Chương : Tôi không muốn
“Trương Nghệ Đan này thực sự không tệ … mà trên tài liệu cho thấy cô ấy cũng tốt nghiệp từ một trường biểu diễn tốt nhất, quả là không tôi. “
“Cũng tốt, nhưng tôi nghĩ là bởi vì trước đó mọi người xem quá nhiều thứ không ra gì. Nên vừa mới xuất hiện một người tốt, liền làm cho mọi người kinh ngạc.”
“Nói cũng đúng, vậy tiếp tục!”
Ban giám khảo trao đổi riêng một hồi, sau đó yêu cầu trợ lý thu xếp để tiếp tục thử vai, nhưng … các diễn viên tiếp theo không phải phô trương thì chính là thiếu kỹ năng diễn xuất, hoặc họ chỉ ham hồ.
Các giám khảo xem đến nỗi trợn tròn mắt, đột nhiên phát hiện ra phía sau có lẽ sẽ không xuất hiện ai tốt hơn Trương Nghệ Đan, mà chỉ ngày càng tệ.
“Số , Đường Diệc Chân.”
Đường Diệc Chân?
“Tôi chưa từng nghe nói về người này, mọi người thì sao?”
“Tôi cũng vậy, trước tiên hãy xem cô ấy diễn đã.” Ban giám khảo cúi đầu, những người phía trước đã không ôm hi vọng rồi, huống chỉ là người lai lịch bắt minh này.
Nhưng… ngay khi sự chú ý của tất cả các giám khảo không ở trên sân khấu, bỗng nhiên …
– Ai đó ngạc nhiên kêu lên, ánh mắt của ban giám khảo ngay lập tức bị thu hút, sau đó, mọi người đều sững sờ.
Bởi vì lúc này Đường Ninh đang mặc một chiếc áo phông trắng phá cách, bên dưới mặc một chiếc quần jean bó sát, tóc ngắn gọn gàng, quan trọng nhất là trên mi tâm của cô ấy có một nốt ruồi. Đây hoàn toàn là hóa trang thành nhân vật nữ chính trong kịch bản, không… đó là nữ xạ thủ đã sống lại.
Các giám khảo kích động vô cùng, chỉ một cái liếc mắt đã bị thu hút bởi thân hình của nữ diễn viên.
Trên sân khấu ảm đạm, vì mái tóc che đi mà không nhìn rõ được ngũ quan của cô. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến sự lão luyện của cô, bình tĩnh, giơ tay chém xuống.
“Lật trang thứ của “Tiếng súng”, cô diễn đoạn đó.”
Trợ lý đưa kịch bản của tiếng súng, nhưng Đường Ninh không đưa tay ra nhận mà thấp giọng nói: “Tôi không cần kịch bản.”
“Khẩu khí rất kiêu ngạo, nhưng tôi thích!” Một số giám khảo vỗ tay khen ngợi.
“Được, nếu cô đã không cần, vậy thì bắt đầu đi!”
Đây là lần duy nhất trong rất nhiều lần thử vai sáng nay, tất cả giám khảo đều chăm chú nhìn lên sân khấu, ngay cả Trương Nghệ Đan cũng chắc chắn sẽ có người bới móc khuyết điểm và thiếu sót, còn Đường Ninh … lại chỉ từ trang phục đã trực tiếp bắt được trái tim của các ban giám khảo, cùng với khí chất khiến người khác tin cậy tản ra trên người cô …
Ban giám khảo nhìn Đường Ninh chăm chú, sau đó …
“,, …” Đường Ninh tự mình đếm só, rồi giơ súng xông vào cửa, lúc đó giám khảo mới phát hiện tư thế cầm súng của cô rất chuẩn, thật sự… tư thế hiên ngang, quan trọng nhất là một số giám khảo nhìn thấy ngón út bên tay trái cầm súng của Đường Ninh hơi thẳng, vì nữ xạ thủ trong kịch bản từng bị bệnh và các khớp ngón tay trái bị cứng.
Không ngờ, Đường Ninh lại nắm được tất cả các chỉ tiết như vậy…
Cũng chính bởi những chỉ tiết này mà nữ xạ thủ càng thêm phần sinh động.
Đây là cảnh phá cửa cứu người, nhưng sau khi vào cửa cô mới biết mình bị lừa, trong nhà chỉ có bom hẹn giờ, mà lối ra cũng bị chặn.
Đường Ninh nhìn xung quanh để tìm cơ quan, và cẩn thận đập vào tường. Mới đầu, cô ấy cần thận lắng nghe âm thanh, sau đó thì mắt kiên nhẫn, từng quyền từng quyền đấm vào tường.
Đây là cảnh từ giả vờ bình tĩnh đến bộc lộ nội tâm.
Các giám khảo nhìn theo ánh mắt của Đường Ninh, như thể họ cũng đang ở trong tình cảnh nguy hiểm.
Cuối cùng, Đường Ninh phát hiện ra một lỗ hổng vừa bị đập trên bức tường, đó chính là lối ra, nhưng quả bom hẹn giờ chỉ còn mười giây. Vì vậy cô ấy quay ngược khẩu súng và dùng chuôi súng để khoét tường. Nhát sau so nhát trước càng mạnh, càng có lực, bộc phát.
