Chương : Chứng cứ đâu?
“Cô muốn thuyết phục mọi người đúng không?” Đường Ninh nhìn Cố Hằng, nghiêm túc hỏi: “Cố Hằng, tôi nhớ, tôi đã từng cảnh cáo cô…cũng đã từng cho cô cơ hội.”
Tôi biết, cô luôn không phục tại sao tôi có thể trở thành nữ chính, còn cô chỉ là một vai nữ phụ, cô luôn cho. rằng tôi là vì mối quan hệ của Mặc Đình mới lấy được vai diễn, vì vậy trong lòng cô cũng từng nảy sinh ý nghĩ muốn làm cho tôi rời khỏi đoàn phim, tôi nói đúng chứ?”
“Cô ngậm máu phun người!” Có Hằng phản bác lại: “Vì để thoát tội, cô vu khống vấy bẩn danh dự của tôi và Bạch Thu Sinh, lương tâm của cô thật sự vui vẻ được sao?”
“Vây bản?” Đường Ninh lặp lại hai chữ này, sau đó, chau mày với Cố Hằng: “Lúc nói ra từ này, có từng lừa qua chính bản thân mình chưa?”
“Đường Ninh, cô bớt cố làm ra vẻ ở đây đi, có bản lĩnh thì cô lấy chứng cứ ra đây.” Bạch Thu Sinh chỉ thẳng Đường Ninh, trong ánh mắt lộ ra một nỗi lo lắng không giống lúc nãy: “Cô không có chứng cứ thì đừng có ăn nói bậy bạ, cố ý làm cho người khác kinh sợ như vậy.”
“Chứng cứ? Cô là chỉ cái này sao?” Đường Ninh lấy ra một bức ảnh có hai người đang ôm ấp nhau thân mật thắm thiết từ trong túi xách, hơn nữa, không chỉ là một tắm. Trong đó mặc những bộ quần áo không giống nhau, góc độ khác nhau, cho thấy hai người hẹn hò không chỉ là một hai lần, ít nhất cũng đã qua năm bốn mùa rồi.
Sắc mặt Bạch Thu Sinh bỗng nhiên tái mét…
“Sao? Không quen với người trong ảnh rồi sao?” Đường Ninh truyền những bức ảnh cho phóng viên xem: “Đây chính là cái mà trong miệng các người gọi là trong sạch sao? Cô đừng sỉ nhục cái từ “quen biết thông thường”
này.
Phóng viên vừa nhìn thấy tin tức nóng hồi thú vị như vậy, lập tức điên cuồng truyền tay nhau xem, cứ coi như bức ảnh trong đó lờ mờ không rõ đi, nhưng còn vô số những bức ảnh khác rất rõ nét, điều này khiến cho Bạch Thu Sinh không còn đường nào chối cãi.
“Có lẽ, cô cảm thầy những bức ảnh này là ghép? Có phải cô còn muốn nói với phóng viên, đây là tôi vu oan đỗ tội cho cô đúng không? Không sao cả, tôi còn có cái khác nữa…” Nói xong, Đường Ninh lấy ra đoạn ghi âm từ phòng khách sạn đã thuê của hai người: “Những thứ này, tôi xem cô giải thích thế nào?”
“Trời ạ, hai người vậy mà lại hẹn hò được mấy năm rồi.”
“Từ trước đến giờ vậy mà lại chưa từng bị chụp được, công tác bảo mật làm quá tốt rồi đấy!”
“Như vậy nói ra, Bạch Thu Sinh và Cố Hằng quả thực là quan hệ tình nhân rồi, vậy tất cả những gì Đường Ninh nói, đều là sự thật sao?”
Phóng viên dưới khán đài đã điên cuồng lên, bởi vì mới sáng sớm nay, lượng tin tức mà bọn họ nhận được thật sự quá lớn. Vốn cho rằng Đường Ninh hại người đã là chuyện chắc như đỉnh đóng cột rồi, nhưng những điều này.
đều có thể khiến cô xoay chuyển tình thế, thật sự là vừa giật gân lại vừa kích thích.
Cuối cùng, bức ảnh và ghi chép thuê phòng khách sạn đều được truyền đến tay của đạo diễn Duy, còn đạo diễn Duy thì trực tiếp đưa cho Cố Hằng: “Muốn xem không?”
Sắc mặt của Cố Hằng đã xanh mét, nhưng cô ta vẫn nhận lấy những bức ảnh và tài liệu trong tay của đạo diễn Duy, chỉ là đầu ngón tay đã trắng bệch, và khe khẽ chút run rẩy.
Bởi vì những thứ này, bắt luận có như thế nào thì cô ta và Bạch Thu Sinh đều không phủ nhận được.
Bạch Thu Sinh nhìn Cố Hằng, cuối cùng, cố gắng khiến bản thân duy trì vẻ điềm tĩnh vốn dĩ lúc ban đầu: “Thì cứ xem như mối quan hệ của tôi và Cố Hằng là tình nhân đi, thì cũng không thể chứng minh tôi không phải bị cô thuê người hành hung.”
“Nói như vậy, anh chính là thừa nhận có quan hệ với Cố Hằng rồi?” Đường Ninh quay đầu lại cau mày với Bạch Thu Sinh, thấy anh ta trầm tĩnh, cô gật gật đầu: “Ngầm thừa nhận rồi đúng không?”
“Xin mọi người suy nghĩ lại một chút, vai nam chính và vai nữ phụ là một cặp tình nhân bí mật, với tư cách là vai nữ: chính của bộ phim này, tình hình của tôi là gì đây, huống hồ, Cố Hằng còn căn bản không phục tôi lầy được vai nữ chính.”
