Chương :
“Trợ lý Lãnh, ý anh là gì?”
“Không có gì.” Trợ lý Lãnh lập tức khôi phục bình tĩnh.
“Tôi biết, trợ lý Lãnh, anh vẫn luôn có thành kiến với tôi, cũng không muốn tin tưởng vào năng lực của tôi. Nhưng không sao cả, tôi có thể mời người bên kia vào, đến lúc đó anh sẽ biết tôi nói là thật hay giả.” Đường Huyên tự đắc hừ lạnh nói.
“Được, nếu đã như vậy thì hãy để đối phương vào đi. Dù sao cũng là đối tác. Néu đã đến rồi, chúng ta cũng nên tiếp đón nhiệt tình.” Trợ lý Lãnh cười nói.
“Bây giò tôi đi mời người… đích thân.” Nói xong, Đường Huyên đứng dậy đi ra khỏi phòng họp.
Các giám đốc kiên nhẫn chờ đợi, một lúc sau, Đường Huyên cuối cùng cũng trở lại phòng họp, đồng thời dẫn theo Jean và những người khác …
Nhìn thấy Đường Huyên thật sự mời đại diện bên Thụy Sĩ vào phòng họp, các giám đốc vỗ tay ào ào. Mà Đường Huyên nhận được sự cổ vũ của mọi người, như nhận thêm được nhiều sức mạnh hơn, vẻ mặt cô ta càng thêm kiêu ngạo.
Đây giống như là được trời trợ giúp…
“Trợ lý Lãnh, tận mắt nhìn thấy, anh tin chưa?”
Khi trợ lý Lãnh nhìn thấy người đại diện, anh ấy ngay lập tức quay lại và bắt tay với họ bày tỏ sự chào đón.
“Đại diện bên Thụy Sĩ đã đồng ý ký hợp đồng, hôm nay đến hợp đồng cũng chuẩn bị xong rồi.”
Tuy nhiên, trợ lý Lãnh như không nghe tháy lời nói của Đường Huyên, thay vào đó, mời Jean và những người khác ngồi xuống: “Nhiệm vụ của tôi ở đây hôm nay chính là tuyên bố quyết định của chủ tịch. Về việc phu nhân gặp nguy hiểm ở Thụy Sĩ, Đường Thị cần phải lựa chọn một ứng cử viên phù hợp để tạm thời giữ chức tổng giám đốc.”
Đường Huyên âm thầm nắm chặt hai tay, bởi vì cô ta đã sẵn sàng tiếp nhận Đường Thị một lần nữa.
“Bây giờ, tôi sẽ công bố quyết định của chủ tịch …”
Nói xong, Đường Huyên lại tự mình đứng lên, hơn nữa còn cúi đầu chào mọi người: “Tôi nhất định sẽ không phụ lòng kỳ vọng của mọi người. Mong các vị tin tưởng tôi thêm lần nữa.”
Bây giờ xin mời thư ký Kiều Vũ Thanh đại diện chức tổng giám đốc.” Trợ lý Lãnh trực tiếp bỏ qua Đường Huyền, vỗ tay rồi đưa tằm mắt ra ngoài phòng họp.
Sắc mặt của Đường Huyên đột nhiên trở nên vô cùng khó coi, các giám đốc đều bị sốc trước kết quả mà trợ lý Lãnh công bố.
Kiều Vũ Thanh!
Người này giống Lục Triệt của Hải Thụy, nổi tiếng trong giới thư ký, trong ngành này có địa vị hết sức quan trọng.
Sau đó, Kiều Vũ Thanh một thân vest, giày da bước vào phòng họp, trong tay cầm văn kiện, nghiêm cần và trịnh trọng chào tất cả ban giám đốc.
“Vậy ý của chủ tịch là để Kiều tiên sinh làm đại diện tổng giám đốc của Đường Thị?”
“Đương nhiên là không.” Kiều Vũ Thanh cười đáp: “Tôi chỉ là thư ký, làm những việc thư ký tôi nên làm.”
“Vậy thì tôi không hiểu, chủ tịch rốt cuộc ủy nhiệm ai? Lẽ nào không phải là đại tiểu thư vừa lập công sao?”
“Đúng vậy, đại tiểu thư vừa đàm phán được dự án của Thụy Sĩ, tại sao không để cô ấy làm tổng giám đốc đại diện?”
“Đổi đại tiểu thư!”
Vì có sự ủng hộ của các vị giám đốc, Đường Huyên càng thêm tự tin nói: “Trợ lý Lãnh, tôi muốn biết, ông nội rốt cuộc nghĩ như thế nào? Tôi rõ ràng đã thay Đường Thị giải quyết một nguy cơ lớn như vậy…”
“Cô?” Trợ lý Lãnh mỉm cười, sau đó nói với mọi người: “Đại tiểu thư, cô cũng quá ngây thơ rồi, trên đời này làm gì có bữa trưa nào miễn phí? Cô nghĩ đại diện Thụy Sĩ sẽ tự: nghĩ thông suốt, sau đó còn chủ động đến Đường Thị tìm cô để kí hợp đồng à? “
“Anh có phải là ghen tị tôi có được may mắn như vậy không?”
Trợ lý Lãnh cười lạnh, sau đó nhìn về phía Jean, Jean sau khi hiểu ý, liền đứng dậy dùng tiếng Anh lưu loát nói: “Tôi nghĩ vị tiểu thư này chắc đã hiểu lầm. Tôi là được người phụ trách của Đường Thị các anh dùng chuyên cơ đón đến vào ngày hôm kia. Ngày hôm qua cũng cùng nhau ăn trưa vui vẻ. Là cô ấy dùng mị lực nhân cách của mình thuyết phục chúng tôi, vì vậy chúng tôi dự định tiếp tục hợp tác với Đường Thị. Vì cô ấy nói hôm nay không thể tham dự nên chúng tôi mới trực tiếp đến Đường Thị, hơn nữa…”
“Chúng tôi tưởng cô là thư ký của cô ấy.”
Nghe xong những lời này, sắc mặt Đường Huyên lúc đỏ lúc trắng, vô cùng xấu hỗ …
Thư ký…
Hóa ra chỉ coi cô ta là một thư ký …
Làm sao có thể?