Cuối cùng, quả bom đã ngừng …
Bức tường bị đục ra…
Có người xem cảnh đó quá nhập tâm, tưởng là có bom thật, thời điểm bom hẹn giò dừng lại, anh ta theo bản năng ôm đầu…
Đùa…
Diễn xong rồi, mà tất cả mọi người đều ngây ngốc.
Cảm giác thay thế, kỹ năng diễn xuất, loại diễn xuất linh hồn này, thực sự không ai mạnh và thích hợp hơn cô ấy.
Những tràng pháo tay nhiệt liệt nhất đã nỗ ra tại chỗ, đạo diễn Trương thậm chí còn liên tục khen ngợi…
“Trời ơi, tuyệt vời, thực sự tuyệt vời!”
Đường Ninh nhìn đạo diễn Trương, nhìn tất cả các giám khảo, rồi cúi đầu chào tất cả mọi người.
Lúc này, đạo diễn Trương trực tiếp nói với Đường Ninh, “Đường Diệc Chân, chính là cô. Nữ xạ thủ không là cô thì không ai có thể diễn được.”
Ngoại hình, kỹ năng diễn xuất, phong thái, ngoại trừ không có lời thoại. Những thứ nên biểu hiện Đường Ninh đều biểu hiện ra hết.
Đạo diễn Trương rất phấn khích, bởi vì đã nhiều năm rồi mới gặp được một diễn viên có khí chất như vậy, có thể thấy Đường Ninh vì vai diễn này đã bỏ ra rất nhiều công sức.
“Đạo diễn Trương, không xem phía sau nữa ạ?” Trợ lý ngạc nhiên hỏi.
“Không cần xem nữa. Những người có kỹ năng diễn xuất này chưa chắc có thân hình tương tự như thế. Cô không phát hiện ra sao? Cô ấy thể hiện ngay cả những điểm chỉ tiết nhất trong phim. Có thể hình dung cô ấy rất nghiền ngẫm vai diễn, thích hợp đến cỡ nào.” Đạo diễn Trương hoàn toàn đang ở trong trạng thái vui mừng và phấn khích, hơn mười giám khảo có thâm quyền có mặt tại đây cũng đồng ý rằng Đường Ninh thực sự đã làm rất tốt.
“Cô có đồng ý tham gia “Tiếng súng” không? Chính là cô rồi…”
Nghe được câu hỏi này, Đường Ninh mỉm cười, tháo tóc giả trên đầu, lộ ra khuôn mặt thực sự của mình, vừa rồi quả thực là nhờ tóc giả che khuát …
“Tôi không muốn.” Đường Ninh nghiêm túc, đáp lại mọi người bằng giọng nói âm vang: “Tôi không muốn.”
Có chuyện gì vậy?” Có giám khảo đột nhiên bối rối. “Không muốn tại sao lại đến thử vai?
“Tại sao tôi cảm thấy cô gái này nhìn rất quen mắt?”
“AI Đó là Đường Ninh…”
“Sao có thể? Sao có thể là Đường Ninh?”
“Tôi chính là Đường Ninh.” Đường Ninh vô cùng bình tĩnh công bố câu trả lời “Tôi đến đây vì bài báo mà đạo diễn Trương đã đăng trên phần mềm xã hội. Ngài ở khắp nơi nói rằng tôi đã kéo ngành điện ảnh đi xuống, nói rằng tôi không có kỹ năng diễn xuất, nhưng hôm nay, ngài lại muốn tôi tham gia vào tiếng súng, trở thành nữ chính. Xin hỏi ngài có phải tự vả mặt mình không? “
Sắc mặt của đạo diễn Trương đột nhiên thay đổi …
“Tôi lúc trước là một người mẫu. Điều này không sai, nhưng không có nghĩa là tôi không thể làm một diễn viên tốt.”
“Hôm nay tôi đến chỉ để chứng minh bản thân. Về phần kỹ năng diễn xuất của tôi không có vấn đề gì, trong lòng ngài rõ hơn ai hết.”
“Thân phận của ngài đã định trước từng lời nói hành động đều thu hút sự chú ý của người khác, mà ngài tùy tiện phỏng đoán rằng tôi không có kỹ năng diễn xuất khi chưa từng xem tôi đóng phim. Ngài có biết đã gây ra bao nhiêu rắc rối cho tôi và Hải Thụy không?”
Sắc mặt của đạo diễn Trương đã đỏ trắng lẫn lộn…
Bởi vì cái tát này của Đường Ninh thực sự đánh cho ông ta không thể chống trả …
Rất nhiều người đã xem Đường Ninh diễn xuất, kỹ năng diễn xuất của cô ấy hoàn toàn tự nhiên, đây là điều ông ta không thể phủ nhận, vì vậy chỉ có thể tự xấu hỗ.
“Lợi hại!” Có người đánh giá Đường Ninh như thế này.
Vậy mà lại dùng cách này để chứng minh bản thân, còn ai lợi hại hơn cô ấy?