Chương :
“Nói cách khác, diễn viên tốt trong mắt anh, sau khi nhìn thấy thị trường châu Á…”
“Vẫn phải quỳ phục với lợi ích trước mắt.”
Bác Lãng sửng sốt, bởi vì anh ta không ngờ ngôn từ của Đường Ninh có thể sắc bén đến như thế.
“Cho nên diễn viên tốt trong mắt anh, là ngay cả trao đổi văn hóa cũng không được sao?”
“À thì…” Bác Lãng lập tức ngậm miệng lại.
“Không biết Bác Lãng tiên sinh có biết thật ra ở Hàn Quốc có một quy định hay không?” Đường Ninh tự tin cười, sau đó nói tiếp: “Đất nước bọn họ thường đưa những sản phẩm hạng ba ra thị trường thế giới, còn những sản phẩm hạng nhất sẽ để cho dân nước mình hưởng thụ.”
“Tôi cảm thấy đây hẳn là thói quen của người châu Á, bởi vì đất nước chúng tôi cũng giống như vậy, những diễn viên thế hệ trước đã để chúng tôi kế thừa nét văn hóa nghệ thuật như thế, không phải dùng để lấy lòng người u Mỹ các người, chỉ có diễn viên hạng ba như tôi mới cần phải đi ra quốc té…”
“Mà buồn cười hơn chính là người Mỹ các người còn đã từng theo xu hướng của tôi, một người trước đây ngay cả diễn viên cũng không phải…”
Vẻ mặt của Bác Lãng đã bởi vì sự phản kích liên tục của Đường Ninh mà xấu hổ vô cùng, nhưng Đường Ninh là không có ý định dừng lại, cô tiếp tục phản bác lại Bác Lãng: “Anh có nhớ đến xu hướng phương Đông hay không?”
“Ở đây có bao nhiêu người từng mua trang phục và đồ trang sức phong cách phương Đông vào thời điểm đó?”
Nghe xong câu nói này của Đường Ninh, không ít người ở đây kinh ngạc.
Bởi vì trào lưu phương Đông kia đến bây giờ vẫn chưa chấm dứt hoàn toàn…
Bác Lãng không cam tâm bị Đường Ninh làm mắt thể diện như vậy, vì vậy cũng bắt đầu phản kích: “Nếu nước các cô thực sự óc diễn viên, vậy thì cần một người mẫu như cô ra mặt đóng phim làm cái gì?”
Đối mặt với cách gây khó dễ như vậy, Đường Ninh vẫn khẽ cười như cũ, ngữ khí khi nói chuyện rõ ràng vẫn rất là ôn hòa, tuy nhiên…những lời nói ra, lại mang theo sự kiên định và quyết tâm bảo vệ diễn viên nước mình.
“Đó là vì người dân nước tôi đều đa tài đa nghệ, chỉ có điều tôi lại là người kém cỏi nhất.” Đường Ninh tự hạ mình nói mình kém cỏi, lời nói vô cùng trôi chảy, khiến tất cả những người nước ngoài tại đó đều vô cùng ngạc nhiên.
Từ bao giờ mà người phương Đông lại trở nên xảo trá như vậy chứ?
Từ bao giờ mà một người phụ nữ lại có thể khiến đám đàn ông bọn họ lặng ngắt như tờ như vậy?
“Anh trai, anh đừng nói Đường Ninh như vậy, kỹ năng diễn xuất của cô ấy thực sự rất tốt, anh cứ xem phim đi là sẽ rõ.” Taka thấy khách mời đều có vẻ ngượng ngùng, vội vàng kéo anh trai của mình lại giải thích: “Cô ấy thực sự là một diễn viên rất xuất sắc đó, anh không thể thiếu tôn trọng bạn của em.”
Bác Lãng nhìn Đường Ninh, rồi lại nhìn em trai của chính mình, cuối cùng, hất tay em trai mình ra, lập tức quay lưng rời khỏi.
Taka thở dài một hơi, cuối cùng, cười xin lỗi với Đường Ninh: “Mong cô tin rằng, hôm nay chỉ là một sự hiểu lầm mà thôi.”
“Không sao đâu.” Đường Ninh rộng lượng trả lời. Dù sao, cả quá trình đều là cô chiếm thế thượng phong, vẫn đang ở trên địa bàn của người khác nên không cần thiết phải gây hắn làm gì cả.
Rất nhanh sau đó, Taka cũng bất lực quay lưng rời khỏi, sau đó, hội trường lại khôi phục như lúc ban đầu, còn
Chương trình cũng do đoàn đội của Taka tiếp tục tiến hành. Chỉ là, vì có những lời nói vừa rồi của Đường Ninh, nên đối phương cũng không còn dám coi thường Đường ninh nữa, cả quá trình đều biểu hiện rất lịch sự và khách khí với Đường Ninh.
Lúc này, có người tiến đến gần, chỉ vào Mặc Đình rồi hỏi Đường Ninh: “Người đàn ông này thực sự rất có có hứng thú nha, anh ấy là…”
“Quản lý của tôi.” Đường Ninh lịch sự trả lời đối phương.
“Vậy…anh ấy ở công ty quản lý nào vậy?”
Đường Ninh nhìn ra được ý tứ của đối phương với Mặc Đình, liền cười nói: “Xin lỗi, trừ tôi ra, thì anh ấy không làm quản lý cho ai nữa, vì anh ấy là tổng giám đốc của Hải Thụy, và là chồng của tôi.”
Đối phương sững sờ một chút, nâng lý xin lỗi Đường Ninh.
Đây vốn dĩ không phải là một Chương trình có quy mô lớn, nhưng, lại khiến Đường Ninh một lần nữa nổi tiếng trên đất Mỹ.
Bởi vì màn ăn miếng trả miếng giữa cô và Bác Lãng, đã bị đám chó săn trà trộn vào hội trường quay trộm lại, và rất nhanh sau đó liền đăng lên các trang mạng hot tại Mỹ.
Một người phụ nữ phương Đông, rốt cuộc có bản lĩnh như: thế nào mà lại lần lượt thu hút được sự chú ý của người Mỹ cơ chứ?
Ngoại trừ bộ sườn xám trên người cô đại diễn cho văn hoa của đất nước vĩ đại ra, thì còn có đòn phản kích mạnh mẽ của cô với Bác Lãng nữa.
Một năm trước, cô đã thay đổi thẳm mỹ của người Mỹ, rồi cô lại một lần nữa thay đổi quan niệm của người Mxy đối với diễn viên châu Á.
Lời nói của cô đã nói rõ, Mỹ không phải là một nước bao dung, mà hành động đầu tiên Bác Lãng làm bẽ mặt Đường Ninh, cũng khiến cho người mỹ không có sức mạnh để phản bác.
Rất nhanh thì tin tức cũng lan truyền về trong nước, điều ông cụ quan tâm nhất chính là động thái của chuyện này.
Nhìn thấy Đường Ninh không hề ngại ngần mà đứng trước mặt người Mỹ nói ra những lời mở mày mở mặt như vậy, ông chỉ cảm thấy sự sỉ nhục trong lòng ông cuối cùng cũng được rửa sạch rồi.