ năng diễn xuất, bạn có thể cảm nhận được đó chính là nhân vật trong kịch bản đã sống dậy.
Mọi người đều rất tò mò, Đường Ninh rốt cuộc làm sao mà lại làm được…
Nên nhân viên đoàn phim hầu như nhất trí giơ tay lên đồng ý.
Đường Ninh nhìn thấy mọi người đều giơ tay lên, không nhúc nhích, mà lúc này Mặc Đình lại nhẹ nhàng đẩy cô một cái.
Đường Ninh định thần lại, cúi đầu hướng về mọi người: “Tôi nhận “Đồ Nhi Ngốc”, không phải vì danh mà cũng chẳng phải vì lợi, vì tôi muốn hoàn thành tâm nguyện của biên kịch, hơn nữa, tôi cũng không cần thù lao đóng phim, nếu trong quá trình này có bất cứ vấn đề gì, đạo diễn có thể bảo tôi rời khỏi bất cứ lúc nào.”
“Thực sự mà nói, Đường Ninh rất có thành ý, rất rõ ràng là được kéo đến cứu vớt tình hình, so với mấy người vì fans mà bỏ diễn, hất cả đoàn phim sang một bên, thì tốt hơn rất nhiều.”
“Được rồi, coi như là cô ấy vả vào mặt tôi một cái tát, giò tôi không dám khinh thường người mẫu nữa rồi.”
“Hy vọng cô ấy luôn luôn giữ ở trình độ này, cứ đợi về sau mà xem vậy.”
Đường Ninh nghe thấy tiếng bàn luận của nhân viên công tác, liền biết được sự đả kích của cô mang lại cho mọi người đúng là hơi có chút mãnh liệt. Như vậy, chẳng phải cũng vừa hay chứng minh được thành công của cô sao?
Chị Long trực tiếp nhảy đến bên Đường Ninh, ôm lấy người cô lắc mạnh: “Sao ông trời lại bất công vậy? Cho em một cặp…
như vậy đã đành, lại còn cho em thiên phú diễn xuất nữa chứ.”
Thực ra chị Long không hề thấy ngạc nhiên chút nào khi Đường Ninh có thể phát huy ở trình độ như này.
Đừng quên, Đường Ninh là linh hồn của sàn chữ T, cô thường hay đi tìm hiểu những thứ mà cô cần thể hiện, quần áo cô cần mặc, sau đó để bản thân điều chính tương ứng, công thêm việc kinh nghiệm tích lũy nhiều năm đối mặt trước ống kính, vị trí đi… đóng phim đối với cô mà nói thì thực sự không phải chuyện gì khó…
Có thể diễn ra được hiệu quả như vậy thực sự là một sự kỳ vọng khá bình thường.
Vì cô rất giỏi trong việc phỏng đoán.
“Một cảnh diễn chẳng có gì là giỏi cả, sau này còn rất nhiều cảnh nữa, đến lúc đó mới nhìn thấy được sự thật.”
Í, chị không nhìn thấy Lâm Thanh kia đâu?” Chị Long tìm một vòng, nhưng không hề thấy người đâu, lẽ nào, cô ta thực sự không đến xem Đường Ninh diễn thử? Vậy chẳng phải vẫn còn phải tốn sức lực đi thuyết phục ảnh đề kia sao?”
Đường Ninh nghe thấy tiếng bàn luận của nhân viên công tác, liền biết được sự đả kích của cô mang lại cho mọi người đúng là hơi có chút mãnh liệt. Như vậy, chẳng phải cũng vừa hay chứng minh được thành công của cô sao?
Chị Long trực tiếp nhảy đến bên Đường Ninh, ôm lấy người cô lắc mạnh: “Sao ông trời lại bất công vậy? Cho em một cặp…
như vậy đã đành, lại còn cho em thiên phú diễn xuất nữa chứ.”
Thực ra chị Long không hề thấy ngạc nhiên chút nào khi Đường Ninh có thể phát huy ở trình độ như này.
Đừng quên, Đường Ninh là linh hồn của sàn chữ T, cô thường hay đi tìm hiểu những thứ mà cô cần thể hiện, quần áo cô cần mặc, sau đó để bản thân điều chính tương ứng, công thêm việc kinh nghiệm tích lũy nhiều năm đối mặt trước ống kính, vị trí đi… đóng phim đối với cô mà nói thì thực sự không phải chuyện gì khó…
Có thể diễn ra được hiệu quả như vậy thực sự là một sự kỳ vọng khá bình thường.
Vì cô rất giỏi trong việc phỏng đoán.
“Một cảnh diễn chẳng có gì là giỏi cả, sau này còn rất nhiều cảnh nữa, đến lúc đó mới nhìn thấy được sự thật.”
Í, chị không nhìn thấy Lâm Thanh kia đâu?” Chị Long tìm một vòng, nhưng không hề thấy người đâu, lẽ nào, cô ta thực sự không đến xem Đường Ninh diễn thử? Vậy chẳng phải vẫn còn phải tốn sức lực đi thuyết phục ảnh đề kia sao?”
em, để dễ giúp em làm quen với cả đoàn phim. Nếu anh ở đây…
“Họ sẽ có cảm giác xa cách với em.” Đường Ninh rất rõ từng việc mà Mặc Đình làm, đều có sự cân nhắc và dự định của anh. “Em biết, em đều biết mà. Hơn nữa, em ở trong đoàn phim cũng có thể không bận vậy đâu.”