Chương :
Anh rễ của em đánh gãy chân em bây giờ!”
Đường Tĩnh Tuyên im lặng không nói gì.
Sau đó cậu ấy che miệng, hít một hơi thật sâu rồi trần tĩnh lại: “Chị, em xin lỗi.”
“Không sao, chỉ là một bước lùi nhỏ mà thôi.” Đường Ninh vỗ vai xoa dịu, hơn nữa cô rất muốn gặp lại cô gái Hạ Cảnh Nghi thoạt nhìn rất ngây thơ này.
Người nhà họ Đường bị nguyền rủa sao? Ai cũng bị cắm sừng.
Tuy nhiên, hiện tại đây vẫn chỉ là chuyện nhỏ, bởi vì buổi tối hôm nay, nó sẽ lập tức trở thành một sự kiện lớn.
Người đàn ông của Hạ Cảnh Nghi kia, để trả thù Hạ Cảnh Nghi và Đường Tĩnh Tuyên nên đã tuyên bố với giới truyền thông về mối quan hệ của anh ta và vợ chưa cưới Hạ Cảnh Nghi, đồng thời còn cho rằng Đường Tĩnh Tuyên bí mật quyến rũ vợ chưa cưới của anh ta.
Thực ra đối phương đã tính chuyện này từ lâu, bỏ qua chuyện Hạ Cảnh Nghi khiến anh ta mất mẹ, nhưng cuối cùng lại yêu người khác, cho dù là người khác cũng khó chấp nhận.
Bởi vì Đường Tĩnh Tuyên và Hạ Cảnh Nghi đã hợp tác nhiều, ban đầu hai người quá mập mờ, rất nhiều ảnh chụp chung của cả hai có thể tìm thấy trên mạng.
Có thể tưởng tượng được mức độ tàn phá của loại scandal này đối với một Thiên Vương nổi tiếng được nhiều người yêu thích là nhiều thế nào…
Nhưng Tống Nghiên Thư không thể để cho âm mưu của bên kia thành công, vì vậy sau khi bàn bạc với Phương Dục, cô ấy chọn cách trực tiếp trả lời và thừa nhận mối quan hệ giữa hai người càng sớm càng tốt, sau đó, Tống Nghiên Thư cũng thành thật nói rằng Đường Tĩnh Tuyên là bị lừa, bây giờ đang bị đả kích.
Tuy nhiên, đánh giá tình hình hiện tại, không thể để quần chúng đứng về phía Đường Tĩnh Tuyên, dù sao thì chồng chưa cưới của người ta cũng đã lên tiếng.
Đây không phải bởi vì không thể nhịn được nữa sao?
Lạc Tỉnh, một ca sĩ không có thân thế, sau khi được Hải Thụy một tay bồi dưỡng, được ché tạo trở thành ngôi sao Thiên Vương, nhưng mà… nhưng mà không một ai biết thân phận thật của cậu ấy, không biết cậu ấy là cậu bón của Đường thị, lại càng không biết cậu ấy là em ruột của Đường Ninh…
Bây giờ lại bị lộ tin chen chân vào tình cảm của người khác, làm một người thứ ba, chuyện này gộp chung với hình tượng của cậu ấy lúc trước trong lòng công chúng, đã tạo thành một đả kích khổng lồ.
Dù sao cậu ấy không phải là Đường Ninh, một lời đồn thôi cũng đã đủ đánh cậu ấy trở về nguyên hình.
Trong phòng nghỉ, Đường Tĩnh Tuyên không nhịn được cười khi nhìn thấy tin tức nóng hổi hôm nay, còn Tống Nghiên Thư ở phía sau im lặng một lúc rồi đột nhiên nói với cậu ấy: “Không sao đâu, Hải Thụy đang có gắng khắc phục.”
“Tôi không quan tâm đến việc hình tượng bị phá hủy, mà làn: “Mà là bị tổn thương, trong lòng cảm thấy có chút không cam tâm.” Tống Nghiên Thư bình tĩnh nói: “Lạc Tinh, cậu phải xem lại thân phận của cậu. Cậu không chỉ là tân vương của Hải Thụy, mà còn là cậu bốn của nhà họ Đường, cho dù cậu ở đâu, có thân phận nào, tôi nhất định sẽ trả lại trong sạch cho cậu.”
Đường Tĩnh Tuyên im lặng một hồi, cuối cùng nói lời cảm ơn.
Không phải ai cũng có thể cho than vào tuyết trong thời điểm này, chỉ về điều này, Đường Tĩnh Tuyên đã biết rằng Tống Nghiên Thư thực sự là một người đáng tin cậy, như Đường Ninh đã nói.
“Nếu cậu thực sự muốn cảm ơn tôi, vậy thì hãy vui lên và mạnh mẽ như chị gái của cậu.” Tống Nghiên Thư đột nhiên nở một nụ cười hiếm thây: “Thành thật mà nói, cậu và chị Ninh thật ra không thích hợp để sinh tồn trong làng giải trí, nhưng chị Ninh có khả năng thay đổi quy luật sinh tồn trong ngành giải trí, còn về phần câu…”
“Chị gái tôi làm được gì, tôi cũng có thể làm như vậy.”
Đường Tĩnh Tuyên tự tin nói.
Tống Nghiên Thư quay đầu nhìn cậu ấy, đột nhiên nở nụ cười: “Tôi tin cậu.”
Đường Tĩnh Tuyên cũng nhìn Tống Nghiên Thư, lẽ ra cậu ấy phải cảm thấy xấu hổ, bởi vì cậu ấy đã gần như cảm thấy không ai tin những gì mình nói, nhưng ánh mắt của Tống Nghiên Thư cho cậu ấy biết rằng cô thực sự tin tưởng.
Vì tin tức nỗ ra đã gây khó khăn lớn cho việc đi lại của Đường Tĩnh Tuyên, Tống Nghiên Thư đã cố gắng hết sức để bảo vệ cậu ấy khỏi vòng vây của phóng viên, tuy nhiên, các phóng viên vẫn có gắng cưỡng ép Tống Nghiên Thư hết lần này đến lần khác.
Cậu ấy thật sự không nghĩ rằng người che chắn mưa gió cho mình lại là một người phụ nữ!
Cô ấy không biết là mình có thân hình gầy gò sao?
Nhìn thấy Tống Nghiên Thư bị bao vây bởi nhiều lớp người, Đường Tĩnh Tuyên rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa, nắm lấy tay Tống Nghiên Thư, kéo cô đến trước mặt mình, bảo vệ cô thoát khỏi vòng vây của phóng viên.
Tống Nghiên Thư kinh ngạc nhìn Đường Tịnh Viễn, sau đó tránh thoát: “Cậu điên rồi sao? Có muốn mọi chuyện trở.
nên phức tạp hơn không?”
“Cô muốn tôi trơ mắt nhìn thấy cô gặp khó khăn sao?”