“Đây là một bộ phim cảnh sát tội phạm nguy hiểm, trong đó những pha nguy hiểm đã chiếm hết ít nhất %, tôi phân biệt với hai người bọn họ, đều có những cảnh đối đầu, nếu như bọn học muốn làm gì đó động tay động chân, tôi thật sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, vậy ai sẽ là người trực tiếp hưởng được lợi ích?”
“Còn cần phải nói sao? Đương nhiên là Cố Hằng.”
“Chính là lý do này.” Đám phóng viên gỡ rối cùng với Đường Ninh, gần như cũng từ từ nghĩ ra được và hiểu rõ mối quan hệ lợi và hại trong đó.
“Mặt khác scandal tình cảm của tôi, tôi là bị luật bất thành văn? Các vị cảm thấy tôi cần phải bị luật bắt thành văn vậy.
sao? Chồng tôi có được giang sơn của giới giải trí, nếu như ngay từ khi mới bắt đầu tôi chấp nhận sự bần thỉu của cái giới này, tôi muốn hoạt động nghệ thuật gì mà không lấy được chứ?”
“Quan tâm đến việc ăn uống của ông lão thì chính là có vấn đề? Tại sao không thể có một sự tôn trọng của hậu bối với trưởng bối chứ?”
“Cô cho rằng dựa hết vào máy câu cô nói, thì có thể chứng minh cô không có thuê người hành hung người khác bị thương sao?” Bạch Thu Sinh lần nữa chuyển câu hỏi đến chuyện anh ta bị thương, đồng thời cũng muốn nhắn mạnh vắn đề chính, làm mờ nhạt đi sự thật mối quan hệ bị vạch trần giữa anh ta và Cố Hằng.
“Vậy tôi hỏi anh, anh thật sự không thừa nhận đây là tiết mục anh tự biên tự diễn sao?” Đường Ninh chỉ ra trọng tâm vấn đề, đồng thời đưa ra một cách sắc bén: “Từ việc phanh xe bị hỏng, đến việc truyền ra scandal, rồi lại đến việc tiết lộ số điện thoại di động, và cuối cùng là thuê người hành hung người khác, chẳng lẽ anh không cảm thấy, đây hình như là một bộ dây chuyền liên hoàn sao?”
Đám phóng viên đều bị kinh ngạc với kết luận được Đường Ninh đưa ra, nêu như sự thật thật là như vậy, vậy thì cái tên Bạch Thu Sinh cũng có hơi quá đáng sợ rồi.
“Chứng cứ đâu? Cô nói đến mức dễ nghe như vậy, có nhân chứng không? có vật chứng không?”
Bạch Thu Sinh dự định liều chết không nhận, lúc này chỉ cần anh ta cắn chết Đường Ninh không buông, vậy thì Đường Ninh chính vẫn là bên thua cuộc như lúc đầu.
“Anh cũng bị đổi vai rồi, có tranh luận nữa, thì có ý nghĩa gì nữa không?” Đường Ninh nói với Bạch Thu Sinh.
Lúc này Bạch Thu Sinh mới phản ứng lại, nhận ra vừa rồi anh ta thật sự bị Duy An đổi vai, còn là tuyên bố đổi vai trước công chúng.
Cô nói ra những điều đó, tôi đều không biết, trừ phi cô có thể lấy ra được chứng cứ, néu không tôi sẽ làm phiền cô đến cuối cùng.”
Đường Ninh không nói lời nào, nhưng lúc này, Duy An quả thực là xem không nồi nữa rồi, anh thật sự chưa từng thầy qua người nào mặt dày vô liêm sỉ hơn Bạch Thu Sinh, khiến người ta hận không thể rút dao đâm về phía anh ta.
“Thật ngại quá, tôi chen vào một câu, Bạch Thu Sinh, anh có biết Lão Hắc mà anh vu oan đổ tội, là người thế nào không?”
Đáy mắt của Bạch Thu Sinh nổi lên một luồng ý ngỡ ngàng không biết gì, Úi chà, anh đến cả người mà anh vu oan bôi nhọ là ai mà cũng không biết, chẳng lẽ anh không sợ bản thân tự đánh vào mặt mình sao?”
“Không sai, Đường Ninh giặt đồ nấu cơm cho Lão Hắc, nhưng tôi nói cho anh biết, điểm này cũng không có gì kỳ lạ, cứ coi như Đường Ninh là chăm sóc cho Lão Hắc trước lúc lâm chung, anh cũng không cần phải ngạc nhiên, bởi vì đây chính là chuyện thuộc bổn phận của Đường Ninh.”
Mọi người đều nhìn Duy An, trong đáy mắt đều nổi lên thần sắc nghi hoặc, tại sao?
Tại sao Đường Ninh phải chăm sóc đối phương?
Đến ngay cả bản thân Đường Ninh cũng có chút nghỉ hoặc, đạo diễn Duy An nói như vậy, là có ý gì?
“Mọi người đều không cần nhìn tôi, chuyện này, tốt hơn hết vẫn là nên mời Lão Hắc ông ấy tự mình ra mặt mà nói.” Nói xong, Duy An móc điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại, sau đó sảnh yến tiệc lần nữa trở nên ồn ào xôn xao, bởi vì ai cũng đều không biết Duy An muốn làm gì.
Hừm, ông ta là người đầu tư thì đã làm sao chứ? Chẳng lẽ có thể một tay che trời?” Bạch Thu Sinh hừm lạnh.
“Ông ấy cũng không phải là người đầu tư…” Duy An khế cười giải thích nghi hoặc cho mọi người, nhưng trên thực tế, chỉ là đem sự hứng thú của mọi người treo lên cao hơn mà thôi.