Chương Người thiện ta thiện, người ác ta ác
Mọi người sẽ nghĩ rằng so với sự nổi bật của Có Hằng thì Đường Ninh nhìn qua trông có vẻ vô cùng hẹp hòi.
Sẽ bộc lộ ra khí chất của một vai phụ. Tuy nhiên, điều làm người ta ngạc nhiên là sự điềm tĩnh thầm kín của cô và sự kinh diễm của cô khi quay phim lại trái ngược rõ ràng, chỉ khai máy được hai ngày mà đã chinh phục được hầu hết nhân viên của đoàn làm phim.
Đặc biệt là khi Đường Ninh và Cố Hằng quay phim, cô hoàn toàn có thể áp đảo được hào quang của Cố Hằng, làm mọi người theo lẽ thường mà nghĩ rằng cô hoàn toàn xứng đáng làm nữ chính.
Cảm giác này thậm chí còn bắt tri bất giác mà đâm sâu vào lòng của Cố Hằng, khiến trái tim vốn dĩ không cân bằng của cô ta cũng dần dần bắt đầu công nhận Đường Ninh.
Mặc kệ bối cảnh quay phim có bẩn thỉu hay lộn xộn đến đâu, chỉ cần đạo diễn sắp xếp, Đường Ninh sẽ trực tiếp gật đầu đồng ý mà không chút lo lắng về hình ảnh của mình.
Đây là điều không phải diễn viên nào cũng làm được, đặc biệt là các nữ diễn viên.
Mà đối với những cảnh nguy hiểm, cô không bao giờ sử dụng người đóng thế, sau khi đạo diễn thông báo, cô sẽ về nhà diễn tập với Mặc Đình, sau đó ngày hôm sau quay lại cảnh đó thì hầu như một hoặc hai lần liền có thể thông qua.
Điều quan trọng nhát là cách diễn của cô…
Đôi khi Có Hằng cũng không thể không thừa nhận rằng sự nghiêm túc của Đường Ninh luôn khiến mọi người nẻ phục, cho dù cô một giây trước không biết, thì cũng đừng bao giờ dùng một giây sau để đánh giá Đường Ninh của một giây trước.
Mặc Đình vẫn là người đến tận phim trường để quan sát Đường Ninh trong những cảnh quay nguy hiểm, điều này khiến các thành viên trong đoàn phim đã quen. Duy An phần lớn thời gian quay phim có chút hăng say, cũng không nhịn được nói với Mặc Đình: “Chủ tịch Mặc, tôi chưa từng thấy diễn viên nào dẻo dai hơn Đường Ninh.
Độ giác ngộ của cô ấy cũng quá cao rồi…”
Thường thì những lúc như thế này, Mặc Đình sẽ bình tĩnh gật đầu trả lời đối phương: “Tôi biết.”
“Chăm chỉ bồi dưỡng… ngàn vạn lần đừng để bỏ lỡ loại thiên phú này.”
“Hôm nay tôi mời…” Mặc Đình nhấp nháy khóe môi, trực tiếp phát phúc lợi cho đoàn phim.
Cố Hằng đứng một bên lặng lẽ chờ đến phân cảnh của mình, mỗi lần nhìn thấy Mặc Đình trong đoàn phim, trái tim cô ta liền hoảng loạn không thẻ giải thích được, chỉ bởi vì .
cô ta sợ bị Mặc Đình phát hiện cô ta từng có những suy nghĩ xấu xa đối với Đường Ninh.
Lại ngắng đầu nhìn Bạch Thu Sinh, cô ta sẽ cảm thấy càng thêm chột dạ, bởi vì cô không nắm chắc Bạch Thu Sinh đã từ bỏ kế hoạch của mình hay đang làm những việc không muốn người khác biết sau lưng cô ta.
Lúc này, điện thoại di động của Cố Hằng nhận được tin nhắn từ Bạch Thu Sinh: “Đợi đã…”
Có Hằng cả kinh, đang định trả lời, nhưng cô ta lại sợ bị người ta bắt được nhược điểm, vì vậy cô ta định đợi đến lúc hai người gặp nhau rồi mới thuyết phục Bạch Thu Sinh.
“Hôm nay chủ tịch Mặc chiêu đãi, mọi người sau khi quay phim xong sẽ ăn tối cùng nhau.” Duy An nói với mọi người.
Nghe được tin này, Cố Hằng không khỏi hoảng sợ hơn, bởi vì cô ta sợ mọi thời cơ đều sẽ trở thành cơ hội để Bạch Thu Sinh hạ thủ với Đường Ninh.
Vì vậy, đợi đến khi Đường Ninh đi ngang qua trước mặt cô ta, đang chuẩn bị đi thay quần áo, cô ta đột nhiên ngăn Đường Ninh lại: “Này…”
Đường Ninh dừng lại bước chân, nghi ngờ quay đầu lại, đây dường như là lần đầu tiên Cố Hằng chủ động gọi cô.
“Cái này… Bộ phim này có rất nhiều cảnh đánh nhau, cô .
phải chú ý an toàn hơn.”
“Cảm ơn chị Cố, em hiểu rồi.” Đường Ninh cười hờ hững, có vẻ không chút để ý, nhưng chắc chắn cô đã để trong lòng, chỉ là Có Hằng không thể nhìn thấu.
“Chị Ninh, chị nghĩ sao về chuyện này?” Tống Nghiên Thư đi theo sau lưng Đường Ninh hỏi, mỗi ngày cô ấy đều lo lắng đề phòng, sợ người khác hạ thủ với Đường Ninh, nhưng Đường Ninh lại luôn bình tĩnh không chút lo lắng.
