Chương :
“Cô Roy này não có vấn đề à? Cô làm việc của cô, xin đừng đem Đường Ninh ra. Người ta dù là người mẫu hay diễn viên, đều không phải người cô có thể nhắc tới.”
“Ôm Ninh của tôi, cô ấy là người cô có thể làm đen được sao?”
“Đường Ninh thổi gió vào tai Mặc Đình? Đây là câu chuyện buồn cười nhất mà tôi từng nghe. Nếu Đường Ninh thật sự làm như vậy, Mặc Tổng đầu tiên sẽ phế cô.
Muốn lăng xê có thể đừng đem Đường Ninh ra không?”
“Xin nhớ kỹ, Mặc Tổng là đại lão. Nếu không phải cô làm, Mặc Tổng cơ bản không thèm quản một người mẫu nhỏ như cô.”
“Vu oan Ninh của tôi không thể nhịn. Ninh của tôi vừa quay xong “Người thân biến mắt”, còn đang mệt kia. Khinh thường phản ứng những thứ cặn bã máy người, chết đi.”
“Vốn dĩ còn đồng tình cô bị đào tường, nhưng sau khi xem đoạn video vu khống Đường Ninh của cô, tôi chỉ cảm thấy.
có lẽ Hàn Hinh Nhi mới là chính xác … đường biến đen.”
Roy hoàn toàn không ngờ rằng những tin tức mà cô ta tung ra lại có kết quả như vậy, hầu như không ai muốồn tin rằng chính Đường Ninh khiến cô ta bị Mặc Đình đóng băng.
“Chuyện này sao có thể? Có phải Hải Thụy mua thủy quân không? Nhất định là như vậy, bằng không những người này không thể nghiêng về một phía.” Roy trốn trong nhà xem bình luận, trong đáy mắt tràn đầy khó tin…
Tại sao mọi người đều tin Đường Ninh?
Tại sao đều sẵn sàng tin tưởng Đường Ninh?
Thực ra bị Hải Thụy đóng băng chỉ là chuyện nội bộ, chỉ cần chuyện này không được công bó ra thì cô ta vẫn có cơ hội trở mình, nhưng cô lại khăng khăng chọn cách ngu ngốc nhất, chủ động tung chuyện mình bị đóng băng ra ngoài. Vậy thì sẽ tương đương với việc cắt đứt hoàn toàn đường lui của mình, cho dù Hải Thụy thực sự không muốn tuyệt tình như vậy, hiện tại cũng phải ra tay tàn nhẫn.
Quan hệ công chúng lần này hẳn là lần chậm nhất mà Phương Dục để bộ phận quan hệ công chúng xử lý, không vì cái gì khác, chính là vì sau khi nói với vợ chuyện này, Hoắc Thanh Thanh bát công thay Hàn Hinh Nhi, bao lần bảo Phương Dục dạy cho Bắc Thần Đông một bài học.
Phương Dục luôn tôn trọng vợ mình, vì vậy bản thảo của quan hệ công chúng là anh ấy đích thân canh giữ xem các nhân viên có liên quan gõ từng chữ một.
“Phó tổng Phương, cái này có phải chậm quá rồi không?”
“Không sao, tối nay lại công bố ra ngoài.” Phương Dục nhìn đồng hồ đeo tay nói với nhân viên công tác: “Cậu còn không biết xấu hổ nói, cậu tự nói xem bản thân đã đánh sai bao nhiêu chữ.”
Nhân viên: “…” Anh muốn tìm ảnh đế gây phiền phức thì cứ nói đi.
“Đánh tốt rồi lại nói với tôi.” Phương Dục cảm thấy thật sự không đứng yên được nữa, lúc này mới khoanh tay rời khỏi phòng quan hệ công.
Mặc Đình và Đường Ninh đến giờ vẫn chưa gọi điện để thúc giục họ, điều đó chứng tỏ, suy nghĩ của mọi người đều nhất quán cao độ. Tên đàn ông thối Bắc Thần Đông quả thực nên bị giáo huấn.
Mà Roy thất bại ở nhà, vì trong một ngày phải chịu hai trận đả kích, cuối cùng phải lên tiếng: “Bắc Thần Đông, nếu anh là đàn ông, thì hãy đứng ra nói một câu, anh để người phụ nữ của mình bị ức hiếp thì tính cái gì.”
Cư dân mạng cũng không nhịn nổi hô to: “Bắc Thần Đông, ra mặt nhận bạn gái đi, lần này đừng lười nữa.”
Tất nhiên, Bắc Thần Đông vẫn đang chờ tin tức của Hải Thụy, nhưng Mặc Đình lại chậm chạp không phát …
Ngay khi cư dân mạng đều đang nhao nhao dài cổ chờ câu trả lời, cuối cùng Hải Thụy tối hôm đó đã tung ra một bản thảo làm sáng tỏ, nhưng lượng thông tin bên trong đủ để khiến người ta nổ tung.
“Hóa ra Bắc Thần Đông và Mặc Đình là anh em họ!”
“Gen của dòng họ này cũng quá mạnh. Những người ưu tú nhất đều đã đến nhà họ Mặc rồi sao?”
iều này cũng giải thích tại sao Hàn Hinh Nhi là trợ lý của Bắc Thần Đông, lại có thể vào Hải Thụy. Hóa ra đều là người trong nhà.”
“Đậu xanh, đây có phải là phát súng đầu tiên vả mặt Roy không? Haha …”
“Đây là việc nhà Hải Thụy người ta, một đám người ở đây cao trào không ngừng.”
Trên thực tế, Bắc Thần Đông và Hàn Hinh Nhi ở nhà mắt lớn trừng mắt nhỏ cả ngày rồi. Hàn Hinh Nhi rõ ràng là đang tức giận, bởi vì trong chuyện này Bắc Thần Đông vẫn chưa bày tỏ ý kiến của mình với bên ngoài.
“Ăn cơm đi.” Bên bàn ăn, Hàn Hinh Nhi hung dữ nới với Bắc Thần Đông đang ngòi trên ghế sofa.
Bắc Thần Đông thuận thế đứng dậy kéo người, để Hàn Hinh Nhi ngồi trên đủi mình: “Đã lườm anh cả ngày rồi, nên bớt giận rồi chứ?”.
“Dựa vào cái gì?” Hàn Hinh Nhi đẩy Bắc Thần Đông ra: “Anh đã hôn người phụ nữ khác, bây giờ người ta còn làm loạn thành như vậy, thanh danh của em bị hủy hết rồi, anh muốn lấy cái gì ra bồi thường?”
“Em khẳng định là anh đã hôn người phụ nữ khác?” Bắc Thần Đông nhướng mày nhìn Hàn Hinh Nhi: “Lẽ nào em chưa từng suy nghĩ, đó là vấn đề góc độ?”
“Góc độ gì mà nhìn qua lại giống như hôn kiểu Pháp vậy được?” Hàn Hinh Nhi hiển nhiên là không tin, chuyện này luôn là vết sẹo trong lòng cô, cho dù Bắc Thần Đông là vì kích thích cô, cô cũng không thể thôi tức giận.
“Em cảm thấy dựa vào kỹ năng diễn xuất của anh mà anh không thể làm được sao?” Bắc Thần Đông nghiêm túc nhìn Hàn Hinh Nhi giải thích: “Sự thật là, anh thực sự không hôn cô ấy. Em không tin thì tự đi xem giám sát, ở ngăn kéo trong phòng.”