Chương :
Từ khi danh sách đề cử nhận giải thưởng Phi Thiên được công bố, Dương Hi bắt đầu nghiên cứu tất cả tác phẩm của đối thủ.
Trong đó có ba người phát triển rất bài bản, chỉ có Đường Ninh là một đường thẳng mà qua màn chém tướng, nhân khí luôn cao chót vót không hạ.
Năng lực của Đường Ninh, phong cách ứng xử của Đường Ninh, tất cả mọi thứ từ Đường Ninh đều gây cảm giác nguy cơ.
Cho nên, cô ta sợ …… Trong lòng cũng dâng lên ham muốn chiến thắng.
“Chị Dương, vừa đã xác định rồi, Đường Ninh sẽ tham gia.” Người quản lý gọi điện thoại đến cho Dương Hi.
“Vậy thì tốt…….”
“Nhưng mà nghe nói Mặc tổng sẽ đi theo.” Người quản lý nhấn mạnh nói: “Có cần nghĩ cách dẫn anh ta rời đi không?”
“Cậu có thể nghĩ được cách gì thì nghĩ đi.”
Mặc dù Dương Hi nghe nói Mặc Đình rất chiều vợ, nhưng cô ta không tin lắm, dù sao cô ta chưa được chứng kiến tật mắt. Trên đời này làm gì còn tìm được người thật lòng thật tình nữa? Đặc biệt là trong showbiz, chỉ chơi thân thể và ích lợi không phải sao?
“Nếu Hải Thụy phá sản, mình không tin Mặc Đình còn thật lòng không đổi mà ở bên Đường Ninh, hừ!”
Cô ta chỉ muốn hủy diệt cơ hội đạt giải thưởng của Đường Ninh thội, nu Mặc Đình đi theo sẽ rất vướng víu.
Người quản lý nghe thé, lập tức tiền hành chuẩn bị. Đáng tiếc, Hải Thụy đâu dễ lay động giống các công ty khác?
Huống chỉ chỉ là một người quản lý nho nhỏ của Diệp Lam.
Nhưng Dương Hi lớn lên ở ngoài đường từ nhỏ, còn theo đại ca bao nhiêu năm, cô ta có thể nói là hiểu rõ các thủ đoạn khi sống ngoài đường phố. Mấy năm nay cô ta cũng lén học rất nhiều điều, gây tê người khác thế nào, hay làm thế nào mới để người khác thả lỏng cảnh giác.
Cho nên, không phải cô ta chưa từng gặp người thông minh, nhưng cô ta không tin người thông minh sẽ không trúng bẫy của cô ta.
Mục đích chuyến đi này của cô ta rất đơn giản, đó chính là. se: Hoặc là ép Đường Ninh bỏ bình chọn, hoặc là……
làm Đường Ninh mắt con. Nếu Đường Ninh khiến cô ta khó chịu, cô ta đương nhiên phải khiến Đường Ninh khổ sở mới được.
Tranh với cô ta làm sao có thể đạt được kết quả tốt?
Trong tiềm thức của cô ta, phụ nữ sinh non là chuyện cực kỳ bình thường, có lẽ đây chính là ví dụ cho hoàn cảnh trưởng thành hun đúc nên thái độ của con người đối với sinh mạng.
Cứ phải dẫn Đường Ninh ra rồi mới bàn tiếp được……
Để tránh cho bắt kỳ ai phát hiện, Mặc Đình và Đường Ninh đều cải trang rời khỏi Thịnh Kinh trước một ngày, bay thẳng đến sân bay Hà Lan. Sau đó hai người lấy phòng khách sạn, đương nhiên nhờ sự bảo hộ tỉ mỉ từ Mặc Đình mà Đường Ninh không hề bị quấy rầy, và cô cũng không nhận ra nguy hiểm đang ở từ từ đến gần.
Mà lúc này, Diệp Lam đang sung sướng ngồi mát ăn bát vàng ở nhà họ Hứa.
Cho dù Đường Ninh không bị vặn ngã thì ít nhất cô ta cũng được nhìn một tiết mục chó cắn chó đầy xuất sắc.
Muốn đạt giải? Không có cửa đâu!
Đáy mắt Hứa Thanh Nhan tràn đầy chán ghét khi thấy Diệp Lam ở nhà ngồi hằm hừ hát, bởi vì điều này đại biểu rằng Diệp Lam lại làm việc gì đó đáng kinh tởm rồi một mình thầm sung sướng.
Sau đó, Diệp Lam đứng dậy, xoay người thì bắt gặp Hứa Thanh Nhan đang đứng đẳng sau cô ta: “Sao nào? Không vừa mắt khi thấy tôi có tâm trạng tốt?”
Hứa Thanh Nhan không nói gì, chỉ bình tính nhìn Diệp Lam.
“Chờ xem kịch vui đi…… Đường Ninh sắp gặp vận đen rồi.”
Nếu đối tượng là người khác, Hứa Thanh Nhan có lẽ còn tin được, nhưng nêu đối phương là Đường Ninh thân từng trải qua trăm trận, từng gặp bao nhiêu chèn ép và cản trở mà cô vẫn có thể ứng phó tự nhiên, Hứa Thanh Nhan thật sự không tin vận đen từ miệng Diệp Lam sẽ đến với ai.
Thật ra trong tay ai cũng nắm con át chủ bài, chỉ là xem ai bày nó ra trước thôi.
Đêm từ thiện Originality sẽ được tổ chức ở khách sạn Empire tại Hà Lan. Đường Ninh và Mặc Đình đã vào ở trước, nhưng điều này vẫn không tránh được những chuẩn bị chu đáo và chặt chẽ của Dương Hi tại khách sạn, cô ta đã chuẩn bị tắt cả để chờ Đường Ninh xuất hiện.
Đường Ninh đúng là đang mang thai, cho dù trước đó cô có thể che dấu thì bây giờ cái thai đã được sáu tháng, không thể dễ dàng dáu diềm được nữa.