“Cô ta hiểu rằng làm tổn thương chị sẽ không có lợi cho cô ta. Đây là đang giả vờ quan tâm lấy lòng.” Đường Ninh trầm giọng đáp: “Nếu cô ta đã nhắc nhở vậy thì nên chú ý hơn.”
“Được.”
“Sinh nhật của Mặc Đình sắp tới. Chị muốn giải quyết những vấn đề này càng sớm càng tốt, không muốn anh ấy lo lắng.” Đường Ninh thấp giọng nói: “Vì vậy chỉ có thể chủ động tấn công.”
“Chị Ninh muốn…”
Sau buổi chụp hình trong ngày kết thúc, cả nhóm về khách sạn ăn tối cùng nhau. Trên đường đến đó, Đường Ninh có ý ở lại sau cùng, để Duy An và phó đạo diễn lên xe bảo mẫu của mình, cùng nhau đến nơi ăn tối.
“Đường Ninh, trước đây tôi rất có thành kiến với cô. Cô đừng để trong lòng. Tôi muốn nói câu này với cô từ lâu rồi, nhưng vẫn luôn không có cơ hội.”
Đường Ninh lắc đầu cười nói: “Chưa tiếp xúc qua, tự nhiên sẽ không có cảm giác tin tưởng. Tôi hiểu được, thưa đạo diễn Duy.”
“Chỉ có điều đạo diễn Duy, tôi nhớ tôi còn có một cảnh quay đua xe với Bạch Thu Sinh, tôi có thể quay trước không? Tôi muốn tập trung quay những cảnh nguy hiểm luôn một lần để Mặc Đình đỡ phải vất vả năm ba ngày lại đi đến phim trường, Không biết có được hay không?”
“Rất dễ xử lý, ngày mai liền có thể quay, chỉ cần điều chỉnh thứ tự một chút là được.” Duy An gật đầu.
“Cảm ơn đạo diễn Duy.” Đường Ninh cười nói với đối phương.
“Cảm ơn gì chứ.” Duy An thật ra cũng có chút chột dạ, bởi vì ông ta và Mặc lão gia còn có giao kèo với nhau, mà qua mấy ngày nữa ông ấy còn sẽ tự mình tới làm khó cháu dâu.
Vì vậy, ông ta chỉ mong sao Đường Ninh đưa ra nhiều yêu cầu hơn một chút …
Cũng làm giảm nhẹ gánh nặng trong lòng ông ta.
Chẳng máy chốc, mấy người tiến vào phòng ăn, mọi người đều đã ngồi vào chỗ, chỉ còn thiếu mấy người Đường Ninh và Duy An.
Đường Ninh và Tống Nghiên Thư cùng nhau ngồi xuống, sau đó liếc nhìn Có Hằng và Bạch Thu Sinh, nhưng bọn họ đều không phải là người nói nhiều, mà tại loại trường hợp này lại càng im lặng. : Duy An cũng không lập tức thông báo thay đổi lịch trình .
quay phim, nhưng khi bữa tiệc tối sắp kết thúc, ông ta mới hơi say say mà đề cập đến sự việc với mọi người.
Sau khi Cố Hằng nghe xong, sắc mặt nhất thời thay đổi, vô thức quay đầu nhìn Bạch Thu Sinh ở cách đó không xa, vẻ mặt của cô ta vô tình rơi vào mắt Đường Ninh.
Đường Ninh bình tĩnh nhìn hai người, khóe miệng khẽ cười một tiếng.
Sau bữa tối, Đường Ninh và Tống Nghiên Thư đứng dậy rời đi, nhưng lúc này, Cố Hằng lại đuổi theo và nói với Đường Ninh: “Cảnh quay đua xe nghe nói là quay cảnh thật, cô phải cẩn thận.”
“Được rồi, chị Cối”
“Ngày mai, tôi cũng sẽ đến trường quay, quay thử cho cô xem. Tôi đã quay rất nhiều loại hình này.”
“Vậy thì cảm ơn chị Cố trước.”
Cố Hằng cười lắc đầu, không dám nhìn thẳng vào mắt Đường Ninh vì sợ lộ ra sự chột dạ của mình.
Sau đó, Đường Ninh nhìn Cố Hằng rời đi, lập tức quay sang Tống Nghiên Thư nói: “Đi tìm hiểu phim trường một chút để hiểu bố cục, còn có đạo cụ sẽ sử dụng vào ngày.
mai. Điều quan trọng nhát là chiếc xe chị sẽ lái vào ngày mai.”
“Yên tâm đi.”
“Mặc dù chị không muốn nghĩ đến điều đó, nhưng …
những lời nhắc nhở liên tục của Cố Hằng khiến chị không – thể không đề phòng.”
“Nếu quan hệ của bọn họ thực sự không đúng đắn, thì Bạch Thu Sinh hoàn toàn có khả năng bóp chết chị vì người yêu. Dù sao nếu chị gặp tai nạn, Có Hằng sẽ trực tiếp thay thế vị trí nữ chính của chị.”
“Thử xem…” Đường Ninh nhẹ nhàng thở dài, trên đời này thật khó phân biệt thiện ác, nhưng mà… rất nhiều hành vi của người trưởng thành đều do lợi ích sau lưng thúc đầy.
Cô đã từng nói, người thiện ta thiện, người ác ta ác.