Chương :
“Cô nói đi…” Thiên kim Hứa thị dùng dáng vẻ để tôi xem cô định làm gì, cho Đường Ninh một cơ hội.
“Đường Ninh, chị gái mày là tao bị bắt nạt, chẳng lẽ lúc này mày còn muốn giúp người ngoài?” Đường Huyên cũng nhân cơ hội châm ngòi thỏi lửa.
Nghe thấy câu hỏi kia, Đường Ninh lập tức quay đầu lại lạnh lùng nhìn Đường Huyên, sau đó lại hỏi: “Nếu như tôi nhớ không nhằm, đối với Đường thị, Đường Huyên cô mới là người ngoài?
“Mày…”
“Người ngoài này lại bắt nạt khách quý của Đường thị ngay trong địa bàn của Đường thị, Đường tiểu thư, cô định ăn nói như thế nào với chúng tôi?” Đường Ninh tiếp tục hỏi Đường Huyên những câu sắc bén, đương nhiên, từ đầu đến cuối Mặc Đình chỉ chăm chú bảo vệ vợ yêu của mình, những trường hợp như thế này, đương nhiên anh không cần ra mặt, nhưng lại không có ai dám phót lờ sự tồn tại của anh.
Đường Huyên bị nghẹn, nói không nên lời, mà lúc này Đường Ninh cũng không còn ép buộc, mà quay đầu nói với thiên kim Hứa thị: “Hứa tiểu thư, chuyện làm ăn ở trên thị trường đều được người lớn trong nhà quản lý, chúng ta là con cháu, tôi nghĩ mình không nên làm thế hệ trước cảm thấy khó xử hơn, đương nhiên, tôi sẽ không cho phép.
bắt kỳ ai ở đây làm tổn thương đến cô, cô cứ nói đĩ”
Hứa thiên kim nghe xong câu này, lập tức không nhịn được cong môi cười, quả nhiên hai chị em nhà này có phong cách khác nhau một trời một vực.
Đây là Đường Ninh đang mở đường lui cho cô ấy.
Dù sao thì Đường thị và Hứa thị không thể nào có chuyện chỉ vì một cái tất liền hủy hợp tác, nói cho cùng cũng là đơn hàng trăm triệu, liên quan đến toàn bộ sự vận hàng của công ty, chẳng qua là vì cô ấy quá tức giận nên mới nói như thế thôi.
Hơn nữa, khiến thiên kim Hứa thị cảm thấy phấn khích chính là, Đường Ninh hoàn toàn không có chút ý định giữ gìn mặt mũi cho Đường Huyên, cô không hề che giấu sự chán ghét đối với Đường Huyên, nói cách khác, cô ấy và Đường Ninh đứng cùng một phe.
“Được, ngược lại tôi muốn xem xem, Đường tam tiểu thư muốn làm gì để tôi cảm thấy hài lòng?”
Đường Ninh nhận được câu trả lời của đối phương, đương nhiên cũng biết thái độ của đối phương như nào, cô rời khỏi vòng tay của Mặc Đình, bước tới trước mặt Đường Huyên: “Cúi đầu ba lần và nói ba câu thật xin lỗi với Hứa tiểu thư…”
Sau đó, cô quay người hỏi thiên kim Hứa thị: “Hứa tiểu thư, ý cô thế nào?”
Cúi đầu…
Trước mặt nhiều người như vậy?
Hứa tiểu thư im lặng một lát, sau đó gật đầu, nếu như Đường Huyên chịu, đương nhiên cô ấy sẽ tiếp nhận, đây chính là cung kính xin lỗi.
“Mày đang nằm mơ à?” Đường Huyên hỏi lại Đường Ninh.
“Vậy thì tốt, có nghĩa là cô chọn cách thứ hai.” Nói xong, Đường Ninh cao giọng nói với tất cả mọi người: “Đường Ninh tôi luôn có thù tất báo, tôi tin ở đây ai cũng biết đến điều này đúng không? Nếu như Đường đại tiểu thư không chịu xin lỗi, vậy cũng được, tôi cũng không cần cô cúi đầu, cứ để Hứa tiểu thư đụng phải cô một lần, sau đó trả cho cô một bạt tai, chuyện này chúng ta coi như thanh toán xong, cô cảm thấy thế nào?”
“Như thế có phải rất công bằng hay không?”
Đường Huyên nghe xong, tức giận run lên, hét lớn với Đường Ninh: “Đường Ninh!”
Đường Ninh thấy Đường Huyên hai mắt đỏ bừng, cảm xúc kích động, vẻ mặt vẫn thờ ơ: “Cô đừng tưởng ở bên ngoài muốn làm gì thì làm, để nhà họ Đường dọn dẹp cho cô, để nhà họ Đường lau mông cho cô, để cô xin lỗi và cúi đầu, điều này đã tử tế với cô chưa?”
“Nếu không phải vì máu mủ với cô, hoặc là vì cô thuộc nhà họ Đường, thì bây giờ cô đã đang ngồi trên ghế bị cáo nói chuyện với tôi rồi, thế mà còn dám lên mặt với tôi và các vị khách quý của nhà họ Đường ở đây?”
“Nếu hôm nay cô không xin lỗi, thì hãy để cho cô Hứa đánh lại cô, tôi không tin có nhiều người như vậy thấy cô sai mà cô có thể đổi trắng thay đen.”
Lời nói của Đường Ninh nhẹ nhàng và mạnh mẽ, khiến tất cả mọi người có mặt đều có câu trả lời, thái độ của Đường Ninh rất cứng rắn, ngược lại khiến thiên kim nhà họ Hứa có cảm giác trong lòng… hôm nay chọc phải người không dễ khiêu khích…
Khiêu khích những người không nên…
Sắc mặt Đường Huyên đỏ bừng, hai tay trắng bệch nắm thành nắm đấm, cuối cùng không nhịn được cười ra tiếng: “Đường Ninh, đừng tưởng rằng tôi không biết mục đích của cô, có phải cô nghe ông nội muốn chuyển cổ phần sang tên con tôi nên muốn làm loạn với đứa con trong bụng tôi?”
Trong một cảnh tượng như vậy, trong một sự kiện trọng đại như vậy, nếu Đường Huyên không lôi con cái ra làm lá chắn thì sẽ khó an toàn chui ra, vì thế, cô ta dựng thẳng bụng lên, lộ vẻ mình là một phụ nữ mang thai rồi nói với mọi người, bây giờ cô ta đang mang thai đứa chắt đầu tiên, không ai có thể làm loạn.
Đường Huyên biết chính xác lợi thế của mình nằm ở đâu!
“Thật sự rất khó chịu, chỉ vì cô ta là phụ nữ có thai nên tha cho cô ta sao?”
“Đúng là không biết xấu hổ, người như cô ta sao có thể mang thai?”
“Có phải cô ta đã lừa người như vậy không?”